Chương 3: Quyến rũ thất bại

Nguyễn Khanh rời khỏi văn phòng tổng giám đốc, ngồi xuống vị trí của mình.

Mặt đều đỏ bừng.

Ánh mắt liếc qua nhìn thấy mấy đồng nghiệp nam đang len lén nhìn về phía này, ánh mắt bỉ ổi.

Cô vội vàng đắp áo khoác trước ngực mình, che lại một mảnh cảnh xuân, mấy đồng nghiệp nam phẫn nộ sờ sờ mũi, thu hồi ánh mắt bắt đầu làm chuyện của mình.

Ong......

Điện thoại di động lại vang lên.

[Làm theo lời tớ nói sao?]

Nguyễn Khanh rất buồn: [Làm rồi, anh ấy đuổi tớ ra QAQ]

[Cậu không hiểu đàn ông, đặc biệt là Trì Thần loại đàn ông có địa vị xã hội cao này, lần đầu tiên câu dẫn hắn, hắn cũng phải giả vờ. Đừng nản lòng, nỗ lực nhiều hơn, làm nhanh lên!]

Nguyễn Khanh do dự

[Thu Thu, cậu có chắc sẽ thành công không. Từ nhỏ đến lớn, bên cạnh Trì Thần có vô số nữ nhân muốn nhào lên người hắn, tớ trực tiếp câu dẫn như vậy, sẽ có hiệu quả chứ?]

Ninh Thu rất nhanh trả lời: [Khanh Khanh, cậu phải tin tưởng vào sự chuyên nghiệp của một tác giả khiêu da^ʍ.]

Người luôn liên lạc với cô trên Wechat để hướng dẫn là bạn thân của cô - - Ninh Thu, tốt nghiệp khoa văn đại học thủ đô, sau khi tốt nghiệp trở thành một tác giả chuyên nghiệp.

Cầm văn bằng, viết văn sắc tình, trải qua cuộc sống lang thang, gọi tắt là - - tác giả hạng ba.

Ninh Thu dặn dò: "Không cần sợ, hãy hành động, dũng cảm tiến lên, tiểu thư ký cũng có thể có được mùa xuân!"

……

Tập đoàn Trì Thành là ông trùm ngành may mặc số một số hai thành phố S, dưới trướng hơn mười nhãn hiệu xa xỉ, nam nữ đều có.

Đương nhiên, tiền của phụ nữ dễ kiếm hơn đàn ông rất nhiều, cho nên thương hiệu thời trang nữ nhiều hơn, rất nhiều lễ phục hoặc trang phục riêng của ngôi sao đều từ nhãn hiệu dưới công ty hắn, đây cũng là cơ hội Đường Phỉ Phỉ quen biết Trì Thần, hơn nữa còn tiến thêm một bước trở thành bạn gái chính thức.

"Thư ký Nguyễn, mấy bản thiết kế sáng nay nộp lên... Trì tổng đã có câu trả lời chưa?"

Gần hết giờ làm việc, mấy nhà thiết kế nơm nớp lo sợ vây quanh Nguyễn Khanh, hỏi tình hình.

Nguyễn Khanh mỉm cười xã giao: "Vẫn chưa, chiều nay Trì tổng có việc bận."

"A... Trì tổng đã từ chối mười mấy thiết kế của tôi, buổi sáng lúc tôi đưa bản thiết kế cho anh ấy xem, tay đều run."

Nguyễn Khanh đảo mắt, vô cùng tốt bụng nói: "Hay là tôi vào thăm dò?"

Nhà thiết kế nhỏ kinh ngạc không thôi: "Cảm ơn thư ký Nguyễn, cô thật tốt!"

Nguyễn Khanh cười cười không nói gì, nhìn mấy bộ quần áo trên cánh tay cô: "Đây là mẫu thiết kế sao?"

"Đúng đúng đúng, đây là thiết kế tôi vừa mới làm ra, bản thiết kế dù sao cũng chỉ là hình vẽ, nhìn không ra hiệu quả, tôi làm ra vài bộ thực tế muốn đưa cho Trì tổng xem. Ai, tôi cũng không còn cách nào, mấy bộ này nếu không qua được, tháng này phải uống gió tây bắc."

Nhà thiết kế thường không dựa vào lương cơ bản để ăn cơm, toàn dựa vào thiết kế quần áo bán ra như thế nào, tiền thưởng cao hơn lương cơ bản mấy chục lần thậm chí trên trăm lần.