So với khu 12, khu 7 lúc này lộ ra thập phần yên tĩnh.
Hai tên thiếu niên cùng một hướng bước đi, một tên vác kiếm gỗ, một tên nắm trong tay trường cung không rời, không phải ai khác mà là hai người Trình Tú, Lương, hai bọn nó tình cờ rơi vào cùng một khu mật địa cho nên quyết định cùng nhau đồng hành.
Đoạn đường này của bọn nó không gặp phải bất cứ một sự công kích nào, bởi vì bọn nó là không đυ.ng trúng ai cả a.
Không đυ.ng trúng người cũng là một loại phiền muộn, không có người thì làm thế nào thu hoạch điểm số.
Trình Tú thở dài, đã đi được một quãng đường dài vẫn không gặp ai, đôi phần khiến nó buồn chán.
Trong đầu suy nghĩ lung tung, không khỏi có một chút nghĩ tới Hầu Tiểu Muội, cô nương đó dáng người thật xinh đẹp mê người.
Ta có chút không chịu nổi, nhưng mà thật lạnh lùng.
Trình Tú nhớ tới ngữ khí muốn cách xa người khác vạn dặm của Hầu Tiểu Muội, bỗng tâm linh có một chút yếu đuối.
“Chú ý, phía trước có vẻ có tranh đấu” Chợt Lương khẽ kêu một tiếng, đánh thức Trình Tú khỏi dòng suy nghĩ miên mang.
“Hả ?, có người” Trình Tú sửng sốt, sau đó mừng rỡ nhướng lên phía trước, giương tầm mắt nhìn xem.
Phía trước hai người bọn nó không xa, có khoảng chín tên thiếu niên, cảnh giới hầu như là Thất Đẳng Sơ Kỳ, một tên Thất Đẳng Hậu Kỳ, bọn nó vẻ mặt hung thần ác sát vây công một tên thiếu nữ cảnh giới Thất Đẳng Hậu Kỳ.
“Hầu Tiểu Muội, ngoan ngoãn giao ra điểm số của ngươi, không không không, ta chợt nghĩ ra thêm một điều kiện khác” Tên thiếu niên Thất Đẳng Hậu Kỳ gian trá nói, ánh mắt nó đê tiện nhìn Hầu Tiểu Muội từ trên xuống dưới không bỏ sót.
“Hèn hạ” Hầu Tiểu Muội sắc mặt lạnh như băng, ngọc thủ nắm kiếm công kích tên thiếu niên Thất Đẳng Hậu Kỳ.
Cùng là cảnh giới với nhau, nhưng khi đối kích với Hầu Tiểu Muội, thiếu niên lộ ra có phần yếu hơn, cũng không trách nó được, bởi vì Hầu Tiểu Muội xứng danh là một trong những người có thiên phú đứng đầu bảng.
“Lên” Thiếu niên khuôn mặt khó coi, quát lớn, tám tên thiếu niên còn lại đồng loạt công kích Hầu Tiểu Muội.
Đồng thời đánh trả với chín tên thiếu niên, trong đó một tên còn không kém mình quá nhiều, Hầu Tiểu Muội tình cảnh chật vật, rơi vào hạ phong.
Hầu Tiểu Muội tức giận, ánh mắt tên thiếu niên đó nhìn nàng chằm chằm, hắn xem ta là vật trong túi của hắn hay sao ?
“Triết Tinh huynh, sau khi ngươi hưởng phúc đầu tiên, ngươi không nên quên huynh đệ của ngươi a” Một tên thiếu niên cười gian, dẫn đến tiếng cười của cả đám thiếu niên.
“Đúng đúng, nàng ta dáng người tốt như vậy, không thể không biết hưởng phúc”
“Ta nhìn cô ta sắp không chống đỡ được rồi, tăng thêm lực đạo các vị huynh đệ”
Triết Tinh đao mang chém tới, tám tên thiếu niên nhắm vào bộ vị hiểm yếu trợ công, đòn công kích phối hợp của bọn nó so với hai mươi người Trịnh Đông Lân, so ra kém xa đâu chỉ vạn dặm.
Nói là rác rưởi cũng không bằng, nhưng là so với người khác vẫn là rất tốt, có một phần vận đạo.
Phối hợp nước chảy mây trôi, đòn đòn hiểm ác, không có một chút thương hoa tiếc ngọc, nếu trúng một kích chỉ sợ sẽ trọng thương.
Hầu Tiểu Muội thân pháp uyển chuyển, cả người như cá vào trong nước, thân hình mảnh mai tránh né.
Trường kiếm màu xanh ngọc lóe ra tia sáng, đâm tới một tên thiếu niên, thiếu niên kia kinh sợ, bên má trái nó rơi mất một mảng thịt, nếu không phải không phản ứng kịp thời, chỉ sợ lúc này đã bị một kiếm xuyên thủng đầu.
