Chương 42: Vấn Đề Nan Giải! Vị Khách Đặc Biệt!

"Bản thân Yến Phi tu luyện nội công, không biết hắn lấy được phương thuốc Ích Khí tán nảy từ nơi nào, để rồi cho ta sử dụng." Tô Trường Không âm thầm nói.

Tu hành nội công cần tiến hành theo chất lượng, không hề có chuyện một đêm ngộ đạo, công lực tăng vọt, mà cần phải tích lũy thời gian dài tu luyện, tích lũy.

Bên cạnh đó, dùng đan dược phụ trợ tu hành nội công chắc chắn là một đường tắt để tiết kiệm không ít khổ công!

"Nếu có Ích Khí tán này, khẳng định Quy Tức Công của ta sẽ đột phá nhanh hơn một chút."

Trước đó không lâu, Quy Tức Công của Tô Trường Không đã đột phá đến tứ cảnh, đản sinh ra Quy Tức chân khí, nhưng chất lượng chân khí chỉ có thể nói là bình thường, khi toàn lực bùng nổ, chỉ đủ để chống đỡ một vài công kích của hắn, sau đó sẽ hao tổn gần như không còn.

Mà muốn cho Quy Tức Công tiếp tục đột phá, với thiên phú hiện giờ của Tô Trường Không, cũng cần hao phí không ít thời gian.

Nhưng có thêm Ích Khí tán này, nói không chừng có thể tăng nhanh lên mấy lần!

Về phần hiệu quả cụ thể của Ích Khí tán, cần phải thử mới biết được!

"Ngày mai tới Thanh Thủy thành, chọn mua dược liệu trên phương thuốc." Tô Trường Không thầm đưa ra quyết định.

Ngày mai đúng là ngày nghỉ ngơi của hắn, vừa vặn có thời gian đi chọn mua dược liệu phối chế Ích Khí tán.

Sáng hôm sau, Tô Trường Không rời giường từ sớm, luyện Ngũ Cầm Hí một hồi, sau đó mới rời khỏi Hắc Thiết sơn trang tới Thanh Thủy thành.

Hô xích!

Tô Trường Không thả người chạy như bay trên con đường gập ghềnh.



Hiện giờ, tốc độ chạy của hắn đã sớm vượt qua cực hạn của người bình thường, còn mang theo một luồng kình phong, thổi cho hoa cỏ hai bên đường cong cong nghiêng ngả nhưng hắn vẫn giữ được nhịp hô hấp vững vàng, không hề thở hổn hển.

Đoán Thể đạt tới Nội Tráng cảnh, tạng phủ được cường hóa, thể lực, sức chịu đựng sẽ tăng lên trên diện rộng, không hề thua kém những loài động vật.

Bởi vậy với Tô Trường Không, khoảng cách ba bốn mươi dặm chỉ như đi tản bộ!

Nửa giờ sau, hắn đã đến Thanh Thủy thành.

Một đường ngựa quen đường cũ vào thành, Tô Trường Không đến tiệm thuốc chọn mua dược liệu.

Nhưng lần này, hắn lại gặp phải vấn đề nan giải.

Bên trong một tiệm bán thuốc, chưởng quầy có mái tóc hoa râm chăm chú nhìn danh sách chọn mua của Tô Trường Không, sau đó nói với hắn: "Thiếu niên à, những dược liệu ngươi muốn chọn mua đều rất quý giá, vài loại trong đó còn cực kỳ thưa thớt. Rất tiếc phải nói là phần lớn danh sách này, trong tiệm chúng ta đều không có... phỏng chừng trong tiệm khác cũng không có."

"Không có?" Tô Trường Không nghe vậy, lập tức nhíu mày.

Dược liệu cần để phối chế Ích Khí tán đều rất trân quý, đại khái cần tới bốn, năm lượng bạc mới có thể tạo ra một phần Ích Khí tán.

Hiển nhiên người bình thường không thể dùng nổi, bằng không Yến Phi đâu phải vơ vét tài sản, kiếm chác vàng bạc ở khắp nơi như thế?

Càng khiến cho người khác đau đầu chính là những dược liệu ấy rất khó mua, đại đa số những dược liệu bên trên đều không thể mua được trong những tiệm thuốc trên thị trường!

"Ta không quấy rầy nữa." Tô Trường Không nói một câu với chưởng quầy.

Sau đó, hắn vẫn không cam lòng tới những tiệm bán thuốc khác trong Thanh Thủy thành chọn mua dược liệu Ích Khí tán.



Nhưng đúng như lời chưởng quầy của tiệm bán thuốc vừa nãy nói, ngoại trừ vài loại dược liệu có chút thông thường, còn lại những thứ chủ dược có chút mấu chốt trong phương thuốc Ích Khí tán đều không một cửa hàng nào có!

"Này…Có tiền lại không mua được?" Tô Trường Không vô cùng bất đắc dĩ.

Hắn đã đi dạo cả một ngày trong Thanh Thủy thành, đi khắp tất cả những tiệm bán dược liệu nhưng không đạt được mong muốn!

Sắc trời dần dần tối, Tô Trường Không chỉ có thể rời khỏi Thanh Thủy thành, quay lại Hắc Thiết sơn trang.

"Không mua được dược liệu Ích Khí tán ở Thanh Thủy thành, chỉ sợ cũng rất khó mua được ở những thôn trấn phụ cận." Tô Trường Không cảm giác có chút đau đầu.

Không thể đạt được mong muốn, hắn đành phải nghỉ ngơi sớm, tu luyện Quy Tức Công.

Tới buổi sáng ngày hôm sau, thời tiết hôm nay rất đẹp.

Từ sáng sớm, trong Hắc Thiết sơn trang đã chào đón một vị khách quý!

"Nơi này chính là Hắc Thiết sơn trang?"

Một thanh niên áo trắng hơn hai mươi tuổi cưỡi ngựa xuất hiện ở bên ngoài Hắc Thiết sơn trang, hắn hướng ánh mắt nhìn tấm biển ghi bốn chữ Hắc Thiết sơn trang, mở miệng thầm nói.

Thanh niên áo trắng tuấn lãng bất phàm này đang cưỡi một con ngựa trắng, hai bên người còn có hai vị hộ vệ khổng vũ hữu lực ( sức mạnh lớn lao) cũng cưỡi ngựa đi theo.

"Vị công tử này có chuyện gì sao?" Ngay khi thanh niên áo trắng kia đi đến cửa Hắc Thiết sơn trang, một thành viên chuyên đón khách của Hắc Thiết sơn trang lập tức cung kính dò hỏi.

Bất kỳ ai cũng có thể nhận ra thanh niên áo trắng này rất không bình thường, đương nhiên cần phải cung kính đối xử.