Chương 460: Trống trận lay trời

Mọi người liên tục bước vào trong chiến trường, đứng trên chiến đài độc lập rồi vỗ nhẹ vào trống trận trước mặt.

Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn về phía chiến trường thì thấy trong đó có chừng mấy trăm người.

- Chúng ta cũng đi thôi.

Tần Vấn Thiên từ từ bước vào, một lát sau hắn đã đi tới phía trước một cái trống trận, còn đám người Âu Dương, Sở Mãng đứng phân xung quanh hắn, gần như vây quanh lấy Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên khẽ vuốt trống trận, trong đầu xuất hiện một cảm giác kỳ diệu. Dường như chỉ cần hắn đồng ý thì có thể dung nhập suy nghĩ vào trong trống trận, có được chiến hồn cổ xưa chiến đấu cho hắn.

Chính như chữ viết trên cổ bia khổng lồ đã nói, trong chiến trường này đều sử dụng trống để chiến.

Tu vi của bọn họ vẫn bị hạn chế nhưng dựa vào trống trận thì có thể phá vỡ được loại hạn chế này, thậm chí là còn vượt qua được khả năng vốn có của mình, làm cho trống trận phát huy ra được sức mạnh vượt qua sức mạnh cảnh giới vốn có của mình.

Nhưng làm sao mới có thể làm được thì có lẽ bọn họ phải tự lần mò ra.

Chỉ cần thấy ở bên này có điều kỳ lạ, mọi người đều hiểu. Nơi này đã xuất hiện một vùng chiến trường như thế, chắc chắn là chuẩn bị cho họ tiến hành kiểm tra giao chiến với nhau. Đây mới là trận đấu giành vị trí đứng đầu thực sự sau khi bước vào Tiên Võ Giới, hơn nữa ở một mức độ nào đó, đây là một trận quyết đấu cực kỳ công bằng.

- Đùng.

Đã có người đưa tay gõ vào trống trận, như có một luồn ý chí chiến đấu sục sôi tràn ra vang vọng cả chiến trường.

- Đùng, đùng, đùng...

Từng tiếng vang truyền ra, xem ra đã có người bắt đầu thử gõ trống trận thăm dò, muốn tìm hiểu cách sử dụng trống trận để chiến đấu.

Tần Vấn Thiên cảm thấy tràn đầy, sau đó hắn vung chưởng ra đánh vào trống trận trước mặt. Trong phút chốc, có tiếng ồn vang lên, trên trống trận truyền tới một sức mạnh kỳ diệu như là một vầng sáng bao phủ lấy hắn.

Ngay lúc này Tần Vấn Thiên có loại cảm giác kỳ lạ, đó là hắn có thể hòa thành một thể với trống trận. Trống trận này có chiến hồn thuộc về chính nó, bởi vì nó sinh ra để chiến đấu, nó phát ra tiếng vang là để tìm đấu sĩ.

- Đùng.

Tần Vấn Thiên lại đánh ra một chưởng nữa, cảm giác kỳ diệu kia lại càng mạnh hơn.

Sau ba chưởng, Tần Vấn Thiên như đã hòa giao với chiến hồn của trống, chỉ cần hắn hơi lay động ý nghĩ một chút là có thể thông qua trống trận, phát ra công kích về hướng mà hắn muốn.

- Ầm.

Một chưởng ấn nóng rực lao về phía Tần Vấn Thiên. Tuy Tần Vấn Thiên không ngẩng đầu nhưng hắn có thể cảm giác được tất cả mọi thứ xung quanh. Ở bên trái đang có một chưởng ấn bốc lửa nóng rực lao về phía hắn, như muốn g iết chết hắn. Hiển nhiên có người muốn tấn công hắn trong lúc hắn tìm cách sử dụng trống trận.

Thấy vậy, Tần Vấn Thiên cũng vung chưởng đánh lên trống trận. Trong giây lát, có một tiếng rồng vang lên, bắn về phía chưởng ấn bốc lửa nóng rực kia, phát ra tiếng va chạm cực kỳ lớn trong không trung làm cho mọi thứ trở nên hỗn loạn.

Bên này vừa bắt đầu va chạm thì tại các vị trí khác cũng bắt đầu chiến đấu. Chỉ trong một giây lát, vùng không gian này hóa thành chiến trường thực sự, khắp nơi đều là tiếng trống trận ầm ầm, tiếng chiến hồn gào thét, chiến ý tràn ngập không gian.

