Ngày hôm sau, mặt mũi Trương Kỷ Trần cùng Võ Anh đều bầm dập xuất hiện trước mặt mọi người, nhất là hai mắt quầng thâm, giống như hai con gấu trúc bự, nhìn qua buồn cười vô cùng.
Lúc đầu Bạch Nghiệp cũng không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng khi bị Tần Giác đánh cho tơi bời, Bạch Nghiệp chợt nhớ tới ngày hôm qua mình thuận miệng nói cho hai đồ đệ chuyện Tần Giác thích một cô gái, vấn đề rất rõ ràng xuất hiện ở trên thân hai người .
Thế là Bạch Nghiệp gọi Trương Kỷ Trần cùng Võ Anh vào đại điện thẩm vấn, quả nhiên, là hai người truyền chuyện này đi, với lại càng truyền càng không theo lẽ thường, đến cuối cùng thì biến thành Tần Giác muốn cùng Thánh nữ Phong Lôi Tông kết hôn .
Đương nhiên, cái này không phải là trọng điểm, trọng điểm là tất cả mọi người đều cho rằng chuyện này là do chính Bạch Nghiệp nói!
Khó trách sẽ không hiểu sao mà vừa đến thì Tần Giác liền chất vấn hắn .
Bạch Nghiệp khóc không ra nước mắt, mình chỉ là thuận miệng nói một câu nói, ai có thể nghĩ tới lời đồn lại thổi phồng đến mức độ như vậy?
Mà tất cả những chuyện này đều là do chính hai đồ đệ của mình làm!
Kết quả không cần nói cũng biết, lửa giận của Bạch Nghiệp đều rơi hết lên người Trương Kỷ Trần cùng Võ Anh, sau đó liền có được cảnh tượng hiện tại.
"Trương trưởng lão? Ngươi sao vậy?"
Có người nhịn không được tò mò hỏi thăm .
"Không có gì, tối hôm qua nghiên cứu công pháp không cẩn thận xảy ra sơ sót, mặt bị nghẹn sưng lên ."
Trương Kỷ Trần viện lý do giống với Bạch Nghiệp.
"Võ trưởng lão thì sao?"
"Ta cũng là nghiên cứu công pháp không cẩn thận xảy ra sơ sót."
Võ Anh xấu hổ cười nói .
"Hai người các ngươi, nghiên cứu cùng một bộ công pháp?"
Trương Kỷ Trần: "..."
Võ Anh: "..."
"..."
...
"Rất nhiều người đều không biết, cường giả Ngụy gia đi nơi nào ."
"Yêu thú trốn đi, đại trận hộ thành vỡ vụn, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?"
“Kẻ thù ngày xưa đánh lên Ngụy gia, làm ra loại chuyện này là ai!"
"Ngụy gia bị xoá tên, bảy đại gia tộc chỉ còn lại sáu nhà! Ngụy gia mất đi võ đạo Chí tôn có thể đặt chân tại Diêu Quang thành được nữa hay không?"
"Đêm nay giờ Tuất, để cho chúng ta lạc vào u mê khi cường giả Ngụy gia mất tích..."
"Căn cứ vào hiện trường phỏng đoán, rất có thể là một vị cường giả bí ẩn nào đó tiêu diệt cao tầng Ngụy gia chứ không phải là mất tích, phán định sơ bộ, vị cường giả thần bí này ít nhất cũng là cảnh giới Truyền Kỳ cảnh!"
"Cường giả bí ẩn đến cùng là ai, vì sao lại muốn ra tay với Ngụy gia?"
"Phải chăng phía sau màn che là Bốn đại tông môn?"
"..."
Tần Giác nhìn tin tức có liên quan tới Ngụy gia trong Linh Cơ, có chút im lặng .
Những tin giật gân trên trình duyệt UC đó, cũng thua kém bao nhiêu so với cái ở trên Địa Cầu a .
Nhưng mà nhìn chung thì cũng để Tần Giác hiểu rõ cụ thể toàn bộ quá trình xảy ra chuyện đó.
