Thế giới Runterra, một thế giới của ma pháp huyền bí và cường đại, là nơi mà người thường và thần linh cùng tồn tại
Runterra có hai khu vực, một đại lục rộng lớn, trù phú, là nơi sinh sống của con người và nhiều chủng tộc khác nhau. Được biết đến với cái tên: Valoran.
Khu vực thứ hai, thì lại là một nơi thần bí mà đến giờ chưa ai khám phá ra, nơi có những sinh vật có sức mạnh khủng khϊếp. Hư Không, chính là tên của khu vực này
Xuất phát từ đại lục Valoran, nếu bạn cứ đi theo lộ trình đường thẳng về phía tây bắc, vượt qua đại dương mênh mông vô tận, bạn sẽ đến được với một nơi. Một quần đảo, được biết đến như là một nơi “ ánh sáng không bao giờ tắt”
Tại sao nói vậy!?
Bởi vì bao trùm lấy quần đảo này là một tầng hào quang thần thánh.
Ban ngày, nơi đây tựa như mặt trời thứ hai, chói lòa và hào nhoáng
Ban đêm, nơi đây tựa như ngôi sao sáng trong màn đêm tăm tối, chỉ dẫn những ai lạc lối tìm đến con đường của Đảng, để rồi
“ Từ đó trong tôi bừng nắng hạ, mặt trời chân lý chói trong tim”
Khục!! Lạc đề... lạc đề ah
Sở hữu ánh sáng chói lòa, đầy thần thánh mà quần đảo này có một cái tên:
Quang Minh Đảo!!
Mặc dù quần đảo cực kì hào nhoáng, được toàn bộ sinh linh của đại lục Valoran, thậm chí là sinh vật đến từ Hư Không biến đến. Thế nhưng, lại chưa từng có ai đặt chân được đến hòn đảo này, giống như tầng hào quang ánh sáng kia là một đạo kết giới, ngăn cách hòn đảo với thế giới bên ngoài vậy
Thế nên, có cái gì phía sau tầng ánh sáng kia là câu hỏi lớn nhất mà những nhà thám hiểm của thế giới này luôn khao khát tìm được câu trả lời
**********
Thời điểm Lục Đạo mở mắt, thì hắn phát hiện mình đang ở nằm trên giường thật lớn, bên trong một căn phòng xa hoa được xây dựng theo phong cách chính thống phương tây
“ Đây là đâu?” Lục Đạo ngồi dậy, tựa lưng vào tường, tràn đầy mơ hồ nhìn khắp căn phòng
Hắn còn nhớ rất rõ ràng, lúc hắn mở Rương Trang Bị được Nanh Nashor. Vẫn chưa kịp vui sướиɠ thì một trận hấp lực xuất hiện từ Nanh Nashor khiến hắn không kịp phản ứng liền hôn mê bất tỉnh
Đến khi tỉnh lại, thì đã là như thế này rồi
Ngồi trên giường, Lục Đạo nhắm mắt lại, tâm trí tiến vào bên trong Hạt Giống Thế Giới. Trong nháy mắt, tầm mắt hắn thay đổi, hắn lại lần nữa trở lại điện thờ
Cái này để Lục Đạo thở phào một hơi. Sự việc xảy ra quá quỷ dị, để hắn lo sợ sẽ mất kết nối với hệ thống ah. Đặc biệt là sau khi biết có “ người” tác động lên hệ thống, càng khiến Lục Đạo lo được lo mất
Cũng may, điều hắn sợ nhất không có xảy ra
Đứng bên trong thần điện, Lục Đạo hướng xung quanh gọi tên tinh linh của hệ thống
“ Kaguya!! Kaguya!!”
“ Chủ nhân” Thanh âm không có bất kì cảm tình nào vang lên, sau đó Kaguya xuất hiện trước mặt hắn. Vẫn là gương mặt lãnh diễm vô song, nhưng lại không có bất kì cảm tình dao động nào
“ Kaguya, ngươi biết chuyện gì đang xảy ra không?” Kaguya xuất hiện, Lục Đạo không chờ được nữa lên tiếng hỏi
“ Vị trí hiện tại của ngài là Quang Minh Đảo, thuộc vùng đất Valoran, thế giới Runeterra” Kaguya hờ hững trả lời.
