Chương 7: Năng Lực Thông Trị Tộc Rắn

Thừa dịp ngươi ốm yếu tìm cách đòi mạng ngươi, Đồ Tiểu An thủ đoạn không hề chỉ là đơn giản như vậy.

"Hì hì, ta còn có một cái năng lực gọi là thống trị đồng loại, vừa vặn thử một lần "

Dám cùng ta so đàn em ai nhiều hơn, xem ta có chơi chết ngươi không.

Đồ Tiểu An có 2 loại thiên phú, có một cái năng lực gọi là thống trị loài rắn, thống trị và thu phục có chỗ khác biệt nhau, thu phục là có thể tùy ý thu phục chủng loại sinh vật khác, chỉ cần đẳng cấp thỏa mãn điều kiện thấp hơn bản thân.

Thế nhưng thống trị, lại là chỉ nhằm vào đồng loại rắn.

Đối với đồng loại có tuyệt đối năng lực điều khiển, coi như giống với hắn là Xà vương, cho nên các loài rắn đều muốn nghe lời hắn răm rắp.

Đương nhiên, này điều kiện tiên quyết là đẳng cấp của Đồ Tiểu An phải vượt qua đồng loại, có lẽ giống nhau, nếu là con rắn nào đẳng cấp cao hơn hắn, vậy uy lực thống trị không phát huy được.

Đồ Tiểu An hơi chuyển động ý nghĩ một chút, phóng thích năng lực thống trị, ngay lập tức một màn thần kỳ xuất hiện, một luồng khí tức Vương Giả từ bên ngoài thân thể phát tán ra, giờ phút này hắn giống như có được góc nhìn của Thượng Đế, có thể xem khí tức sinh vật xung quanh bản thân bán kính khoảng mười mét.

Những cái cảm giác khí tức xung quanh kia là khí tức loài rắn,ẩn giấu ở giữa núi rừng, chỉ cần là loài rắn tồn tại trong bán kính 10 mét, đều bị Đồ Tiểu An nhìn rõ tận trái tim.

Đồ Tiểu An phát tán khí tức Xà vương liền khiến lũ rắn trong bán kính mười mét kinh sợ, toát ra vẻ mặt e ngại, sau đó từng con một rời đi khu vực mình đang chiếm cứ, hướng phía sân sau nhà họ Đồ bò tới.

"Ti ti. . ."

Không biết phát tán khí tức Xà vương, cũng không có gây ra ảnh hưởng gì với cái đám chuột này, một con con chuột nhỏ cố gắng thoát khỏi con muỗi đang quấy rối, tìm đường chết lao về phía Đồ Tiểu An tấn công.

"Muốn chết a, thật coi ông mày là rắn cưng sao "

Không thấy mắt rắn lấp lóe ánh sáng lạnh lẽo, mắt rất sáng mồm rất nhanh, cắn ngay một cái, nhanh như điện quang.

Con chuột này đang lướt đến bị bị hắn cắn một phát, giãy dụa mấy cái liền không động đậy nữa.

Lắc đầu rắn thật mạnh, thi thể chuột bị văng ra ngoài, tắt thở tử vong.

Chỉ trong chớp mắt, một đồng bạn liền tử vong, ngay lập tức xao động bầy chuột, nhưng Chuột vương to như con thỏ kia thờ ơ, lạnh lùng nhìn.

Đoán chừng nó là muốn tìm một cái cơ hội thích hợp, cho con rắn này một kích trí mạng.

Chuột là loại phi thường thông minh giảo hoạt, có thể trở thành Chuột vương, khẳng định càng thêm lợi hại.



Sàn sạt. . . Sàn sạt. . . Sàn sạt. . . !

Nhưng vào lúc này, sau rừng núi, bỗng nhiên bò ra rất nhiều con rắn nhỏ.

Không sai, là con rắn nhỏ, mỗi con nhiều lắm là một mét chiều dài, màu sắc khác nhau, nhưng mười mấy con bò ra cùng lúc, hình ảnh kia để cho người ta không khỏi nhìn một chút liền thấy rùng mình.

Thậm chí Đồ Tiểu An là người kêu gọi cũng giật nảy mình.

Mười mấy con này màu sắc khác nhau bò xuống núi, cúi đầu nằm xung quanh lấy Đồ Tiểu An làm trung tâm, giống như là thần dân đối với đế vương cúi đầu lạy.

Thống trị, mấy con rắn đều hứng chịu sự ảnh hưởng tới từ năng lực thống trị của Đồ Tiểu An, thoải mái cho hắn nô dịch, sử dụng, trung thành tuyệt đối, nếu như để nó đi chết, nó cũng sẽ không phản kháng.

Đồ Tiểu An mắt rét lạnh càng sâu, kích động không thôi, năng lực thật mạnh a, thả một lần năng lực thống trị, thế mà triệu hoán đến 10 mấy con rắn, mà lại đối với mình nghe lời răm rắp.

Mặc dù chút rắn này đều là rắn phổ thông, đẳng cấp cũng đều là cấp một, thậm chí có con còn không có trưởng thành, nhưng cũng đầy đủ kinh hãi.

Thử nghĩ xem, nếu Đồ Tiểu An đẳng cấp tăng lên, năng lực thống trị tăng cường, như vậy hắn tuyệt đối là xà vương, một tiếng gào thét, ngàn vạn con rắn đều phải nghe lệnh của hắn.

Diện tích cái sân sau không tính là lớn, hiện tại hội tụ 10 mấy con chuột, cùng mười mấy con rắn, thật đúng là rắn chuột một ổ.

