Chương 25: Tiếng Súng

Mà bây giờ, các loại thuộc tính của hắn đều đã vượt qua.

Lúc trước hắn đã thử nghiệm riêng tốc độ, đã gần đạt tới trình độ 100 m/ 2 giây, đã nhanh hơn rất nhiều so với cực hạn của Võ Đồ cao cấp.

Đừng xem thường hai giây hơn kém đó, rất nhiều người dùng thời gian ba năm cũng chưa chắc đã đạt được trình độ này.

Nghĩ lại kỷ lục của quán quân chạy một trăm mét kiếp trước khó phá vỡ như thế nào là biết được gian khó trong đó.

Kết hợp các kỹ năng thân pháp cơ sở trình độ nhập vi, gần như có thể đè bẹp đối thủ Võ Đồ cao cấp.

Không nói đến các loại chiến kỹ cơ sở của Vương Đằng đều đã đạt tới trình độ nhập vi.

Thế nào là nhập vi?

Chính là ý trong tên của nó, là tinh tế chỉn chu, gần như đạt tới nền tảng cơ sở hoàn mỹ.

Chiến kỹ trình độ nhập vi rốt cuộc mạnh đến thế nào?

Đơn giản bắn một hạt dẻ.

Cùng là bị tấn công, nếu là thân pháp cơ sở cấp viên mãn, cần phải né tránh một khoảng cách hơn nửa mét.

Nhưng nếu là thân pháp cơ sở trình độ nhập vi, có thể kề sát đòn tấn công của đối phương mà không bị thương tổn, mà khoảng cách ở giữa không vượt quá mấy milimet.

Sự chênh lệch đó, chỉ khi trong thực chiến mới được thể hiện càng rõ ràng.

Có thể nói, thực lực hiện giờ của Vương Đằng còn cách võ giả chính thức một bước xa.

Một khi tu luyện nguyên lực, hắn có thể chính thức trở thành võ giả.

……..

Thứ sáu hôm nay, tan học, Vương Đằng theo thường lệ đi về nhà.

Lái xe trên đường, ngắm nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ xe, trong lòng lại suy nghĩ làm thế nào mới có thể lấy được một quyển công pháp tu luyện nguyên lực?

Giai đoạn hiện giờ của hắn được gọi là chuẩn võ giả, tu luyện nguyên lực mới có thể hoàn toàn biến đổi.

Nhưng công pháp nguyên lực không giống như chiến kỹ cơ sở của Võ Đồ, như môn thể thao thông thường mà ai ai cũng có thể học.

Việc truyền dạy công pháp nguyên lực vẫn luôn bị kiểm soát rất chặt chẽ.

Hoặc là vượt qua kỳ thi võ đạo, được vào học trong đại học, mức độ tự do là cao nhất.

Hoặc là đến võ quán, xin bài sát hạch của chuẩn võ giả, nếu xác nhận thông qua, thân phận cũng không có vấn đề gì, võ quán sẽ truyền dạy công pháp nguyên lực.

Như vậy, trở thành một võ giả trên danh nghĩa của võ quán, chẳng khác nào lên cùng một con thuyền với võ quán.

Hoặc là trở thành thuộc hạ của một số gia tộc, nếu đạt được sự tin tưởng của đối phương cũng có thể được truyền dạy công pháp nguyên lực, nhưng việc này cũng tương tự như ký khế ước bán thân.

Kỳ thi võ đạo phải đợi sau khi thi thi tốt nghiệp trung học xong mới diễn ra, hơn nữa phải vào đại học thì mới có thể học được công pháp này, thời gian quá lâu, tạm thời không cần cân nhắc.



Tới võ quán xin sát hạch chuẩn võ giả?

Không nên không nên!

Vương Đằng tự mình biết mình, hắn mới luyện võ có bao lâu mà đã gần trở thành một võ giả! Nếu bị người có tâm thuật bất chính để ý, đến lúc đó sẽ gặp phải phiền phức không ngớt.

Vậy….Trở thành phụ thuộc của gia tộc võ giả?

Thôi đi, tốt xấu gì hắn cũng là một tên cậu ấm, đi nịnh nọt người ta thì thật rớt giá quá.

Uỳnh!

Đang lúc hắn nghĩ ngợi, phía trước chợt truyền đến một loạt tiếng nổ mạnh.