Cô nàng này ra chiêu quá độc ác.
“Mẹ nó, chúng ta chín người vây công, các ngươi còn để cô ta dư lực phản công” Triết Tinh tức giận, đao mang một kích lăng lệ từ phía dưới chém ngược lên trên, đao so với kiếm, đao nặng ở sức công phạt kinh khủng, kiếm nằm ở tiêu sái, biến đổi linh hoạt.
Lúc này một kích toàn lực của Triết Tinh công tới, Hầu Tiểu Muội không có cách nào khác phải lựa chọn né tránh, cứng đối cứng, nàng không phải đối thủ.
Hầu Tiểu Muội tung người, đạp lên trên đầu từng tên thiếu niên di chuyển, đám thiếu niên trợn mắt, binh khí lấp lánh từng tầng từng tầng đâm lên.
Nhưng Hầu Tiểu Muội cả người trơn trượt, bọn nó tài nào cũng không công kích trúng mục tiêu, uất ức muốn chết.
“Phế vật” Triết Tinh cắn răng, đao mang đuổi theo bước tiến của Hầu Tiểu Muội, chặn đứng sự di chuyển của nàng, nó từ trong túi áo móc ra một thanh châm nhỏ, trên đầu châm có nhuộm màu tím nhạt khó phát hiện.
Triết Tinh cười gằn, nhấc tay liền phóng, phi châm vô thanh vô tức bắn tới Hầu Tiểu Muội, nhưng không nghĩ tới Hầu Tiểu Muội đưa trường kiếm đón đỡ khó tin.
Hầu Tiểu Muội ánh mắt lạnh lùng, nếu không phải linh cảm của nàng so với thường nhân mạnh hơn, chỉ e rằng sẽ phải trúng độc thủ của Triết Tinh, lúc đó tình cảnh thê thảm không biết được.
Chung quanh không khí bỗng dâng lên cơn giá lạnh, đám thiếu niên rùng mình, Triết Tinh trầm trọng cảnh giác.
Nó biết đó là chân khí biến dị của Hầu Tiểu Muội, cô gái này đã đi được nửa bước tiến hóa nguyên tố, từ Thủy hệ nguyên tố trở thành Băng Phách nguyên tố, chỉ còn thiếu một bước nhỏ nữa sẽ chính thức trở thành Băng Phách nguyên tố.
Tuy chỉ là nửa bước, nhưng độ khó của nó không phải chuyện nhỏ, bao nhiêu người không trở thành được thiên tài dị bẩm về nguyên tố cũng vì cái nửa bước này.
Tuy chỉ là nửa bước, nhưng nó đã có uy lực của Băng Phách nguyên tố, không thể khinh thường.
“Không sao, cô ta không đủ chân khí trèo chống Băng Phách nguyên tố, rất mau sẽ hết” Triết Tinh lên tiếng trấn an bọn thiếu niên, Hầu Tiểu Muội tình cảnh thật đúng như nó nói.
Nửa bước Băng Phách nguyên tố, có thể tùy ý hoán đổi giữa hai hình thái Thủy nguyên tố và Băng Phách nguyên tố, nhưng có một trở ngại, nếu không phải chính thức Băng Phách nguyên tố thì sẽ tiêu tốn rất nhiều chân khí để hoán đổi giữa Thủy nguyên tố và Băng Phách nguyên tố.
Nếu liên tục hoán đổi Băng Phách nguyên tố để sử dụng, sản lượng chân khí tự nhiên không cách nào đáp ứng đủ.
Bất quá Hầu Tiểu Muội không thể không sử dụng Băng Phách nguyên tố, Thủy hệ nguyên tố uy lực không đối đầu lại với chín tên thiếu niên cùng lúc vây công, Băng Phách nguyên tố uy lực mạnh mẽ còn có thể.
Hầu Tiểu Muội đánh cược một phen sao ?
Dựa vào nhất thời sử dụng Băng Phách nguyên tố đánh bại tất cả bọn nó ?
Triết Tinh khinh thường, Hầu Tiểu Muội, dường như ngươi quá khinh thường chúng ta rồi.
“Hệ Hỏa chân khí, đồng thời tiến lên” Triết Tinh ra lệnh, nó dùng Hỏa khắc chế Băng, giảm đi uy lực của Băng Phách nguyên tố, tuy là không phải khắc chế rất nhiều, nhưng hiệu quả đó là đủ với Triết Tinh.
Quả nhiên như Triết Tinh dự đoán, uy lực Băng Phách nguyên tố chung quanh bọn nó giảm đi đáng kể, Triết Tinh vui vẻ.
