Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vô Địch Tiên Triều

Chương 97: Phong cấm thuật hiển uy

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Quái nhân giấu mặt, cút lên Lôi Đài nhận thất bại” Người Mộc gia rùm beng lớn tiếng hô.

Ba nhà Hoa gia, Hoắc gia, Trần gia ngược lại yên tĩnh nhất, không biết nên cầu cho quái nhân giấu mặt bị đánh bại hay là chiến thắng.

Nếu cầu cho quái nhân giấu mặt bị đánh bại thì Mộc gia nhất thời càng thêm bành trướng, thế khó có thể đỡ.

Nhưng nếu cầu mong quái nhân giấu mặt chiến thắng, người ngoài sỉ nhục, bọn nó còn đâu mặt mũi.

Cho dù là hai cái trên, cái nào cũng sẽ không tốt, cho nên bọn nó quyết định im lặng chờ diễn biến.

“Các ngươi dường như rất tự tin” Giang Nam nói, nhẹ nhàng phóng người rơi xuống Lôi Đài.

“Hừ, mở mắt chó ngươi nhìn một chút thiếu gia của chúng ta là cảnh giới gì, còn ngươi là cảnh giới gì ?” Một tên thiếu nữ Mộc gia khinh thường nói, nó nhất ngưỡng mộ Mộc Chân, hiện tại có cơ hội liền lấy lòng nói.

Mộc Chân nhìn vẻ mặt không có biểu hiện bất thường, nhưng ánh mắt nó đầy tự tin, hai tay chắp lại, nhàn nhạt nhìn Giang Nam.

Nó cũng không xem Giang Nam là đối thủ, cho dù có đả bại ba người kia đi nữa.

Mộc Chân nó mới là đệ nhất cao thủ.

Giang Nam không đôi co với thiếu nữ, so với việc đánh nhau với một tên tráng hán, thì xảy ra tranh chấp với đàn bà còn đáng sợ hơn.

Không phải ngại khó khăn, mà phiền phức quá nhiều.

“Tới” Giang Nam thủ thế, tay khẽ đưa tới quắc nhẹ.

Cả người khí thế lăng lệ ép tới Mộc Chân, gió to thổi dựng tóc tai nó, Mộc Chân trừng mắt, khí thế tự thân chống trả.

“Không thể nào, tên quái nhân giấu mặt đó mạnh hơn rất nhiều so với lúc đả bại ta” Hoa Ngô thất thanh.

“Hắn lúc trước chỉ có Thất Đẳng Trung Kỳ, hiện tại nhưng Bát Đẳng Sơ Kỳ, không thua quá xa Mộc Chân, lần này thắng bại chưa nghiêng về ai rõ ràng”

“Không ổn, Mộc Chân không phải nghiền áp tên quái nhân giấu mặt kia”

Mộc Chân tiên hạ thủ vi cường, Mộc gia võ học Thông Linh Quyền đánh phủ đầu, Mộc hệ chân khí là chân khí có linh tính nhất trong ngũ hành, bản thân chỉ cần không chết, sinh sinh bất tức tiến tới.

Mộc hệ sinh khí khiến cho người khác thoải mái, nhưng cũng có thể tước đoạt đi sinh khí người khác.

Thông Linh Quyền, bản thân là một môn cao cấp võ học của Mộc gia, tự nhiên xứng đôi với Mộc hệ chân khí, phát huy hết uy lực của một tên võ giả Mộc hệ chân khí.

Người xem sắc mặt chấn kinh, vừa mới chiêu đầu Mộc Chân đã sử dụng tuyệt chiêu, chỉ sợ quái nhân giấu mặt vừa lâm trận đã bị đánh bại, Thông Linh Quyền uy lực bá đạo, ai mà không kinh.

Giang Nam tay mắt lanh lẹ, đảo thủ thành chưởng đánh tới, phách lực ‘phiên thiên’ vỗ vào tầng ngoài Thông Linh Quyền, bất quá chỉ chấn động sơ bộ tầng ngoài, không gây nên quá nhiều sóng gió.

“Tên quái nhân giấu mặt đó không được, võ học hắn sử dụng chỉ là võ học cơ sở, không đủ uy lực đấu với Thông Linh Quyền”

“Hắn không xuất ra võ học cao cấp hơn nhất định sẽ thua không sai, tại sao hắn không dùng võ học cao cấp hơn ?”

Hoa Ngô nhíu mày, chợt trợn to mắt, chỉ thấy Giang Nam đảo chưởng thành quyền, quyền phong cái thế.

