- 🏠 Home
- Đồng Nhân
- Thời Tam Quốc
- Vô Cực Liên Minh
- Chương 171: Game Star
Vô Cực Liên Minh
Chương 171: Game Star
Mục Niệm Từ từ xa chạy tới, cũng mặc kệ đám hắc y nhân xung quanh, nàng vội vàng ôm lấy Lục Đạo vào lòng. Gương mặt tuyệt mỹ giờ đã ngập trong nước mắt
“ Lục Đạo!! sao em lại ngốc như vậy chứ?”
Mục Niệm Từ cũng vừa tỉnh lại thôi, khi ở trong xe thấy cảnh Lục Đạo cùng đám người Vũ Văn Hải đánh nhau, nàng lập tức chạy ra.
Khi đến nơi, câu nói cuối cùng của Lục Đạo tựa như một thanh búa tạ hung hăng đánh vào tâm khảm của nàng
Một câu này, còn hơn bất kì một câu tỏ tình sến súa nào, để cho Mục Niệm Từ trái tím rung động.
Lục Đạo tựa đầu vào đôi ngực lớn mà mềm mại của Mục Niệm Từ, nhìn cô gái nhỏ này vì mình rơi lệ, trong lòng hắn vui hơn tết.
Mặc dù thủ đoạn này có phần quá đáng, nhưng trong tán gái, dùng thủ đoạn là điều tất yếu
Lại nói, Lục Đạo nghĩ chỉ cần mình về sau đối sử thật tốt với Mục Niệm Từ, làm cho nàng sống được hạnh phúc vui sướиɠ thì cảm giác áy náy liền không còn nữa rồi
Tuy trong lòng suy nghĩ xấu xa nhưng Lục Đạo không có bộc lộ ra ngoài, mà giả vợ thổ huyết, cố gắng nở nụ cười
“ ha..ha, ngốc sao? không có ah. Đối với bạn gái mình, em đều như vậy. Không phải Thúy Kiều là ví dụ sao?”
Nụ cười của hắn rất cứng ngắc, nhưng giọng điệu lại rất thản nhiên. Phẳng phất điều hắn nói ra là chân lý vậy
Lời Lục Đạo nói khiến Mục Niệm Từ không khỏi nhớ lại lúc người đàn ông này vì Thúy Kiều mà thách thức cả trường học, cảm xúc trong lòng không khỏi một phen phức tạp.
Ôm chặt Lục Đạo vào lòng, Mục Niệm Từ nỉ non, tựa như trách mắng, lại tưa như tâm tình
“ Em thật sự là kẻ ngốc mà”
“ Không nói chuyện này nữa, chị Niệm Từ, chị mau rời khỏi đây đi” Lục Đạo lên tiếng khuyên bảo
“ Không, chị không đi khi không có em” Mục Niệm Từ lắc đầu liên tục, đoạn ngẩng đầu nhìn Vũ Văn Hải bằng ánh mắt hung dữ, tựa như một con sư tử cái bị chọc giận gầm lên
“ Vũ Văn Hải, anh muốn gì!? tại sao lại đánh bạn trai tôi”
Vũ Văn Hải thấy Mục Niệm Từ quan tâm Lục Đạo như vậy, trong lòng liền ghen ghét dữ dội. Lại nghe nàng chất vật mình, thậm chí là gọi thằng Lục Đạo là bạn trai, Vũ Văn Hải càng bực tức hơn, lập tức mở miệng chửi rủa
“ Móa nó!! bổn thiếu chưa gϊếŧ hắn là may lắm rồi. Còn cô, Mục Niệm Từ, bổn thiếu theo đuổi cô mấy năm cô không chấp nhận. Quen biết thằng này có mấy ngày liền yêu hắn. Mẹ nó, bổn thiếu có chỗ nào so với hắn kém hả?”