Thì ra hôm đó sau khi Tần Giác diệt sát hai võ đạo Chí tôn cùng tất cả cao tầng của Ngụy gia, yêu thú cùng bọn hắn ký kết khế ước vậy mà đều rời khỏi Diêu Quang thành hết, gây nên oanh động .
Cho dù có người nảy sinh hoài nghi, nhưng vẫn như cũ không dám tùy ý khiêu chiến Ngụy gia .
Mãi cho đến khi có một cường giả từng trở mặt với Ngụy gia kìm nén không được mà dẫn đầu đánh lên, mọi người mới biết được rằng, Ngụy gia bây giờ đã không còn bất kì cường giả trên Thiên giai nào nữa!
Phải biết, Ngụy gia đã tọa trấn ở Diêu Quang thành hơn ngàn năm, tích góp được vô số thiên tài địa bảo cùng các loại bí tịch võ đạo, nhất là có thể tu luyện được bộ công pháp kỳ lạ có thể ký khế ước với yêu thú kia, không biết có bao nhiêu người thèm nhỏ dãi .
Trong quá khứ nội tình của Ngụy gia thâm hậu, cường giả tụ tập, đương nhiên không ai dám đánh chủ ý lên những vật này.
Nhưng nếu như Ngụy gia ngay cả một cường giả Thiên giai trở lên cũng không có. E là cho dù chỉ dùng cái mông để nghĩ thì cũng biết sẽ ra sao.
Tiếp theo không có gì bất ngờ thì Ngụy gia bị xóa tên ra khỏi top bảy đại gia tộc, lọt vào điểm vây quét của thế lực khắp nơi, trong đó thậm chí có không ít thế lực đã từng nương nhờ Ngụy gia.
Trong vòng một đêm, Ngụy gia biến mất khỏi Diêu Quang thành, giống như chưa từng tồn tại, rất nhiều phân đường đều bị nhổ tận gốc .
Bất quá Ngụy gia dù sao cũng gần với một trong bốn đại tông môn cấp bậc quái vật ở Nam cảnh, nhiều đời đều có võ đạo Chí tôn xuất thế, nhất là thế hệ này,
Có hai vị võ đạo Chí tôn tọa trấn, có thể nói là như mặt trời ban trưa .
Bây giờ cao giai võ giả bao gồm luôn cả hai vị võ đạo Chí tôn cũng đột nhiên cùng nhau mất tích, ngay cả lúc Ngụy gia bị diệt cũng không đứng ra, đương nhiên sẽ có người cảm thấy kỳ quái.
Thế là trải qua sự điều tra của một vị cường giả nổi võ đạo nổi danh, suy đoán ra được cao tầng Ngụy gia rất có thể không phải là mất tích, mà là bị cường giả Truyền Kỳ cảnh thần bí nào đó gϊếŧ hại, mà ở Nam cảnh, thế lực có được cường giả Truyền Kỳ cảnh trở lên, cũng chỉ có bốn đại tông môn .
Thế là không hiểu làm sao người phía sau màn lại biến thành bốn đại tông môn .
"Quả nhiên chuyên gia ở chỗ nào cũng đều không đáng tin cậy ."
Tần Giác cười nhạt.
Không quá để ý về mặt ý nghĩa mà nói, chuyện này cũng không thể trách vị cường giả võ đạo kia được, dù sao lúc rời đi Tần Giác đã cố ý xóa hết tất cả vết tích, xem như bốn đại tông môn cùng truy xét, cũng sẽ không truy ra được bất kỳ dấu vết gì.
Tần Giác mặc dù không lo lắng mình sẽ bại lộ thực lực, nhưng cũng không muốn bị ngoại nhân quấy rầy, để hắn an tâm ở Huyền Ất Sơn làm trạch nam không tốt sao?
Đóng lại Linh Cơ, Tần Giác ngửa đầu uống một ngụm rượu, sau đó nằm trên bãi cỏ nhàn nhã phơi nắng, cho dù nhìn kiểu nào, cũng sẽ không có người nào cho rằng hắn và vị cường giả bí ẩn tuỳ tiện gạt bỏ cao tầng Ngụy gia kia là một.