Nghe đến mình vậy mà đang ở thế giới Runeterra, Lục Đạo một trận ngốc lăng.
Cmn!! Không có đùa đó chứ? Ta đang ở thế giới cốt truyện Liên Minh Huyền Thoại
Phải biết thế giới này có cấp bậc Cực Thiên Thế Giới. Nếu là hắn muốn đến Runeterra, phải cần rất nhiều IP, một lượng IP mà hắn biểu thị, bây giờ mình không tích đủ ah
Mới cả Lục Đạo cũng không có ý định sớm vậy tới Runeterra. Tại sao ư!? Bởi vì đám sinh vật ở đây quá cmn bá đạo ah
Lấy một phép so sánh đơn giản thế này đi
Những Sinh Vật đến từ Hư Không như Kassadin, Cho’gat,… thì thực lực tương đương với Độ Khí Cảnh
Thực Thể Thăng Hoa của Shurima như Azir, Nasus, Xerath thì đã vượt qua Độ Khí Cảnh, đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết: Hóa Thần Cảnh
Cho đến những thực thể cấp vũ trụ như Ông Bụt Vũ Trụ Bard, Thượng Cổ Ác Long Aurelion Sol hay Bậc Thầy Biến Ảo Zoe, thì Lục Đạo đã không có cách nào hình dung đẳng cấp của họ rồi
Không chỉ về thực lực, mà về cốt truyện Lục Đạo cũng không phải nắm rõ hết. Dù sao vũ trụ Liên Minh Huyền Thoại vẫn đang được Riot phát triển, rất khó để nắm bắt được toàn bộ giống như những gì hắn biết về Mai Farovite hay Tranformers
Đi tới một thế giới mà mình không nắm vững nội dung thế giới đó, sức mạnh thì mình ở đó chỉ là con kiến hôi bé tí tẹo. Lục Đạo biểu thị, trừ khi hắn bị lừa đá mới lựa chọn Runeterra, ít nhất là thời điểm hiện tại
Nhưng mà… Người tính không bằng trời tính ah
“ Hic!! Chỉ mong lần này không có gì xảy ra ah” Lục Đạo cười khổ, trong lòng thì lại rất bực bội
Lục Đạo từ trước đến nay luôn thích nắm tất cả trong tay, là người chủ động trong mọi chuyện. Việc bị bắt ép đến thế giới này, khiến hắn khó chịu vô cùng
Lại thêm vụ có tác động từ bên ngoài, càng khiến Lục Đạo có cảm tưởng mình giống như mấy tay nhân vật chính trong truyện tiên hiệp. Kì ngộ đầy mình, nhưng thật ra chỉ là con cờ trong tay kẻ khác.
Suy nghĩ vậy, càng để Lục Đạo muốn phát điên ah
“ Hửm!! có người đến” Đột nhiên, từng tiếng ồn ào vang lên bên tai để Lục Đạo giật mình. Hắn vội vàng rời khỏi Hạt Giống Thế Giới, trở lại hiện thực
Khi vừa mở mắt, bên tai hắn liền nghe được tiếng cãi vã của một đôi nam nữ
“ Thresh!! Ngươi đến đây làm gì?” Đây là giọng của người nữ. Một giọng nói trầm ổn, đầy uy lực, không có chút nữ tính nào
Đây là một cô gái cực kì xinh đẹp, sở hữu gương mặt tinh xảo cùng mái tóc dài màu đen bồng bềnh, chỉ là thần sắc nàng lãnh ngạo pha một chút huyết tinh lại khiến người xem có cảm giác hãi hùng
Đặc biệt là khi nàng mặc trên người là một bộ chiến giáp kín đáo, bó sát màu đỏ trắng càng khiến người đẹp có một loại khí thế bức người, một nữ chiến binh đã trải qua rất nhiều trận huyết chiến
“ Không có gì, ta chỉ tò mò vị khách nhân của Chúa Tể mà thôi” Trái ngược với vẻ anh tư hiên ngang của cô gái, người đàn ông này thì có chút gì đó thư sinh.
