Chương 93. Thiên nhân giao chiến

Tìm một đống video, Lâu Thành kết hợp tư liệu, xem không dời mắt, trong đầu không ngừng hóa giải phân tích cùng tổ chức lại suy diễn.

Già nửa giờ sau, hắn có chút mệt mỏi lắc đầu, khẽ gõ máy tính bàn nói:

“Video nhiều quá rồi, không có khả năng xem hết, nhưng lại không biết những cái nào quan trọng nhất có tính đại biểu nhất...”

Công phu nghe kình cần nhập tĩnh, cần tuyệt đối chuyên chú, đối với tinh thần là tiêu hao không nhỏ, không phải thứ Kim Đan có thể bù lại, cho nên sau khi đánh một trận với Ngô Thế Thông, vừa rồi lại vắt hết óc nói chuyện phiếm, Lâu Thành bây giờ đã cảm nhận được sự mệt mỏi.

Trong mệt mỏi, hắn đột nhiên hiện lên một đạo linh quang, mở thanh dấu trang, tiến vào diễn đàn “câu lạc bộ Long Hổ”.

Mình muốn tìm xem video chiến đấu của đối thủ, “Con Đường Lôi Đài” Chu Viễn Ninh khẳng định cũng sẽ làm như vậy, ở dưới tình huống nội dung tương quan toàn sách là sách, hắn vô cùng có khả năng hướng cơ sở dữ liệu hình người “Cái Thế Long Vương” cầu viện, để đối phương cung cấp ý kiến, mình vừa lúc thầm chà xát tham khảo một phen!

“Trong bài viết trực tiếp thi đấu lôi đài tiểu Võ Thánh cúp Phượng Hoàng”, sau khi “Nhất Quyền Vô Địch” tuyên bố đối thủ tiểu tổ thi đấu của

“Con Đường Lôi Đài” có Lâu Thành, các bạn diễn đàn lúc trước không dám hứng thú đối với video trận đấu của hắn lại đều tràn ngập cảm giác tham dự.

“Lộ gia, thời điểm rửa sạch sỉ nhục cho diễn đàn chúng ta đến rồi!”

“Không Làm Lưu Manh” tên lưu manh này dùng biểu cảm đầu quấn khăn đỏ nói.

“Thế Gian Cỏ Cây Đều Đẹp” trả lời một câu: “Lâu Thành kia lúc trước thế

mà dám bắt nạt Tiểu Quyền nhà chúng ta, bây giờ rốt cuộc đến lúc báo ứng rồi!”

“Nhanh Mồm Nhanh Miệng” cũng nói: “Lúc trước xem Lâu Thành kia thắng Vô Địch liền đặc biệt khó chịu, Lộ gia, cần phải dạy dỗ hắn cẩn thận nha!”

“Lôi đài đại thúc, trước khi luận võ có thể cùng thần tượng mới nhất của ta chụp chung một tấm không? Tuyển tập trận đấu trước đó đều thấy không rõ mặt!” Tiểu cô nương “Huyễn Phạm” bừng bừng hứng thú nói.

Bản chủ “Đại Hiệp Cưỡi Heo” lại một lần dùng biểu cảm gõ đầu nói: “Ngươi tiểu gia hỏa này, thế mà cánh tay khuỷu tay hướng ra bên ngoài!”

“Chú cưỡi heo, ta nào có? Ngươi oan uổng ta! Xem ánh mắt tủi thân uất ức của ta! Ta chỉ là bảo Lôi Đài đại thúc kiếm tấm ảnh chụp chung, trong lòng vẫn ủng hộ hắn thắng, thần tượng mới của ta cùng chuyên nghiệp cửu phẩm có khoảng cách.” “Huyễn Phạm” phát ra cái oa oa khóc lớn vẻ mặt.

