Chương 4: Dùng Gang Làm Binh Khí! Tăng Trưởng Tiềm Năng!

"Tuổi thọ của ta càng dài, ta càng thêm yêu nghiệt, càng thêm khủng bố, nếu cứ tiếp tục như vậy... Trong tương lai ta có thể đạt tới loại tình trạng gì?"

Trong lòng Tô Trường Không tràn đầy lửa nóng, hắn biết điều này có nghĩa là gì, hắn chỉ cần khiến tuổi thọ bản thân tăng trưởng, sẽ càng ngày càng trở nên yêu nghiệt, thậm chí chưa chắc đã không thể trở thành tồn tại yêu nghiệt nhất từ xưa đến nay.

"Ta cần kiên trì luyện tập Ngũ Cầm Hí, khiến tuổi thọ bản thân tăng trưởng." Tô Trường Không hít sâu một hơi, bình tĩnh xuống. Hiện giờ hắn còn quá yếu ớt, cần phải không ngừng lắng đọng lại, không ngừng cố gắng.

Từ sau khi Tô Trường Không biết được tác dụng bàn tay vàng của mình, hắn tu luyện Ngũ Cầm Hí càng thêm chân thành, càng thêm khắc khổ.

Độ thuần thục Ngũ Cầm Hí đang tăng lên thong thả, ổn định từng ngày!

Ngũ Cầm Hí đạt tới cấp bậc nhất cảnh Sơ Khuy Môn Kính, mỗi một lần tăng thêm điểm tiến độ tu luyện sẽ khó khăn hơn trước rất nhiều nhưng giá trị tiềm năng của Tô Trường Không cũng tăng lên tới 3 điểm, khiến cho hiệu suất tu luyện Ngũ Cầm Hí của hắn cũng tăng gấp ba lần trước kia.

Tô Trường Không cảm thấy, thời gian để Ngũ Cầm Hí của hắn tiếp tục đột phá thêm lần nữa, sẽ ngắn hơn rất nhiều so với từ nhập môn đến Sơ Khuy Môn Kính.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, hơn hai tháng tựa như một chớp mắt.

Lúc rạng sáng, trong sân nơi ở của Tô Trường Không tại Hắc Thiết sơn trang, hắn đang chuyên tâm tu luyện Ngũ Cầm Hí.

Hổ lên núi, vượn vung tay, hùng đẩy cây, lộc rụt cổ, hạc giương cánh...

Tô Trường Không đã sớm tu luyện tới thuần thục từng chiêu từng thức trong môn Ngũ Cầm Hí từ tiêu chuẩn đến biến hóa. Hiện giờ, Ngũ Cầm Hí của hắn có một loại mỹ cảm kết hợp động và tĩnh, giống như hắn thật sự biến thành từng con phi cầm tẩu thú vậy, thần vận đủ đầy!

"Ca ca ca!"

Ngay khi, Tô Trường Không luyện tập càng thêm sâu sắc, hắn cảm nhận được dưới lòng bàn chân có một luồng khí phun ra, nhanh chóng lan tỏa khắp toàn thân, khiến cho xương cốt, mạch máu cả người hắn đồng loạt phát ra tiếng vang vi vi minh minh, một loại cảm giác sảng khoái truyền khắp toàn thân!

"Ngũ Cầm Hí, đột phá!"

Trước mắt Tô Trường Không sáng ngời, giá trị tiềm năng của hắn lại tăng lên.



Lần đột phá này nhanh hơn trước, chỉ mất hơn hai tháng, không đến ba tháng, quá trình tu luyện Ngũ Cầm Hí của hắn đã lên một bậc thang.

Họ tên: Tô Trường Không (12 tuổi )

Tuổi thọ: 45 năm

Giá trị tiềm năng: 4 điểm

Nắm giữ võ công: Ngũ Cầm Hí ( nhị cảnh Đăng Đường Nhập Thất 1%).

Hắn mở giao diện thuộc tính nhìn thoáng qua.

Quả nhiên, Ngũ Cầm Hí từ cấp bậc Sơ Khuy Môn Kính đã đột phá đến Đăng Đường Nhập Thất, tuổi thọ còn tăng tới 3 năm.

"Lần này tuổi thọ gia tăng nhiều hơn, ngược lại tiềm năng tăng trưởng hơi ít, chỉ thêm một điểm..." Tô Trường Không âm thầm nói, hắn phát hiện tiềm năng tăng trưởng ít hơn lần trước.