Mặc trên người là bộ trang phục của những người trông coi thư viện, gương mặt soái với một chiếc kính cận khiến hắn càng ra dáng một vị học sĩ đầy tri thức
Đối với cô gái chất vấn, người đàn ông chỉ nở một nụ cười thân thiện
“Phải biết, từ khi Quang Minh Đảo thành lập đến nay, chưa từng có người ngoài đến ah” Đoạn hắn ngừng lại, dùng ánh mắt hài hước cùng ngữ khí trêu chọc nói
“ Mà câu hỏi này ta phải hỏi ngươi mới đúng ah, Kalista. Ngươi đến đây làm gì, chẳng lẽ là bị vẻ ngoài đẹp mã của hắn làm mê muội. Cũng phải ha, ngươi năm nay đã 28 tuổi rồi, mặc dù là ngươi là Chiến Tướng số 1 của đế quốc, nhưng mà ngươi cũng là nữ nhân ah, ở tuổi này…”
Chỉ là hắn chưa nói xong, liền cảm thấy một trận mát lạnh nơi cổ. Nhìn xuống, phát hiện một lưỡi giáo lạnh buốt đang chỉ thẳng cổ hắn, cùng với đó là gương mặt lạnh lẽo, đằng đằng sát khí của cô gái
“ Thresh, ngươi nói thêm câu nữa xem”
Đối với cô gái dáng vẻ muốn đồ sát mình, Thresh lại không có chút nào sợ hãi, chỉ cười ha hả
“ Được rồi… coi như ta chưa nói gì!! Ồ, ngươi nhìn, vị khách nhân của chúng ta tỉnh rồi ah”
Lời nói của Thresh để Kalista di dời ánh mắt, hướng về phía Lục Đạo. Lúc này đã trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm hai người
Khϊếp sợ!!
Đúng vậy, Lục Đạo biểu thị mình tuyệt đối khϊếp sợ. Hắn không phải khϊếp sợ vì sự xuất hiện của hai người. Mà là thân phận của hai người này, được hắn tìm hiểu ra thông qua cuộc hội thoại
Người đàn ông thư sinh kia, lại chính là vị tên cai ngục biếи ŧɦái trong truyền thuyết: Thresh
Còn cô gái xinh đẹp này, lại chính là bóng ma của trừng phạt và báo thù: Kalista
Cái này cmn chứ!! Hai tên này chẳng lẽ vừa đi phẫu thuật thẩm mỹ về. Nếu không, tại sao lại khác xa một trời một vực với trong game vậy chứ. Hư cấu!! quá hư cấu ah
Cho đến Thresh và Kailsta, khi thấy Lục Đạo cứ dại ra nhìn Kalista, Thresh trong mắt lóe lên một tia thú vị, quay sang nhìn người đẹp đồng nghiệp, mở miệng trêu ghẹo
“ Ái chà, Kalista à Kalista, xem ra mị lực của ngươi không nhỏ ah, lại khiến anh bạn nhỏ này mê đắm ngay từ cái nhìn đầu tiên”
Kalista không có trả lời hắn, mà chỉ nhíu mày nhìn Lục Đạo, dùng giọng lạnh như băng, nàng nói
“ Nếu ngươi đã tỉnh lại thì hãy đi theo bọn ta. Chúa Tể muốn gặp ngươi” Nói xong, nàng xoay người rời đi. Trước khi bước ra khỏi cửa, nàng dừng lại, dùng một đôi mắt sắc lạnh nhìn Lục Đạo
“ Nể tình ngươi là khách nhân của Chúa Tể, lần này ta không so đo với ngươi. Nhưng lần sau, nếu còn dùng ánh mắt đó nhìn ta, ta sẽ cho ngươi biết mũi giáo của ta sắc bén cỡ nào”
Lời vừa dứt, nàng liền mở cửa rời khỏi phòng để lại Lục Đạo ngơ ngác ngồi trên giường, cùng với vị Thresh đang lắc đầu liên tục