Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vô Địch Thăng Cấp Vương

Chương 17: Gia nhập đội ngũ?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trương Phong Lãng dẫn theo một đám người hùng hổ đến, thế mà cuối cùng lại thất vọng trở về, có lẽ lúc đầu cũng không có ai ngờ đến việc này.

Sức mạnh của Võ Đạo tầng năm thế mà lại thua Võ Đạo tầng bốn của Lâm Phi, nó không khác gì một quả bom lớn, nổ to đến mức làm mọi người không thể hoàn hồn trong thời gian ngắn, chắc chắn sẽ nhanh chóng lan đến tai chúng đệ tử ngoại môn, mà chuyện kinh ngạc hơn nữa chính là sư đệ Lâm Phi tu luyện ra được Huyền khí Cửu Chuyển.

Sức mạnh của "Cửu Chuyển Tâm Pháp" đã vượt khỏi tưởng tượng của mọi người, một tâm pháp phế vật lại có thể biến hóa kinh khủng như vậy, hoặc nhiều hoặc ít cũng có người vì nó mà động tâm, chỉ hận không thể mà tu luyện ngay lập tức.

Đáng tiếc tâm pháp phế vật thì cuối cùng vẫn là tâm pháp phế vật.

Thế nên chúng đệ tử nào dám đi tu luyện, ở đại lục Huyền Thiên, nếu không thể trở thành Huyền giả chắc chắn cũng không có cách nào trở thành kẻ mạnh một phương trời, mà chỉ có thể sống hết đời ở những vùng đất nhỏ.

Thế là cho đến nay đã dập tắt không biết bao nhiêu quyết tâm của đệ tử ngoại môn.

Không thể trở thành Huyền giả, trở thành người mạnh nhất trong chúng đệ tử ngoại môn, làm sao còn mặt mũi mà đi gặp những Huyền giả kia, sự chênh lệch có thể nhận thấy được rõ ràng.

...

Lâm Phi tu luyện tâm pháp phế vật.

Trong đó, người lo lắng nhất là Cao Nhân.

"Cửu Chuyển tâm pháp" là tâm pháp phế vật thuộc về loại tâm pháp Thần Võ Môn, tất cả mọi người ai cũng biết điều đó, trừ người nào mà không để tâm mới xem bộ tâm pháp phế vật này như một bộ võ học huyền công chân chính.

“Tiểu Lâm, việc gì mà đệ phải làm khổ mình thế kia?”

Gương mặt Cao Nhân mang theo vẻ u sầu, cũng không biết nói gì cho phải, có cảm giác như đang khổ tâm vì mình không dạy dỗ đệ ấy nên người.

Lâm Phi dường như rất hiểu Cao Nhân đang suy nghĩ gì, hắn cười: “Cao sư huynh, không cần phải lo lắng như vậy đâu, ai bảo tu luyện tâm pháp phế vật thì sau này sẽ không thể trở thành Huyền giả. Trên đời này có nhiều kỳ tích lắm, dù sao ngồi chờ kỳ tích tới gặp mình cũng còn hơn bị bọn chúng khi dễ!”

Cao Nhân không nói vặn lại, bởi vì Lâm Phi bỗng nhắc đến chỗ đau.

Nếu cứ bị người ta khi dễ mãi thì sao không nhân thời gian không nhiều đó mà làm những việc có ích cho mình.

Chẳng hạn như đập bọn chúng một trận tơi bời cũng được vậy?

“Dù ngươi có tu luyện cái gì thì ngươi vẫn là sư đệ ta.” Trong giây lát Ca Nhân như đã hiểu ra, vẻ mặt kiên định vỗ vai Lâm Phi một cách vô cùng có nghĩa khí.

“Cao sư huynh, bộ Huyền công cấp Hoàng hạ phẩm này huynh cứ cầm mà tu luyện, cũng đúng lúc huynh đang thiếu một bộ huyền công lợi hại còn gì. Dù sao ta cũng sắp tu luyện thành công rồi. Huyền công cấp Hoàng chắc chắn sẽ rất hiệu quả đối với huynh."