Thấy có người tập kích mình, đương nhiên Tần Vấn Thiên sẽ không khách khí. Hắn thay đổi phương hướng, vung chưởng đánh về phía người vừa công kích hắn, một chưởng ấn màu máu giáng xuống. Huyết Chi Chú Ấn công kích mãnh liệt vào đối phương.

- Hừ.

Người nọ hừ lạnh một tiếng, không tỏ ra yếu kém chút nào, trong ngọn lửa như mang theo một tầng cảm giác nặng nề, có lực phá hoại cực mạnh, xuyên qua chưởng ấn màu máu, đánh vào người Tần Vấn Thiên.

- Hư Không Liệt!

Tần Vấn Thiên vung chưởng đánh xuống, một luồng sức mạnh hủy hoại trào ra hóa giải công kích của đối phương, đồng thời song chưởng của hắn bắt đầu chuyển động, cùng vỗ lên trống trận. Trong phút chốc, hai cái chuông cổ khổng lồ xuất hiện rồi lao ầm ầm về phía đối phương. Tiếng tùng tùng dồn dập, quanh quẩn giống như tiếng kêu giế t chết lòng người vậy, khiến cho đối phương kêu lên một tiếng đau đớn.

Tru Tâm Cổ Chung, có thể gi ết chết lòng người.

Từ lúc cuộc chiến bắt đầu, tất cả mọi người đều sử dụng thuần thục trống trận để công kích, tình hình chiến đấu càng trở nên rung động. Tru Tâm Cổ Chung kêu lenng keng làm chấn động lòng người, trong mắt người nọ lóe lên một tia chết chóc. Sau đó hắn ta bắt đầu gõ điên cuồng vào trống trận trước mặt, khiến từng trường thương được bao phủ bởi ngọn lửa phá không mà phóng ra, không gì ngăn được.

Nhưng Tần Vấn Thiên lại như hoàn toàn không nhìn thấy, yêu khí trên người trở nên cuồn cuộn, song chưởng của hắn nhanh chóng giáng xuống, không ngừng đánh ra. Từng tiếng chuông cổ phát ra rung động cả trời đất, không ngừng gϊếŧ lòng người. Từng đợt tiếng chuông quanh quẩn tại trong não đối phương, Trong phút chốc, đối phương phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch. Loại thần thông Tru Tâm Cổ Chung này lợi dụng trống trận để phát ra uy năng cực kỳ đáng sợ như thế, liên tục không ngừng, không ngừng gi ết chết lòng người.

Ngay sau đó từng luồng kiếm khí xé rách không khí xuất hiện, lao về phía trường thương rực lửa. Vạn kiếm cùng reo lên cộng với tiếng gϊếŧ lòng người khiến sắc mặt đối phương tái nhợt. Tiếng chuông cổ như run rẩy, như chiến ý không ổn định, chiến hồn kêu một tiếng vù vù, cuối cùng đối phương phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt đối phương trắng bệch, tâm mạch bị chấn nát, nổ ầm một tiếng, trống trận trước người hắn đã bị hủy diệt, lại còn trực tiếp nổ tung. Lực xung kích từ vụ nổ này lại làm cho người nọ phun ra một ngụm máu tươi nữa, trống vỡ người chết. Bất ngờ là sức mạnh kỳ diệu trên trống trận lại hóa thành một luồng ánh sáng trắng lao về phía trống trận trước mặt Tần Vấn Thiên rồi nhập vào bên trong trống trận này.

Vầng sáng trên người Tần Vấn Thiên như càng rực rỡ hơn. Khi hắn gõ trống trận lần nữa thì tiếng trống càng mãnh liệt hơn, ý chí chiến đấu càng mạnh hơn.

Không chỉ có Tần Vấn Thiên gặp phải tình huống như vậy mà sau khi chiến đấu bùng nổ toàn diện, đã có không ít người đánh nát trống trận của người khác, do đó làm cho trống trận của mình đạt được sức mạnh càng mạnh hơn.

Đây là cuộc chiến cướp đoạt chiến hồn của trống trận. Hủy diệt, tức là cướp đoạt.

- Đẩy nhanh tốc độ tấn công và cướp đoạt, nếu không sẽ bị người khác vượt qua.

Sau khi hiểu ra thì Tần Vấn Thiên nhìn đám người Diệp Lăng Sương ở bên cạnh nói, tất cả bọn họ đều gật đầu, công kích bắt đầu trở nên cuồng bạo hơn.

Đám người Khuyết Thừa của Tử Lôi Tông, Thạch Cuồng của Thiên Tàn Giáo, còn có Trầm Đình của Đại Địa Môn nữa, những nhân vật thiên kiêu này cũng không có vội vã đi gϊếŧ Tần Vấn Thiên vì sau khi phát hiện ra có khả năng cướp đoạt, bọn họ bắt đầu điên cuồng tiến hành công kích.