Giờ phút này, nếu nói ai là người nản chí nhất thì ngoài Mục Thần ra thì không còn ai khác, vốn dĩ sau khi hắn nhìn thấy thực lực của bọn người Ngụy Long Thao, hắn nghĩ rằng Huyền Ất Sơn nhất định diệt vong, mà hắn không thể nghi ngờ gì sẽ trở thành tân chủ nhân của phiến khu vực này.
Kết quả vài ngày sau tin tức đến lại là Ngụy gia bị diệt, Huyền Ất Sơn bình yên vô sự .
Mặc dù không biết rốt cuộc đã xảy ra cái gì, nhưng trực giác nói cho Mục Thần biết, phải trốn! Trốn càng xa càng tốt .
Thế là Tinh môn bị giải tán trong đêm, hắn mang theo đồ vật trốn khỏi chỗ này, đồng thời dự định mai danh ẩn tích từ đây, cũng không trở về nữa!
Đương nhiên, chuyện này Tần Giác tạm thời còn chưa biết .
Tóm lại vô luận ra sao, Huyền Ất Sơn đã trở thành chúa tể tuyệt đối của khu vực này rồi, chí ít trong thời gian ngắn là như vậy .
Hô .
Đúng lúc này, thuần dương chi lực giữa thiên địa bỗng nhiên bắt đầu tụ tập lại, hình thành mấy tia mà mắt thường có thể thấy được.
Tần Giác thần sắc hơi động, ngẩng đầu nhìn thiếu nữ đang nồi xếp bằng trên tảng đá ngồi, như có điều suy nghĩ .
Giờ phút này thiếu nữ chau mày, trong cơ thể bộc phát ra lực hấp dẫn mạnh mẽ, điên cuồng hấp thu chi lực thuần dương xung quanh, khí tức bắt đầu không ngừng tăng lên, giống như đang thử đột phá .
Một khắc này, thuần dương chi lực rốt cục cũng tiếp cận đến điểm cực hạn, không khí lâm vào giây phút yên tĩnh ngắn ngủi, chợt mờ hồ có thể nghe được một tiếng vỡ vụn của bình chướng, mà khí tức của thiếu nữ cũng theo đó mà tăng vọt, trong nháy mắt đạt tới Hoàng giai đỉnh phong .
Sau khi đột phá, thiếu nữ cũng không vội kết thúc tu luyện, kiểm nghiệm thành quả, mà tiếp tục vận chuyển công pháp, củng cố cảnh giới .
Nhất là bây giờ, càng không thể sốt ruột, thiếu nữ hiển nhiên vẫn luôn duy trì trạng thái bình thản .
Sau mười phút, thiếu nữ nhả ra một ngụm trọc khí, mở hai mắt ra, trong mắt như có thần quang sáng lên, chói mắt vô cùng .
"Chúc mừng ."
Tần Giác cười nói .
Nghe vậy, gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ hồng lên:
"May mắn mà thôi ."
Không thể không nói, thiên phú tu luyện của thiếu nữ biếи ŧɦái vô cùng, bây giờ cách lần quán đỉnh linh lực lần trước vẫn chưa tới nửa tháng, thế mà lại đột phá lần nữa, với lại không hề có dấu hiệu bất ổn chút nào, cơ hồ đã không thua gì những đệ tử chân truyền của những đại tông môn kia.
Nếu bồi dưỡng thật tốt, sau này thành tựu của nàng chắc hẳn sẽ không thấp hơn Chí tôn .
Nghĩ như vậy, Tần Giác bỗng nhiên có chút tò mò, nếu như Bạch Nghiệp biết thì sẽ thế nào?
Dù sao, hắn chỉ nói cho Bạch Nghiệp biết công pháp mà Lạc Vi Vi tu luyện mà thôi, lại không nói thiên phú tu luyện của nàng ra.