“Thế sao mà được, cái này là do đệ thắng được bằng chính sức lực của mình, nếu không sao bọn chúng lại ra tay với đệ, sư huynh cũng chẳng giúp đỡ được cái gì, không làm không nhận được đâu.” Cao Nhận khẽ giật mình, giống như bị ai dọa cho sợ.

Lâm Phi không phải là người có lòng dạ keo kiệt, sức mạnh của Cao Nhân kinh khủng đến mức làm người ta kinh ngạc, việc trở thành huyền giả chỉ là vấn đề thời gian, nói chung sẽ không bao giờ sai được, hắn rất tin vào mắt nhìn người của mình.

“Sư huynh, với quan hệ của chúng ta mà huynh còn khách khí như vậy sao, nếu không phải nhờ huynh bình thường hay giúp đỡ ta thì bây giờ sao ta có thể leo lên đến vị trí này, dù sao đi nữa Công pháp cấp Hoàng cũng chả có tác dụng gì với đệ. Nếu huynh vẫn còn băn khoăn thì sau khi tu luyện thành công huynh cứ bán Công pháp cấp Hoàng đi giúp đệ là được, vậy có thể rồi chứ?”

Thật ra thì một bộ Huyền công cấp Hoàng rất quan trọng đối với các võ giả mới bắt đầu tu luyện.

Nói đi nói lại một hồi, nhưng Cao Nhân nào phải đối thủ của Lâm Phi, đến khi Cao Nhân cất bộ Huyền công cấp Hoàng "Toái Ngọc Thủ" vào trong ngực rồi nhưng hắn vẫn còn cảm giác như mình đang nằm mơ.

Cao Nhân biết rất rõ giá trị của Công pháp Hoàng giai, ánh mắt nhìn Lâm Phi cũng vì thế mà thay đổi theo, không biết từ lúc nào có một hạt giống gieo vào lòng hắn, mối quan hệ của hai người được rút ngắn thêm một lần nữa.

...

“Một bộ Huyền công cấp Hoàng không có tác dụng gì với đệ thế nhưng có thể giúp thay đổi tương lai của một người, hẳn cũng được xem là sự báo thù không tồi.”

Nói sao thì là vậy, Lâm Phi thật sự không để trong lòng một bộ Huyền công cấp Hoàng hạ phẩm.

Có hệ thống thăng cấp bên cạnh, sau này mọi thứ chắc chắn sẽ thuận buồm xuôi gió, sức mạnh cũng theo đó mà tăng lên càng nhanh. Có khả năng chưa tới một tháng ngắn ngủi đã có thể chạm tới Võ Đạo tầng năm đến lúc đó Huyền khí đã được bó buộc trên người, Cách Không cũng có thể đánh người bị thương.

Trong chúng đệ tử ngoại môn, một thành tựu như thế này có thể nói là thiên tài tu luyện, không ai có thể sánh nổi.

Về đến tiểu viện, Lâm Phi mới biết được chuyện xảy ra hôm nay đã được lan truyền ra rồi, sức mạnh tăng lên nhưng lại không bị nghi ngờ, tảng đá trong tim hắn dường như biến mất đi, cả người bây giờ mới được thả lỏng.

Điều Lâm Phi lo lắng nhất cho đến bây giờ chính là sự thay đổi của mình sẽ bị người khác phát hiện.

Ở đại lục Huyền Thiên, mạnh được yếu thua, một khi đã bị người khác phát hiện ra mình có mang theo một hệ thống thăng cấp, trở thành cái gai trong mắt bọn chúng là điều không thể nghi ngờ, không sớm thì tối cũng bị bóp chết khi còn là trứng nước.

Vấn đề lo lắng nhất giờ đã được giải quyết dễ dàng, hoàn toàn đã vượt khỏi sự tưởng tượng của Lâm Phi. Nói thật thì chuyện này được giải quyết quá dễ dàng làm người ta có cảm giác giống như trong cái rủi lại có cái may.

...

“Thực lực Trương Phong Lãng rất mạnh, đáng tiếc lại bị đệ tấn công cận thân, nếu thi triển ra mà để cho Cách không Huyền khí đánh người thì chắc chắn sẽ khá chật vật."