Như thế xem ra, càng về sau này, tiềm năng và tuổi thọ của hắn có liên quan với nhau, muốn gia tăng 1 điểm tiềm năng đã khó, lại càng thêm khó khăn.

4 điểm tiềm năng đã gấp bốn lần ban đầu.

Trên thực tế tăng lên như vậy đã cực kỳ khoa trương!

"Bên cạnh đó, hiện giờ tố chất thân thể của ta cũng tăng lên không ít."

Từ sau khi Ngũ Cầm Hí đạt tới cấp bậc Đăng Đường Nhập Thất, tuy tố chất thân thể của Tô Trường Không chưa đạt tới trình độ thoát thai hoán cốt nhưng không biết đã hơn trước kia bao nhiêu lần.

Ngũ cảm càng thêm linh mẫn, tinh lực càng thêm sự dư thừa!



Môn dưỡng sinh quyền này thật sự rất huyền diệu!

"Đang đang đang!"

Tiếng chuông vang lên bên trong Hắc Thiết sơn trang, nghĩa là một ngày công tác mới lại bắt đầu, Tô Trường Không dừng tu luyện, di chuyển tới nơi tập hợp.

"Tô Trường Không, chờ một chút đã." Điểm danh xong, trung niên văn sam Lưu chủ quản phụ trách quản lý thành viên trong Hắc Thiết sơn trang kia, đột nhiên gọi Tô Trường Không lại.

"Lưu chủ quản, có chuyện gì sao?" Tô Trường Không nghi hoặc.

Lưu chủ quản lộ vẻ mặt tươi cười nói: "Ngươi tới Hắc Thiết sơn trang chúng ta đã hơn nửa năm rồi, vẫn luôn rất cố gắng, lại thông minh hiếu học. Trang chủ cho phép ngươi từ hôm nay trở đi, qua làm trợ thủ cho Dương Triêu sư phụ. Bên cạnh đó, hắn sẽ hướng dẫn ngươi chú tạo binh khí, công cụ."

Lời này vừa nói ra, Tô Trường Không lập tức lộ ra vẻ mặt vui sướиɠ, đây là Hắc Thiết sơn trang cho phép hắn bắt đầu chính thức học tập nghề rèn rồi!

Ở Hắc Thiết sơn trang, chú tạo sư với tay nghề cao siêu có địa vị cao nhất, thù lao bọn họ nhận được không cùng một cấp bậc với những người khác!

Chỉ cần học được một môn tay nghề, về sau không lo ăn mặc.

Tô Trường Không đi vào Hắc Thiết sơn trang được hơn nửa năm, vẫn luôn làm việc cố gắng, chân thành, lại thêm tuổi còn nhỏ, tính dẻo dai mạnh, trang chủ Mạc Thiết mới cho phép hắn đi theo Dương Triêu sư phụ có kinh nghiệm lão luyện học tập chú tạo.

Rất nhanh, Tô Trường Không đã tìm được Dương Triêu trong khu xưởng của Hắc Thiết sơn trang. Người này là một nam nhân chừng ba, bốn mươi tuổi, dáng người không cao nhưng rất khỏe mạnh.

Dương Triêu nhìn thấy Tô Trường Không, nói thẳng: "Trang chủ đã thông báo cho ta. Ta sẽ tận tâm chỉ dạy cho ngươi nhưng có thể học được bao nhiêu phải xem thiên phú của ngươi!"

"Đa tạ Dương sư phụ!" Tô Trường Không cảm kích nói lời cảm tạ.

Bên cạnh một hỏa lò, Dương Triêu vừa vung búa sắt, đầu búa nện lên một khối sắt được đốt đến đỏ rực vừa giảng giải: "Chú tạo đao kiếm chủ yếu được chia làm mấy quá trình: tôi luyện, mài giũa, nhúng vào nước lạnh và đánh bóng. Trong đó quan trọng nhất là tôi luyện, một khối vật liệu thép, cần trải qua hơn vạn lần vung búa, mấy chục lần gấp lại để tôi luyện, loại trừ tạp chất, mới có thể dùng làm tài liệu tôi luyện đao kiếm, nếu không chỉ có thể xem như một tấm lá sắt mỏng manh yếu ớt thôi!"

Cánh tay tráng kiện của Dương Triêu vung búa sắt, lần lượt nện lên khối sắt đỏ bừng, phát ra tiếng vang đinh đinh đang đang liên miên không dứt.