“Hắn sử dụng võ học cơ sở, Rung Chấn Quyền”

“Hắn lại đổi một bộ võ học cơ sở khác, Tục Mạch Chưởng, Đoạn Cốt Chỉ, Kim Cương Quyền, Bộc Phát Chưởng, không thể nào”

Chỉ trong một thời gian ngắn, Giang Nam thay đổi liên tiếp có ít nhất mười bộ võ học cơ sở, nhanh tới mức khiến người khác sôi máu, nhất là những bộ võ học cơ sở trước công hiệu cộng dồn vào nhau, cho tới Bộc Phát Chưởng làm kích cuối cùng.

Toàn bộ công hiệu võ học cộng dồn với nhau một lần bộc phát, tiếng nổ rung động toàn trường, Lôi Đài có dấu hiệu rung chuyển.

Rầm !

Mộc Chân cả người bốc khói rơi xuống đất, mất đi sức chiến đấu.

Mộc Chân bại.

“Không thể nào, Mộc Chân thiếu gia, mau đỡ Mộc Chân trở về”

“Quái nhân giấu mặt, ngươi đừng hòng chạy trốn, đả thương Mộc Chân thiếu gia, ngươi không xong” Người Mộc gia mặt đỏ tới mang tai, giận dữ rống to, dồn dập phóng tới Lôi Đài.

Giang Nam tung người, nháy mắt hóa thành tàn ảnh, tàn ảnh màu đen một phân ra bốn, từ bốn hướng chạy được một quãng đường đột nhiên biến mất.

“Tên khốn đó sử dụng võ học cơ sở chạy trốn, có ít nhất hai bộ cơ sở võ học, quá khó bắt được”

Mộc gia người cắn răng, lần này bọn nó chính thức cảm thấy quái nhân giấu mặt đáng sợ, dựa vào các loại võ học cơ sở chồng chất, mà khiến nó thoát thai hoán cốt, uy lực còn nhỉnh hơn võ học cao cấp.

Phần thiên phú này quá đáng sợ, nhất là hắn có thể tinh thông toàn bộ võ học, người không hiểu rõ đặc tính võ học, sẽ không thể tùy ý chuyển đổi võ học như vậy, điều này nói rõ Giang Nam ngộ tính khủng bố.

“Tên quái nhân giấu mặt đó một kích đả bại Mộc Chân, quá mạnh”

“Không phải một kích, mà nhiều kích võ học cộng dồn, phương pháp chiến đấu của hắn thật….Nghĩ mà rợn người”

Ba người Hoa Ngô nhìn nhau, không biết là đang vui vẻ hay buồn rầu, nhưng dù sao hiện tại Mộc gia cũng bị đánh bại, địa vị bốn nhà lại giống nhau, có chút an ủi trong lòng.

……

Trở về Mộc gia.

“Một tháng sau, Thư Viện có khảo hoạch, ta muốn đi tới đó gia nhập Thư Viện, nếu còn tiếp tục ở Mộc gia, địa vị ta sẽ không ngày vượt qua Mộc Chân” Mộc Diên cắn răng.

“Thiếu gia cho dù ngài đi nơi đâu, ta cũng sẽ đi theo” Giang Nam nói.

“Sau khi vượt qua Thư Viện khảo hoạch, ta sẽ không quên phần thưởng của ngươi” Mộc Diên vỗ vai Giang Nam.

Giang Nam mỉm cười.

……

Thiên Thê Lộ.

“Giang Nam, làm sao có thể, từ trước tới nay không lẽ ngươi ẩn giấu cảnh giới ?” Mộc Diên cả kinh, lúc này cảm thấy Giang Nam thâm bất khả trắc.

“Mộc Diên công tử, xem ra duyên phận chúng ta tới đây nên chấm dứt, đa tạ ngươi đã giúp đỡ” Giang Nam nói.

“Ngươi” Mộc Diên tức điên, Giang Nam gọi nó là ‘công tử’, thể hiện rõ ràng ý định không muốn cùng chung một đường.

“Cáo từ” Giang Nam dứt lời, bỏ lại Mộc Diên bơ vơ một mình.

……

Tinh, Khí, Thần là bổn nguyên của sự sống.

Là người sống không thể nào thiếu đi một trong ba thứ trên.

Phong Cấm Thuật chính là dựa trên xác định khí của đối phương, mà từ đó phong cấm khí, khí không có, cảnh giới cũng không còn.

Đinh Bộ Lĩnh tập trung, cảm nhận khí trên người Giang Nam lưu chuyển, khẽ nhíu mày, khí của đối phương quá mức hỗn loạn.

Người bình thường khí sẽ không quá mức hỗn loạn, cùng lắm chỉ có một chút phức tạp, nhưng Giang Nam thì khác.

Khí của nó trải qua hai nghìn bộ cơ sở võ học khác nhau rèn luyện, tự nhiên khí phải hỗn tạp tới cực điểm.

