"Sư huynh!"
Nam tử mặc áo xanh thấy một màn này, trong miệng lập tức hét lớn, nhanh chóng chạy lại cúi người kiểm tra tình huống của nam tử mập mạp, lại phát hiện l*иg ngực của nam tử mập mạp đã bị đánh lõm vào.
Trái tim vỡ vụn, thần tiên cũng không cứu nổi nữa!
Chuyện này khiến nam tử mặc áo xanh trợn mắt trừng trừng nhìn về phía Tô Trường Không, giận dữ hét: "Ngươi làm gì vậy hả? Ngươi gϊếŧ sư huynh ta!"
Nam tử mập mạp làm theo lời Tô Trường Không nói, đi lên kính rượu nhưng kết quả lại bị Tô Trường Không một quyền mạnh mẽ đánh gϊếŧ!
"Các hạ... Quá đáng rồi!" Yến Phi gắt gao nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không, trong mắt hiện lên đầy tơ máu, gân xanh nổi khắp trán, nghiến răng nghiến lợi nói.
Biểu cảm dưới lớp mặt nạ của Tô Trường Không là một mảnh lạnh lùng: "Vậy vì sao khi ta vừa bước vào, chỉ xin một chén rượu uống, hắn lại muốn gϊếŧ ta? Hắn đánh ta một quyền, ta cũng đánh hắn một quyền. Không hơn!"
Vừa gặp mặt, nam tử mập mạp đã dựa vào chuyện kính rượu để đánh lén Tô Trường Không, nếu không phải thực lực của Tô Trường Không đã vượt qua những gì bọn họ suy đoán, chỉ sợ hắn đã sớm chết từ lâu rồi.
Tô Trường Không sẽ không buông tha cho một kẻ định gϊếŧ mình như thế!
Hơn nữa, dù ba người này đã nhận lời sẽ không xuống tay với Hắc Thiết sơn trang nữa nhưng Tô Trường Không làm cách nào để xác nhận bọn họ sẽ tuân thủ điều này?
Cách làm ổn thỏa nhất, đương nhiên là gϊếŧ chết toàn bộ bọn họ!
Nếu đã quyết định ra tay, nhất định phải diệt cỏ diệt tận gốc!
"Móa nó! Làm thịt hắn!" Yến Phi gầm nhẹ một tiếng, râu tóc tung bay.
Lão kiêng kị Tô Trường Không, nên mới hòa nhã nhân nhượng chứ không phải sợ đối phương.
Hiện giờ nếu kẻ này đã không muốn bỏ qua, không chịu giải hòa, còn dám ra tay gϊếŧ đệ tử của lão…
Đôi bên chỉ còn một đường là liều mạng.
Không phải ngươi chết, chính là ta mất mạng.
"Ta gϊếŧ ngươi tên vô liêm sỉ này!"
Nam tử mặc áo xanh đã sớm không kiềm chế được.
Giờ phút này. vẻ mặt kẻ này dữ tợn, bóng dáng vυ"t đi, xuất hiện huyễn ảnh, lao thẳng tới Tô Trường Không. Loan đao bên hông ra khỏi vỏ, giống như một vòng trăng rằm, chém về phía cổ hắn.
Lúc trước chỉ trong nháy mắt, nam tử mặc áo xanh đã trấn trụ được đám người Mạc Thiết, hiển nhiên đao pháp và thân pháp của kẻ này đều có chút không tầm thường.
Nhưng mà…
"Chậm quá..."
Nhưng đặt trước mắt Tô Trường Không với tiềm năng thân thể đã được khai phá tới mức bước vào Thần Lực cảnh, thì động tác của nam tử mặc áo xanh kia chẳng khác gì dùng ống kính quay chậm, cực kỳ thong thả!
Trảm Thiết Đao Pháp. Chém ngang!
"Tạch lang!"
Bàn tay Tô Trường Không đã sớm đặt phía trên chuôi đao bên hông, thân đao và vỏ đao trực tiếp ma sát.
Trong một tiếng ma sát chói tai, luồng ánh đao lạnh lẽo đã xé rách không khí, chém ngang ra.
Thật hiển nhiên khi tốc độ và lực lượng cực hạn cùng kết hợp sẽ sinh ra lực sát thương cực hạn!
"Đang!"
Một đao này của Tô Trường Không đánh thẳng tới điểm phát lực yếu nhất trên thân loan đao. Tiếng kim loại chát chúa vang lên, cùng với "Ca sát" âm thanh đứt gãy bật tung ra.
Loan đao của nam tử mặc áo xanh đã kêu lên một tiếng cuối cùng của đời nó rồi nứt làm đôi từ giữa.
"Phốc xuy!"
Hai nắm tay nắm chắc chuôi của Trảm Thiết đao to rộng, trực tiếp chặt đứt loan đao của nam tử mặc áo xanh nhưng dư thế vẫn không giảm, lập tức chém ngang tới.
Cái đầu của nam tử mặc áo xanh bay lên cao cao, trong mắt còn lưu lại một tia kinh ngạc và không cam lòng.
Máu tươi phun trào ngay vị trí cần cổ đã đứt đoạn!
Nam tử mặc áo xanh am hiểu thân pháp và đao pháp nhưng ở trước mặt Tô Trường Không lại lộ ra vẻ yếu ớt như thế.
Đao của hắn không có lấy một chút biến hóa gì, chỉ dùng lực lượng tuyệt đối nghiền áp qua.
Kết quả … một đao mất mạng!
Hưu!
Mà ngay thời khắc Tô Trường Không chém gϊếŧ nam tử mặc áo xanh, ánh mắt hắn cũng ngưng đọng lại.
Bởi vì lúc này, một tiếng xé gió rất nhỏ gần như lặng yên không một tiếng động đã vang lên. Lưỡi đao sắc bén phá vỡ không khí, từ bên cạnh chém tới người hắn.
Kẻ tới là Yến Phi!
Thật hiển nhiên ngay trong khoảnh khắc Tô Trường Không chém gϊếŧ nam tử mặc áo xanh, Yến Phi đã ra tay.
Và kẻ này vừa ra tay nhất định phải là sát chiêu.
Phải đánh gục Tô Trường Không!
Cảm giác của Tô Trường Không cực kỳ nhạy bén, vừa nhận được một tín hiệu không tầm thường, hắn đã vung Trảm Thiết đao to rộng, đón đỡ trường đao đang chém tới.
"Đang!"
Song đao va chạm, đốm lửa lóe sáng!
"Phi Yến Đao Pháp. Phi Yến Quy Sào (Yến bay về tổ)!"
Thân thể Yến Phi hơi hơi nghiêng một chút, bộ mặt đầy dữ tợn. Lão lập tức thi triển ra sát chiêu đao pháp đã dày công khổ luyện mấy chục năm.
Chỉ thấy trường đao trong tay lão lướt qua xuất hiện tàn ảnh, lại biến thành những tia chớp màu trắng mơ hồ lóe sáng, đan vào nhau hình thành lưới đao. Tiếp đó, lưới đao này dùng một góc độ cực kỳ xảo quyệt chém tới toàn thân Tô Trường Không.