Có 10 mấy con rắn đàn em, Đồ Tiểu An cái lưng đều thẳng, mắt rắn ánh sáng rét lạnh, đột nhiên gào thét một tiếng.

Chỉ một thoáng, 10 mấy con rắn này giương miệng rộng đầy máu, hướng phía bầy chuột công kích tới, lập tức tràng diện trong lúc nhất thời liền rơi vào hỗn loạn.

Cái đám chuột này ban đầu bị muỗi quấy rầy không chịu được, không ít con bị đốt, lúc này bầy rắn xông lên, liền lực chống cự đều không có.

Gϊếŧ chóc, đơn giản biến thành gϊếŧ chóc từ một phe, tất cả những thứ này khiến Tiểu Bát đang nằm trong chuồng tâm lý xem trò vui cũng sợ ngây người.

Một đôi mắt chó ngỡ ngàng, thực tại trời chưa sáng giữa núi rừng rắn làm sao lại bò tới.

Toàn cục đã định, hiện tại chỉ còn lại có con Chuột vương kia, nó một mực không có ra tay, mà là nhìn xem chính mình thật sâu.

Cho nên lính đấu lính vương đấu vương, một con rắn nhỏ sặc sỡ tìm đường chết lao về phía Chuột vương táp tới, Chuột vương hú lên quái dị, cặp răng sắc bén kia cắn trúng trên thân rắn, lập tức đem một con rắn, cắn thành hai nửa.

Một màn này, rơi xuống trong mắt Đồ Tiểu An, kinh ngạc không thôi, lực cắn thật mạnh.

Lập tức liền đem một con rắn cắn thành hai nửa, máu me đầm đìa.

Xem ra chính mình không thể khinh thường, nếu có thể dựa vào đàn em có thể đem Chuột vương xử lý là tốt nhất, đáng tiếc Đồ Tiểu An phạm vi năng lực thống trị có hạn, chỉ có thể là mười mét, cho nên mới chỉ xuất hiện mười mấy con rắn nhỏ, rắn lớn một chút căn bản không bị ảnh hưởng.



Nếu là phạm vi càng rộng, và đẳng cấp hắn càng cao, tuyệt đối có thể xuất hiện càng nhiều rắn đến giúp đỡ.

Không quan trọng con rắn nhỏ cấp một, lực sát thương có hạn, cũng may trước mặt đối thủ chỉ là cái đám chuột này, đủ.

Rắn và chuột chính là thiên địch, hai loại sinh vật ngang cấp, lập tức phân cao thấp, rất nhanh liền có mấy con chuột bị cắn chết.

Đồ Tiểu An ngược lại xem kịch vui, cặp mắt rắn kia băng lãnh cực điểm.

Nhưng hắn đồng thời cũng hiểu rõ, chỉ cần Chuột vương còn ở đây, những con chuột kia chết sạch cũng vô dụng.

Đồ Tiểu An hiện tại ưu thế là nanh độc, nhưng đây là Chuột vương ưu thế cũng là răng, hàm răng của nó mặc dù không có nọc độc, thế nhưng lực cắn quá mạnh, có thể đem tảng đá giống như bánh bích quy ăn, có thể hiểu trình độ răng nó sắc bén vô cùng.

Hắn cần phải làm là khiến Chuột vương trúng độc mà chết, nhưng cả hai kém nhau tận hai đẳng cấp, nọc độc của hắn không biết có đủ mạnh để làm Chuột vương trúng độc hay không.

Đột nhiên, nơi xa thổi tới một luồng gió lạnh, mang theo một mùi máu tươi nồng đậm, Đồ Tiểu An quyết định ra tay trước sẽ chiếm được nhiều lợi thế.

Hắn gọi đám muỗi trên không toàn bộ trở về, con chuột nhỏ có con rắn nhỏ đối phó, lúc này đã không cần đến chút muỗi này, chợt, hắn ý niệm chuyển động, khống chế đám muỗi hình thành quả cầu đen lao về phía Chuột vương bao phủ nó.

Chỉ cần mình gϊếŧ con Chuột vương này và nuốt, hẳn là hắn có thể tăng lên cấp 2, vượt qua thời điểm yếu đuối nhất, cũng xem như hoàn thành việc khảo nghiệm của hệ thống đối với hắn.

Trong vòng một ngày đi đến cấp hai, hắn không cần đến một ngày.

C-K-Í-T..T...T. . . !

Chuột vương phát ra một tiếng tiếng kêu chói tai, mắt chuột gian trá toát ra một vệt ánh sáng, quả cầu đen trùng trùng điệp điệp bao phủ tới, trận chiến quả thực có chút dọa người.

Trong khoảnh khắc, Chuột vương ngay lập tức bị lít nha lít nhít con muỗi bao phủ, chỉ thấy một cặp móng chân trước của hắn điên cuồng vung vẩy, hàng loạt con muỗi rì rào mà rơi.

Hừ, con chuột này có chút bản lĩnh.

Đảo mắt, thấy chết mấy chục con muỗi, nhưng ở bên chỉ huy Đồ Tiểu An không có chút nào đau lòng.

Con muỗi còn nhiều lắm, 500 này cho dù chết hết, hắn có thể thu phục thêm.

Nhưng mà số lượng nhiều cũng có chỗ tốt của số lượng nhiều, đừng nhìn Chuột vương hết sức hung hãn, nhưng nó cũng bị bầy muỗi làm cho vô cùng chật vật, thét lên liên tục.

Đồ Tiểu An sợ con chuột đáng chết này rống to kêu gào sẽ đánh thức bên trong phòng trong mẫu thân tỷ tỷ mộng đẹp.