“Đây rồi” Đinh Bộ Lĩnh trừng mắt, nắm bắt được khí của Giang Nam, Phong Cấm Thuật vận chuyển, cánh tay khẽ hấp.

Giang Nam chân khí trì trệ không phát, nó chấn kinh, nhanh chóng đổi sang một bộ vận khí thuật khác.

Khí đổi mới, cho nên Phong Cấm Thuật cũng mất đi hiệu quả, Giang Nam thoát khỏi Phong Cấm Thuật uy hϊếp, thủ đảo thành quyền đánh tới, quyền kình hung hăng.

Đinh Bộ Lĩnh khó khăn né tránh, đối phương thủ đoạn xuất ra nhanh tới dọa người, đảo quyền thành chưởng, từ chưởng lại biến thành chỉ pháp, các loại võ học khắp nơi đánh tới.

Đinh Bộ Lĩnh có cảm giác, trước mặt nó không phải một tên, mà là vô số tên Giang Nam đang vây công.

Quái nhân giấu mặt hiện tại không cần giấu mặt, Giang Nam đường đường chính chính công khai thân phận, bởi vì ở đây, nó không cần lo sợ.

Kình khí từ phía dưới xoạt tới, Giang Nam Kinh Cức Thủ đá tới, Kinh Cức Thủ như là gai nhọn sắc bén cuốn chặt Đinh Bộ Lĩnh, chỉ cần một sai lầm sẽ bị gai nhọn nuốt trọn.

Đinh Bộ Lĩnh đồng thời lấy cước đối cước, Tam Cước Liên Hoàn, như là ban đầu gặp gỡ Trịnh Đông Lân, bất quá hiện tại mạnh hơn đâu chỉ gấp trăm lần.

Ba vòng tàn vân phong quyển khuấy động, Kinh Cức Thủ dễ dàng bị phong quyển xé nát.

Chợt cước pháp thay đổi, Nộ Long Cước, Vân Khê Cước, Phong Trung Cước, ba loại cước pháp đấu với phong quyển.

Giang Nam bị dư lại khí kình đả thương, nó tuy là nhiều loại võ học nhưng chân khí chỉ có Mộc hệ chân khí, không đủ phát huy toàn bộ uy lực của các loại võ học.

Nếu là đấu với người thua kém mình, Giang Nam tuyệt đối không có điểm yếu, nhưng khi gặp cao thủ chân chính, Giang Nam liền lộ ra điểm yếu chí mạng.

Phong Cấm Thuật.

Tê tê tê.

Giang Nam cả người như bị một dòng điện nhỏ chui vào bên trong, nó đau đớn, khí trên người bị từng từng tầng tầng giam cầm, vô cùng khó chịu.

Giang Nam chân khí một lúc một luân hãm, lúc này đổi qua vận khí công pháp khác, Phong Cấm Thuật níu lỏng.

“Tên này thật phiền phức” Đinh Bộ Lĩnh có chút đau đầu.

Chỉ cần nó dùng Phong Cấm Thuật, đối phương sẽ đổi qua vận khí công khác, nếu nó không một lần phong cấm triệt để đối phương, sẽ không cách nào giành lấy chiến thắng.

Người bình thường một hai loại khí đã là đáng kể, nhưng tên này Đinh Bộ Lĩnh dám khẳng định, nó đồng tu có ít nhất trên năm mươi bộ công pháp, như vậy thì làm sao mà phong cấm.

Vả lại muốn một lần triệt để phong cấm Giang Nam không phải dễ, cảnh giới nó chỉ thua Đinh Bộ Lĩnh một nấc nhỏ, tinh thần lại vững vàng, căn cơ hùng hậu, rất khó.

Lấy tay làm dao, cánh tay hùng hổ chém tới Đinh Bộ Lĩnh, Giang Nam đảo người xoay tròn, thân pháp cơ sở Phong Vân Thân Pháp, môn này Phong Vân Thân Pháp chỉ có tác dụng phụ trợ đòn công kích mạnh hơn, không hề có tác dụng né tránh, bởi vì vậy mà nó được đánh giá cực thấp.

Cũng chỉ có Giang Nam sẵn sàng học tập, nhưng cũng chỉ có Giang Nam mới thích hợp.

Đinh Bộ Lĩnh xuất đao, Thiên Quân Đao Pháp, đao như là thiên quân vạn mã khí thế chi dũng, hoành hoành bá đạo xuất ra.

Khí thế kinh khủng của Thiên Quân Đao Pháp chấn bay Giang Nam, Phong Vân Thân Pháp bị đánh vỡ.

“Đối phương võ học quá bá đạo, năng lực ứng biến không thua ta, lại còn có một loại năng lực làm chân khí ta không cách nào vận chuyển” Giang Nam trầm trọng.
« Chương TrướcChương Tiếp »