- Giúp ta đoạt lấy hết sức mạnh.

Khuyết Thừa nhìn về phía các cường giả khác của Tử Lôi Tông rồi nói. Bọn họ đã kết thành một liên minh, đó là liên minh Tử Lôi Tông. Nếu như tất cả mọi người, mỗi người chiếm lấy một cái trống trận thì dù thực lực của bọn họ có hơn nhưng có lẽ sẽ yếu hơn không ít người. Muốn vùng lên với tốc độ nhanh nhất thì cũng chỉ có một cách, đó là để người khác giúp mình, điên cuồng cướp đoạt rồi đưa cho hắn ta. Để một người vùng lên thành người duy nhất vô địch chiến trường.

- Các ngươi giúp ta.

Trầm Đình cũng mở miệng nói, hiển nhiên hắn và Khuyết Thừa có ý tưởng giống nhau.

Mà không chỉ có bọn họ, tất cả nhân vật lãnh đạo của các liên minh khác đều bắt đầu sử dụng sách lược lấy nhân vật thiên kiêu trong bọn họ làm trung tâm mà tiến hành cướp đoạt sức mạnh, rất nhanh đã có mấy người vùng lên.

- Hắn đã bước vào Thiên Cương cảnh tầng hai, công kích chứa ý chí Võ Đạo cũng trở nên mạnh mẽ hơn.

Có người đã phát hiện ra, không bao lâu sau, công kích của Khuyết Thừa đã trở nên đáng sợ hơn. Sức công kích của liên minh cường giả Tử Lôi Tông cực kỳ đáng sợ.

Trong số các đệ tử Tử Lôi Tông thì có rất nhiều người am hiểu sức mạnh sấm sét mà từ trước đến nay sấm sét là loại sức mạnh công kích chủ đạo, có tính công phạt cực kỳ đáng sợ, nhất là dưới tình huống liên thủ với nhau thì càng cực kỳ mạnh mẽ. Bởi vậy thực lực của Khuyết Thừa đã bắt đầu vượt qua những người khác.

- Ầm ầm!

Dưới sức mạnh công kích sấm sét của Khuyết Thừa, lúc này lại có thêm một người khác bị thiêu chết, trống trận bị phá hủy.

- Không được, chỉ có thể phụ trợ một người cướp đoạt mới có thể ngăn cản được những người khác vùng lên.

Có một số liên minh có chút lỏng lẻo đều ý thức được nguy hiểm này. Bọn họ cũng không muốn nhường nhịn để giúp đỡ người khác, liên minh không vững chắc, nay thấy tiếng trống của Khuyết Thừa càng lớn mạnh hơn thì đều ý thức được sự nguy hiểm.

- Vấn Thiên, chúng ta giúp ngươi cướp đoạt.

Diệp Lăng Sương mở miệng nói một tiếng.

Tần Vấn Thiên đang chiến đấu với một người khác, nghe được Diệp Lăng Sương nói lời này thì nhíu chân mày lại, sau đó lập tức nói với Sở Mãng:

- Không sai, nếu không chúng ta sẽ bị bọn họ vượt qua.

Hắn vừa dứt lời thì chỉ thấy một luồng Lưu Tinh Chùy đáng sợ lao về phía Sở Mãng. Trên bàn tay đang đánh trống của Sở Mãng như có xuất hiện một cái rìu chiến, sau đó trong không trùng xuất hiện một cái rìu chiến khổng lồ công kích về phía Lưu Tinh Chùy. Sức mạnh kinh khủng càn quét không trung rồi tiếp tục lao về phía Sở Mãng. Kẻ đang công kích Sở Mãng là nhân vật lãnh tụ một liên minh, uy lực công kích của hắn đã sắp đạt tới trình độ Thiên Cương tầng hai.

- Được.

Tần Vấn Thiên gật đầu, vui vẻ đáp ứng rồi đưa mắt nhìn về phía kẻ đang công kích Sở Mãng, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh.

- Các ngươi phụ trợ, ta phụ trách gϊếŧ.

Trên người Tần Vấn Thiên tràn ngập ý chí chiến đấu mạnh mẽ. Trong tiếng trống dồn dập, tiếng Tru Tâm Cổ Chung điên cuồng gϊếŧ ra, giống như cuồng phong bão táp lao về phía cường giả của một liên minh phía trước.

- Được.