Ta cũng là người của diễn đàn mà, không thể nặng bên này nhẹ bên kia nha... Lâu Thành lau “dòng lệ chua xót”, xem qua rất nhiều trả lời ủng hộ

“Con Đường Lôi Đài” đánh ngã mình, thấy được “Cái Thế Long Vương” phía sau chủ động cung cấp đề nghị:

“Lộ gia, ta lật tuyển tập tuyển thủ ban tổ chức thi đấu lôi đài tiểu Võ Thánh, phát hiện Vương Diệp tổ kia của ngươi rất mạnh nha, Thiết Sa Chưởng có thể nói bẻ gãy nghiền nát, ở trong toàn bộ tầng giai chuyên nghiệp cửu phẩm cũng không tính là hạng người tầm thường, ta nơi này có vài video tương quan, ngươi nhìn một cái, hẳn là sẽ có chút thu hoạch.”

“Con Đường Lôi Đài” lúc này phát ra biểu cảm bắt tay: “Lão Long, ta đang muốn tìm ngươi hỏi cái này, mẹ nó, trên lầu một đám rót nước trả lời đâu đâu, không thể trông cậy vào bọn họ bày mưu tính kế!”

Hê hê, ta cũng đang chờ đây! Lâu Thành mang mấy video này lần lượt mở

ra, trước tạm dừng giảm xóc, tiếp tục xem thảo luận phía sau.

“Cái Thế Long Vương” dùng biểu cảm buồn cười nói: “Ta chỉ là lý luận suông, kém Lộ gia ngươi kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nhưng tìm tư

liệu thứ này vẫn là có thể giúp đỡ.”

“Lão Long, ngươi cảm thấy ta cùng Vương Diệp thắng bại tỷ lệ ra sao?”

“Con Đường Lôi Đài” nhiều năm chưa tham gia thi đấu, sau khi đột nhiên gặp được cường địch chuyên nghiệp cửu phẩm tựa như có chút thấp thỏm.

Lấy phán đoán của Lâu Thành, tỷ lệ 2-8 đã tính là cao lắm rồi, Con Đường Lôi Đài hai, Vương Diệp tám, nhưng hắn đang làm chuyện nhìn trộm, xấu hổ

đóng vai quần chúng ăn dưa phát biểu ý kiến, đành phải yên lặng nhìn “Cái Thế Long Vương” trả lời: “Đại khái tỷ lên 3-7 đi, cái nhìn của cá nhân ta, không chuẩn.”

“Ta cũng cảm thấy tỷ lệ 3-7.” “Mario Ăn Nấm” chen vào.

Bản chủ “Đại Hiệp Cưỡi Heo” cũng nói theo: “Ngươi hoang phế vài năm, có thể cùng Vương Diệp loại chuyên nghiệp cửu phẩm này tỷ lệ 3-7 đã rất lợi hại.”

“Ta biết, ài, nếu thời kì toàn thịnh gặp được hắn...” “Con Đường Lôi Đài” thở dài, “Các ngươi cảm thấy ta nên đánh với hắn như thế nào?”

“Đại Hiệp Cưỡi Heo” nói: “Đương nhiên là phát huy điểm mạnh ‘Hô Khiếu Bát Hình’ của ngươi, lấy bộ pháp phiêu dật linh động làm du đấu, không cứng đối cứng, cho dù cho hắn bắt được cơ hội, ngươi lấy Cơn Lốc Khủng Bố

bùng nổ chắn vài cái không thành vấn đề chứ? Chỉ cần kéo dài, thủ lâu nhất định có sơ hở, cơ hội của ngươi liền tới rồi.”

Lâu Thành đọc mà khẽ gật đầu, đây cũng là đấu pháp dự định của bản thân, nhưng lấy Thiết Sa Chưởng khủng bố của Vương Diệp, mình cho dù lấy “Đại Tuyết Băng” thêm “Cọc Điện Hỏa” cũng chắn không được mấy lần, tất nhiên bị thương, phần thắng xa vời, ài, đây cũng là sự bất đắc dĩ của kẻ yếu dưới tình huống thực lực chênh lệch tương đối lớn.

“Con Đường Lôi Đài” cũng trả lời thở dài bất đắc dĩ: “Nếu là ta thời kì toàn thịnh, đánh như vậy không thành vấn đề, nhưng bây giờ, thể lực ta giảm dữ dội, lại liên tục chiến đấu bốn ngày, hôm nay còn là một ngày hai trận, không đợi được Vương Diệp thủ lâu nhất định có sơ hở.”