Lâm Phi cũng không vì đánh bại được người như Trương Phong Lãng mà dương dương đắc ý.

Trên đại lục Huyền Thiên, Võ Đạo tầng năm chẳng qua cũng chỉ là một đương phân cách trong số các võ đạo cấp thấp, đầu Lâm Phi úng nước mới có thể chỉ vậy mà đã đắc ý hả dạ.

"Bát Hoang Lục Hợp quyền là huyền công hạng ba, nếu được thi triển ra từ huyền khí Cửu Chuyển thì uy lực chắc chắn không thua gì đại thành huyền công hạng nhất, chắc hẳn Cửu Chuyển Tâm Pháp có thể tăng lên uy lực của huyền công lên?"

Lâm Phi không khỏi suy nghĩ cân nhắc lợi hại.

“Tìm kiếm tàn phiến Cửu Chuyển Tâm Pháp bị thất lạc, chẳng lẽ bộ tâm pháp này thật sự thuộc về Huyền công tâm pháp đặc biệt?”

Uy lực khi thi triển Bá Hoang Lục Hợp quyền và Toái Ngọc Thủ đều vượt xa tưởng tượng, chỉ cần không phải là người ngu đều có thể đoán ra đầu mối trong đó.

Mà cho dù Lâm Phi là một người giỏi suy luận, hắn cũng không thể thấy được sự bí ẩn của Tâm Pháp Cửu Chuyển nằm ở đâu trong một thời gian ngắn.

"Trương Phong Lãng đã thua trong tay đệ nên chắc trong thời gian này sẽ không xuất hiện nữa, lại thêm việc Cửu Chuyển Tâm Pháp này, sau đó hẳn sẽ có thời gian rảnh để chuyên tâm tu luyện, trước hết hãy tăng sức mạnh lên Võ Đạo tầng năm rồi hẳn nói, đến lúc đó Cách không Huyền khí đã có thể đánh người được, lúc đối đầu với Võ đạo tầng năm, chắc chắn sẽ không tính vào đâu!"

...

Tối hôm đó.

Chỗ ở của Lâm Phi nghênh đón một vị khách lạ mặt.

Vị khách mới đến mặc trang phục màu xanh, là đồng phục của đệ tử ngoại môn, bộ dáng trong sáng lanh lợi, vừa mở miệng đã nói vô cùng nhiệt tình, làm người ta có cảm giác như đã quen biết từ lâu.

"Kẻ hèn này họ Văn, tên là một chữ Thiên, gọi là Văn Thiên, đầu tiên xin được chúc mừng sư đệ Lâm Phi đã đánh bại được Trương Phong Lãng!"

Lâm Phi khó hiểu, hắn không hề quen biết người này nhưng người ta đã chúc mừng thì cũng nên đáp lời: "Chỉ là may mắn mà thôi, lần sau đoán không chừng người thua chính là tại hạ ấy chứ."

Văn Thiên cười nói, "Cho dù không phải do may mắn thì sư đệ Lâm Phi cũng có thể chiến thắng Võ đạo ngũ trọng thiên thôi, đây quả thật là một chuyển đáng mừng, hôm nay sư huynh đặc biệt mang đến cho ngươi một tin tức tốt, có lẽ khi sư đệ Lâm Phi nghe được chắc chắn sẽ vô cùng vui mừng, cho dù sau này Trưởng Phong Lãng có lại đến, hắn ta cũng không dám tiếp tục lỗ mãng với ngươi nữa!"

"Văn sư huynh, mời nói!"

Văn Thiên nhẹ gật đầu, thầm nghĩ Lâm Phi thật biết làm người, cười to nói: "Ta đại diện cho sư huynh Trần Tiểu Sinh muốn mời ngươi gia nhập đoàn đội của chúng ta, nếu ngươi có thể gia nhập thì từ nay về sau sẽ không ai dám ức hϊếp sư ngươi nữa. Dựa vào tư chất trời cho của sư đệ chắc chắn có thể trở thành người mạnh nhất trong chúng đệ tử ngoại môn."
« Chương TrướcChương Tiếp »