Khói mù cuồn cuộn bốc lên.

Con đường phía trước không biết tại sao lại bị chặn lại, chiếc xe đằng trước Vương Đằng đột nhiên dừng lại, phỏng chừng đã tông vào đuôi xe khác.

Tuy rằng Vương Đằng phản ứng cực nhanh, lập tức đạp phanh xe.

Nhưng khoảng cách quá gần, chiếc xe đi về trước theo quán tính, rầm một tiếng va vào đuôi xe đằng trước.

Bíp bíp bíp!

Bíp bíp bíp!

Trong phút chốc, tiếng còi ô tô, tiếng cảnh báo đồng loạt vang lên.

Khung cảnh cực kỳ hỗn loạn.

Đoạn đường này hoàn toàn tên liệt.

Vương Đằng nhíu mày, không thể không xuống xe nhìn thử xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Còn phải về nhà ăn cơm nữa đó.

“Sao lại thế này?”

“Con mẹ nó, đang làm cái gì vậy, xe sắp bị đâm hỏng rồi đây này!”

Mấy người đang lái ô tô đều ló đầu ra từ trong xe, tiếng mắng chửi bên tai vang lên không ngớt.

Nguy hiểm!

Cực kỳ nguy hiểm!

Vương Đằng dù đã sống hai kiếp người nhưng cũng là lần đầu tiên bị người khác cầm súng dí vào đầu.

Ranh giới giữa sống và chết, đáng sợ vô ngần!



Mặc dù hắn đã sống lại một lần nhưng chưa từng thực sự nếm trải cảm giác tử vong, lần đó hắn hoàn toàn chỉ ngủ thϊếp đi sau đó tỉnh lại như bình thường.

Hoàn toàn không thể so với tình huống hiện giờ.

Họng súng đen ngòm giống như một con cự thú đáng sợ đang há to miệng, đằng sau cái miệng đó là địa ngục tối tăm đang chực chờ cắn nuốt hắn.

Kinh hoàng! Sợ hãi!

Trong nháy mắt, cả người Vương Đằng cứng ngắc, linh hồn không kìm được mà run rẩy.

Dẫu sao thì hắn cũng chỉ là một người bình thường, cho dù đời này đã luyện võ thì cũng chưa từng đυ.ng phải loại tình huống này.

Hơn nữa ở khoảng cách gần như vậy hắn thấy rõ từng hoa văn màu bạc trên thân súng lục.

Phù văn nguyên lực!

Cho nên, đây là súng phù văn có đe doạ trí mạng đối với Võ Đồ cao cấp thậm chí kể cả võ giả.

Cho dù hắn có tốc độ 100 m/s, thân pháp nhập vi cũng không dám ho he dưới tình huống súng phù văn dí vào đầu.

“Chết tiệt!”

Trong lòng Vương Đằng thầm mắng một câu sau đó quả quyết ra vẻ sợ hãi!

Sợ hãi trong tích tắc!

Không một chút chần chừ, nói sợ là sợ luôn.

“Đừng nổ súng, ta phối hợp với ngươi!”

Vương Đằng vội vàng nói, sợ đối phương mất hứng phát là một súng tiễn hắn chầu trời.

Không sợ không được!

Đáng sợ quá đi mất, không kìm được run lẩy bẩy!

“Ngoan ngoãn chút đi, đừng có mà giở trò lươn lẹo, không thì cho ngươi nếm vị kẹo đồng đấy .”

Mặt thẹo đẩy Vương Đằng một phát, hung ác đe doạ,

Vương Đằng bị ép gia nhập vào đội ngũ chạy trốn của bọn họ.

Hắn âm thầm quan sát một chút, đám người này tổng cộng có năm tên, mỗi tên đều đeo súng phù văn, từ hơi thở có thể thấy bọn chúng ít nhất cũng là Võ Đồ trung cấp.

Lúc Vương Đằng đảo mắt qua ba tên trong số đó, thì không khỏi dừng lại một chút.

Trên người bọn chúng đều đeo một chiếc túi lớn, bên trong nhét căng phồng, qua khe hở của khoá kéo không kéo chặt, có thể mơ hồ nhìn thấy rất nhiều tiền mặt.

“Đừng có nói là bọn này… Cướp ngân hàng nhé?”

“Ta nhớ hình như đúng là có một ngân hàng ở phía trước không xa…”