“Lộ gia, ta nói câu trong lòng, ngươi đừng để ý, nghe một chút là được, ừm, mang tính chiến lược bỏ qua trận đấu với Vương Diệp đi, giữ đủ thể

lực đánh một trận cuối cùng, ngươi vào top mười sáu mấu chốt không ở

Vương Diệp, ở Lâu Thành cùng Đường Việt.” “Cái Thế Long Vương” trả lời.

Ặc, nhìn thấy câu này, Lâu Thành mới phát hiện mình vậy mà ngốc thế, hoàn toàn không nghĩ tới bỏ qua trận đấu với Vương Diệp, chưa từng suy xét một khi bị thương ở dưới Thiết Sa Chưởng, trận đấu phía sau tương đương tặng cho đối thủ.

Hôm nay tuy chưa bị thương, nhưng cổ tay từng bị Ngô Thế Thông bóp vẫn còn mơ hồ đau, nếu như bị Thiết Sa Chưởng vỗ trúng một phát, quả thực không dám tưởng tượng.

Bỏ qua mang tính chiến lược tựa như là chủ ý không tệ?

Suy nghĩ này vừa dâng lên, Lâu Thành như bị ma quỷ dụ hoặc, hầu như muốn quyết định ngày mai chỉ là đi qua sân, giả vờ giả vịt.

Nhưng đúng lúc này, hắn lại nghĩ đến nguyên nhân mình vì sao ngay từ đầu chưa cân nhắc loại chuyện này:

“Ta là đến thi đấu lịch luyện, tiền thưởng rất tốt, khiến ta khát vọng, nhưng cái này không phải mục đích căn bản nhất của ta, đối mặt chuyên nghiệp cửu phẩm liền bỏ cuộc chiến lược có phải điên đảo đầu đuôi hay không? Không phải nên vắt hết óc phát huy sở trường, thua cũng phải thua đẹp sao? Chỉ có như vậy, ta mới có thể phát hiện chỗ thiếu sót, hấp thu kinh nghiệm thi đấu, rèn luyện võ đạo bản thân, tích lũy chất dinh dưỡng cho sau này tiến bộ...”

“Ngộ yếu không ức hϊếp, gặp mạnh không khuất phục, không có chút tinh thần võ giả, về sau làm sao chiến thắng được một rồi lại một cửa ải khó khăn tu luyện?”

Thiên nhân giao chiến một phen, Lâu Thành phun ra một hơi, trên mặt lộ

ra nụ cười thoải mái như giải thoát.

Một trận xem một trận, ngày mai liền hết sức chuyên chú chiến Vương Diệp, không đi suy xét trận đấu phía sau.

Ta chính là ngu như vậy!

Sau khi làm ra quyết đoán, tâm linh hắn một mảng trong xanh phẳng lặng, hướng xuống xem “Con Đường Lôi Đài” trả lời:

“Lão Long, ta biết ngươi là đúng, chỉ cần có thể hạ Đường Việt cùng Lâu Thành, ta thắng Vương Diệp hay không đều không quan hệ đại cục, vẫn có thể vào top mười sáu, còn không bằng bỏ cuộc mang tính chiến lược, tiết kiệm thể lực, đề cao phần thắng một trận cuối cùng, nhưng, ta người này tuy thích chém gió một chút, tự đại một chút, không có nghị lực một chút, trong lòng lại luôn mang mình coi là võ giả.”

“Làm võ giả, chiến một trận với cường địch là chuyện làm người ta nhiệt huyết sôi trào làm người ta nghe mà hướng tới, ta sẽ đánh hẳn hoi với Vương Diệp!”

Lâu Thành nhìn mà thổn thức cảm khái một trận, không thể ngờ được “Con Đường Lôi Đài” phù phiếm còn có một mặt như vậy, võ giả thật sự là một từ

ngữ kỳ diệu.

Hết