“Đáng giận, ta bị hắn khắc chế đến sít sao” Hầu Tiểu Muội chân mày lo lắng, tên đó chắc chắn là có dự tính trước đối với nàng, cho nên mới chuẩn bị sẵn cả thủ đoạn để đối phó với Băng Phách nguyên tố.
Chân khí tiêu giảm kịch liệt, nếu cứ giữ nguyên tình hình thế này, e rằng không đủ bao lâu, Hầu Tiểu Muội sẽ phải thúc thủ chịu trói.
“Đón chiêu” Hầu Tiểu Muội kêu lên, trường kiếm màu xanh ngọc bám đầy lớp sương lạnh chém tới đám thiếu niên, hơi khói trắng xóa phà vào tầm mắt bọn nó, bên dưới chân kết lấy lớp một băng mỏng.
“Đuổi theo, đừng để cô ta chạy trốn” Triết Tinh lớn tiếng kêu, chân khí toàn bộ quán chú vào chân phá vỡ lớp băng, đuổi theo Hầu Tiểu Muội.
Chiu !
Bất ngờ mũi tên xé gió nhắm tới Triết Tinh, nó cả kinh nhảy về sau, đuôi mũi tên còn run rẩy cắm xuống mặt đất, mặt đất lún xuống tạo thành hố sâu.
Lực lượng mũi tên đó nếu trúng vào bản thân ta, Triết Tinh đổ mồ hôi, chỉ sợ sẽ nằm giường trọng thương ít nhất một tháng.
Hầu Tiểu Muội một kích đánh ra liền bỏ trốn, thấy được mũi tên ngăn chặn Triết Tinh không khỏi kinh ngạc, mắt hạnh nhìn chung quanh tìm kiếm chủ nhân của mũi tên.
Đám người nhìn tới hai người thiếu niên lộ diện, một tên thiếu niên nắm trường cung, một tên nắm kiếm gỗ, thấy được người bị vây công là Hầu Tiểu Muội, Trình Tú làm sao có thể không ra tay trợ giúp, đây chính là thời khắc trong truyền thuyết nha.
Thời khắc tạo thế anh hùng cứu mỹ nhân.
“Là hắn” Hầu Tiểu Muội ngạc nhiên nhìn Trình Tú đi tới, không khỏi cảm xúc lẫn lộn, tên này cảnh giới chỉ có Ngũ Đẳng Hậu Kỳ, cũng dám đi lên tranh đấu, không lẽ hắn là muốn cứu ta.
Hầu Tiểu Muội có chút cảm động, chợt nàng lắc đầu, không thể, không thể, ta không tin vào cái thứ gọi là tình yêu mịt mờ kia, chắc chắn là hắn đang có một mưu tính nào đó.
“Ngươi có sao không ?” Nào ngờ Trình Tú vẻ mặt ân cần đi tới trước mặt nàng lên tiếng, bộ dáng muốn quan tâm bao nhiêu có bấy nhiêu.
Hầu Tiểu Muội nhất thời bối rối, là thật sao, hắn đến cứu ta thật sao ?
Hầu Tiểu Muội khó mở lời, muốn hay không nói tiếng đa tạ, hoặc là tỏ ra vẻ lạnh lùng thường ngày đây ?
“Ta giúp ngươi phục hận” Trình Tú thấy Hầu Tiểu Muội không lên tiếng, còn tưởng là nàng không quan tâm nó, nhất thời thất vọng, nó liền nói, dứt lời, quay lưng bỏ đi, cùng với Lương sóng vai chiến đấu.
Hầu Tiểu Muội thấy nó bỏ đi, càng thêm xoắn xuýt, hai tay níu vào nhau.
Triết Tinh lúc này dò xét Lương, thấy nó với Trình Tú đều là Ngũ Đẳng Hậu Kỳ, không khỏi khinh thường, hai tên yếu ớt cũng muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Đám thiếu niên xông tới, không để hai người bọn nó vào mắt, mắt thấy Trình Tú sẽ bị tám tên thiếu niên vây công trọng thương.
“Cẩn thận” Hầu Tiểu Muội sốt ruột kêu lên, trên khuôn mặt lạnh lùng hiếm thấy lo âu, nàng trong nội tâm tự nói, dù sao hắn là đến cứu ta, ta không thể để mặc hắn bị kẻ địch đánh trọng thương như vậy.
Rầm !
Tiếng động lớn vang lên, Hầu Tiểu Muội trợn tròn mắt, Trình Tú cảnh giới chỉ có Ngũ Đẳng Hậu Kỳ, nó một cây kiếm gỗ nặng nề quất bay tám tên thiếu niên.
Kiếm gỗ bên trên có Thái Huyền Chân Khí bao phủ, bên trong có Bát Trọng Huyền Kiếm gia trì.
Lúc này kiếm gỗ trầm trọng như một quả núi nhỏ, khí thế bàng bạc hạo nhiên.