Đám người Diệp Lăng Sương gật đầu, sau đó bọn họ bắt đầu tấn công, thay Tần Vấn Thiên chống đỡ tất cả các công kích, chặn công kích của đối phương rồi để Tần Vấn Thiên tấn công toàn lực.

Trong không trung không ngừng xuất hiện ánh sáng do các loại thần thông va chạm, cùng tiếng trống rung trời. Chỉ thấy phía trên bầu trời không ngừng xuất hiện hình ảnh Tru Tâm Cổ Chung lấp lánh, từng tiếng chuông văng vẳng trên không rồi hóa thành hình ảnh cái chuông trên không trung, đánh cho trái tim của các cường giả liên minh kia đập điên cuồng, sắc mặt ai nấy đỏ bừng.

Một chuôi Phương Thiên Họa Kích màu máu từ trên trời lao xuống, xuất hiện phía trước chuông cổ, đâm về phía bảy vị cường giả của một liên minh.

- Ầm!

Trong đầu bảy vị cường giả kia xuất hiện ảo cảnh Mộng Ma, vốn bọn họ có thể nhờ vào ý chí lớn mạnh mà chống lại được, nhưng trước đó Tru Tâm Cổ Chung đã hấp dẫn toàn bộ sức phòng ngự của bọn họ. Lúc này lại bị Mộng Ma tập kích, bọn họ chỉ có thể cắn răng tiến hành công kích điên cuồng.

Tiếng trống vẫn như trước, tiếng tùng tùng không ngừng vang lên, như đang tấu lên khúc hủy diệt. Có mấy người liên tục phun ra máu tươi rồi vỡ trống, người chết, mất mạng tại chỗ. Không lâu sau, những người khác cũng bị gi ết chết, cuối cùng vị cường giả cầm đầu ngoan cố chống lại cũng bị Phương Thiên Họa xuyên qua trống trận.

Chiến hồn của trống trận nhảy vào bên trong trống trận của Tần Vấn Thiên khiến, càng ngày uy lực trống trận của hắn càng mạnh. Vào lúc Tần Vấn Thiên hủy diệt liên minh kia thì một người khổng lồ bao bọc trong lửa đang định cắn nuốt Diệp Lăng Sương.

- Lăng Sương tỷ cẩn thận.

Tần Vấn Thiên nhận thấy được một màn này thì hô to một tiếng. Trong nháy mắt, Diệp Lăng Sương đưa tay gõ mạnh vào trống trận khiến kiếm khí càn quét không trung, nhưng vẫn chậm mất một chút. Uy lực của người khổng lồ bọc trong lửa ngập trời kia đ è xuống. Phụt một tiếng, Diệp Lăng Sương phun ra một ngụm máu tươi, thân thể nàng và trống trận bị đánh văng ra xa. Dù trống chưa vỡ nhưng nàng cũng đã đánh mất khí thế và tiên cơ, cả người và chiến hồn rời khỏi trống trận, khiến trống trận mất đi sự khống chế.

Một con rồng lửa đáng sợ lao về phía nàng khiến sắc mặt Diệp Lăng Sương trắng bệch. Chữ viết trên bia đá đã nói rõ, ở trên chiến trường này chỉ có thể sử dụng trống trận để chiến đấu, nếu tự mình phát ra công kích thì coi như vi phạm quy tắc, gϊếŧ không tha.

Nhìn rồng lửa đang lao đến cắn nuốt, Diệp Lăng Sương đành giơ tay lên chuẩn bị đánh ra đòn công kích cuối cùng.

- Ầm!

Đột nhiên trong không trung xuất hiện một thủ ấn lớn, bỗng lao tới đánh nát công kích của rồng lửa. Toàn thân Diệp Lăng Sương đổ mồ hôi lạnh, nhìn về phía Tần Vấn Thiên. Tuy nàng sống sót qua được tai nạn nhưng mà trống trận của nàng đã bị đánh nát, may mà nàng và trống trận đã lìa khỏi nhau nên mới không bị gi ết chết.

- Lăng Sương tỷ, đi ra phía sau lưng ta.

Nghe Tần Vấn Thiên nói, Diệp Lăng Sương gật đầu, đi ra sau lưng Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn về phía người vừa đánh lén Diệp Lăng Sương, người đó chính là Trần Yên của Trần gia. Tuy Tần Vấn Thiên và những người này đã kết thành hận thù nhưng ngay từ đầu bọn họ cũng không có ra tay tấn công lẫn nhau mà sử dụng tốc độ nhanh nhất đi cướp đoạt sức mạnh để nâng cao thực lực. Bây giờ, giống như Trần Yên đã không chờ đợi được nữa mà tiến hành công kích rồi!