Tô Trường Không ngồi xuống một chiếc ghế nằm trong góc được đánh số 27, sau đó yên tĩnh chờ đợi.
Trong quá trình chờ đợi vẫn có rất nhiều người bước vào hội trường, tới cuối cùng trong hội trường này đã có bốn – năm mươi người tụ tập.
Thời gian đi tới giờ Tỵ ( từ 9 đến 11 giờ sáng), hội đấu giá bắt đầu.
Một vị công tử trẻ tuổi anh tuấn bất phàm, mặc áo xanh, đi tới một chiếc đài cao được dựng ở trung tâʍ ɦội trường, rồi chắp tay nói: "Ta là Triệu Bộ Phàm của Triệu gia, phụ trách hội đấu giá lần này. Lời đầu tiên, cho phép tại hạ được nói một tiếng cám ơn vì đã hân hạnh được chào đón các vị tới dự hội đấu giá ngày hôm nay!"
Vị công tử Triệu gia Triệu Bộ Phàm này thực sự có khí chất xuất chúng.
Căn cứ theo những gì Tô Trường Không quan sát, người này bước chân vững vàng, dáng người cao ngất, chắc chắn phải có võ nghệ trong người.
"Nào có nào có, Triệu lão gia đã có lời, đương nhiên chúng ta phải nể mặt!" Trên dãy ghế ngồi, đã có thân hào Đông Lĩnh trấn hưởng ứng.
Sau đó Triệu Bộ Phàm cũng không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp đi thẳng vào chủ đề: "Ta xin tuyên bố, hội đấu giá lần này bắt đầu. Vật phẩm được bán đấu giá đầu tiên chính là khế đất Đông Lĩnh tửu lâu trong Đông Lĩnh trấn, giá quy định 400 lượng bạc."
Đông Lĩnh tửu lâu chính là tửu lâu lớn nhất Đông Lĩnh trấn, buôn bán phát đạt, khách nguyên quảng tiến (khách vào nườm nượp), lại thuộc sở hữu của Triệu gia.
Mà Triệu gia tổ chức hội đấu giá lần này, cũng bán đấu giá chủ yếu là những sản nghiệp địa phương không mang đi được.
"500 lượng!" Lập tức có một nam nhân mập mạp mặc cẩm y mở miệng ra giá.
"550 lượng!" Một trung niên nhân ngồi trên chiếc ghế đánh số 11 cũng lên tiếng trả giá.
Tô Trường Không tặc lưỡi, dân cư của Đông Lĩnh trấn này không đến 20 ngàn người, nhưng lại có không ít những thân hào lắm tiền nhiều của!
Cuối cùng khế đất tửu lâu này được bán ra với giá 700 lượng bạc.
Triệu Bộ Phàm lập tức triển khai bán đấu giá khế đất những sản nghiệp khác thuộc Triệu gia.
Hội bán đấu giá đang tiến hành hừng hực khí thế nhưng Tô Trường Không lại chẳng có mấy hứng thú với những vật phẩm này.
Đương nhiên có hứng thú hắn cũng chẳng có tiền mà mua, thứ hắn đang chờ đợi chính là võ công bí tịch mà Triệu gia sẽ bán đấu giá!
Thời gian trôi qua dần, chừng nửa giờ sau, rốt cục Triệu gia cũng bán đấu giá gần hết những sản nghiệp trong tay mình.
"Vật phẩm bán đấu giá kế tiếp chính là một môn bí tịch nội công thâm ảo do tổ tiên Triệu gia chúng ta ngẫu nhiên đạt được. Tổ tiên chúng ta đã dựa vào môn bí tịch này đánh nên một chút thanh danh nho nhỏ trong giới võ lâm Mặc Lâm phủ!"
Lời nói của Triệu Bộ Phàm trên đài lập tức làm tinh thần Tô Trường Không rung lên, bí tịch nội công mà hắn đang chờ đợi, đã đến!
Ngay lập tức, đã có đệ tử Triệu gia cầm một cái khay bước tới, trong khay đặt một quyển sách với trang bìa mang phong cách cổ xưa.
"Bản công pháp này tên là Xích Hỏa Công, tu luyện nó sẽ sinh ra Xích Hỏa chân khí có thể đốt cháy máu thịt, gân cốt của địch nhân, cực kỳ hung mãnh bá đạo lại huyền ảo phi phàm! Tuyệt đối là võ học hiếm thấy trong Mặc Lâm phủ!"
Triệu Bộ Phàm lộ ra vẻ mặt kích động, mi phi sắc vũ (mặt tươi như hoa) giới thiệu môn《 Xích Hỏa Công 》này.
"Võ công bí tịch?"
"Đúng là vị tổ tiên Triệu gia tên là Triệu Hỏa Long kia, từng có thanh danh không nhỏ, nghe nói đối phương từng một mình chém gϊếŧ hơn mười tên cường đạo, công lực vô cùng thâm hậu. Hóa ra đối phương từng luyện môn Xích Hỏa Công này?"
Một vài thân hào tỏ ra khá hứng thú, thấp giọng nghị luận nhưng cũng không có quá nhiều nhiệt tình với bản bí tịch võ công này.
Trên thực tế, bí tịch nội công chẳng có mấy tác dụng đối với phú thương bình thường, tu luyện tốn rất nhiều thời gian, công sức, còn không nhất định sẽ cho ra thành quả!
Nhưng Tô Trường Không lại phát hiện, dường như mấy người mang mặt nạ khác vừa có chút tâm tình dao động, tựa như mục đích tới đây của bọn họ cũng giống Tô Trường Không, chính là hướng về môn《 Xích Hỏa Công 》này.
"Giá khởi điểm của Xích Hỏa Công là 600 lượng." Triệu Bộ Phàm nói.
Giá quy định 600 lượng, đã là giá quy định cao nhất trong tất cả những vật phẩm bán đấu giá từ đầu tới giờ!
"Chút tiền ấy của ta còn chẳng bằng một nửa giá quy định!" Khóe miệng Tô Trường Không hơi hơi run rẩy, vừa mới bắt đầu đấu giá, hắn đã bị knock – out (loại).
"700 lượng!"
"800 lượng!"
"1000 lượng!"
Ngay sau đó, lập tức có người liên tiếp ra giá.
Rất nhanh giá cả của môn《 Xích Hỏa Công 》này đã đột phá 1000 lượng, mà trong số những người ra giá này cũng có phú thương mặc cẩm y đã cạnh tranh lúc đầu.
Tuy Xích Hỏa Công này vô dụng với hắn, nhưng hài tử nhà hắn lại có thể luyện tập xem sao.
Thế đạo hiện nay chẳng những phải có tài lực, càng cần có vũ lực để bảo vệ tài sản!