Vũ Văn Hải quát nạt để Mục Niệm Từ sững sờ, sau đó nàng cười khinh miệt
“ So với Lục Đạo kém!? Ha…ha… anh cái gì cũng kém Lục Đạo hết. Đừng nói là năm năm, cho dù là mười năm, hai mươi năm, cũng đừng mong tôi yêu anh”
Lần này thì đến lượt Vũ Văn Hải đờ đẫn, sau đó hắn lớn tiếng cười
“ Tốt… tốt… tốt lắm”
Nói ra câu này, Vũ Văn Hải cơ hồ là gằn từng tiếng một. Rất rõ ràng, hắn giờ đã lửa giận công tâm rồi
“ Nếu cô đã nói vậy, thì ngày hôm nay, ta sẽ ở trước mặt cô gϊếŧ hắn. Còn cô … ha…ha, đồ bỏ đi của Mục gia, cô đã không có tư cách cùng bổn thiếu nói chuyện rồi”
“ Anh dám…”
“ Ha…ha, bổn thiếu là đại thiếu Vũ gia, có việc gì bổn thiếu không dám làm. Bọn mày, động thủ” Vũ Văn Hải lạnh lùng
Được lệnh của Vũ Văn Hải, Báo Ca cùng thuộc hạ của mình lập tức hướng hai người Lục Đạo phát động công kích lần hai
Chỉ có điều khi đi được nửa đường, Bóa Ca thần sắc đại biến
“ Vũ thiếu!! cẩn thận” Vừa hô lên, trong cơ thể Báo Ca nguyên năng vận đến cực hạn, như một con báo săn lao về chỗ Vũ Văn Hải, một cướ đáp thẳng lên người hắn
- Phanh
Cũng ngay tại thời điểm này, trong bầu trời đêm xuất hiện hào quang, nhìn kỹ thì là một quả tên lửa. Mục tiêu của tên lửa, chính là mấy người Vũ Văn Hải
Mắt thấy đạn đạo bay tới, Lục Đạo mắt lóe tinh quang, cực kì nhanh chóng ôm lấy Mục Niệm Từ. Một cước đạp mạnh xuống đất, như lò xò chạy ra khoảng cách trăm mét
Bất ngờ bị đá bay, Vũ Văn Hải nằm rạp trên đất, thần sắc khá là đau đơn.
Ngẩng đầu lên nhìn Báo Ca phía bên kia, Vũ Văn Hải tức giận gầm lên
“ Báo Ca, ngươi làm …”
- Oanh
Chỉ là hắn chưa nói hết, tiếng nổ tung đinh tai nhức óc vang lên. Đi sau đó, là một trận sóng xung kích đập thẳng lên người Vũ Văn Hải.
Dù cho Vũ Văn Hải đã đạt tới Luyện Tinh Cảnh, nhưng vẫn không chống lại được cường đại phản chấn. Thân thể như diều đứt dây bay ngược ra sau, va chạm lên rào chắn của công viên.
- Phốc
Vũ Văn Hải từ trên rào chắn rơi xuống, miệng thổ huyết, sắc mặt thống khổ cực kì
Đột nhiên xuất hiện nổ tung, nhất thời để tất cả người xung quanh kinh hoàng, bỏ chạy toán loạn.
Từ dưới mặt đất, Báo Ca chật vật đứng lên. Khi thấy Vũ Văn Hải nằm cách đó không xa, hắn vội vàng chạy tới đỡ hắn dậy
“ Vũ thiếu, ngài không sao chứ?”
“ Khục… móa nó, thấy ta như vậy mà còn không biết sao?” Vũ Văn Hải trợn mắt nhìn Báo Ca, tức giận gầm lên
Đột nhiên, hắn phát hiện chỗ không đúng. Lục Đạo với Mục Niệm Từ đâu?
“ Hai đứa kia đâu rồi!?”
Tình cảnh nguy hiểm thế này mà Vũ Văn Hải vẫn quan tâm được hai người Lục Đạo để Báo Ca lắc đầu, vội vàng khuyên nhủ nói: “ Vũ thiếu, kệ chúng nó đi, bây giờ chúng ta phải rời khỏi đây đã”
Vũ Văn Hải nghe vậy liền sực nhớ tới mình tí thì mất mạng, thần sắc lập tức tái mét lại, mãnh liệt gật đầu
Sau đó, hắn được Báo Ca dìu đỡ rời khỏi hiện trường
Một viên đạn đạo phát nổ, dư chấn của nó dù không gϊếŧ chết Vũ Văn Hải nhưng vẫn tiễn bốn tên cao thủ Hỏa Kỳ Đường về suối vàng
Khi đi ngang qua bốn cỗ thi thể nằm bất động trên mặt đất, Vũ Văn Hải chỉ cảm thấy một trận buồn nôn, trong lòng càng là sợ hãi cực kì. Nếu không phải vừa rồi Báo Ca nhanh chân, thì mình chắc giờ đã thành cái xác không hồn rồi
Nghĩ đến mình vừa đi dạo quỷ môn quan một lần, Vũ Văn Hải vừa sợ, vừa giận
“ Chết tiêt!! Đừng để ai biết đứa nào thuê sát thủ gϊếŧ bổn thiếu”
Hai lần ám sát, lần thứ nhất thì để hắn nếm trải cảm giác bị thông ass, thậm chí tương lai còn bị biến tính. Mặc dù có được thực lực, nhưng hồi ức khủng khϊếp đó thì hắn không thể nào quên được
Lần thứ hai ám sát, thì hắn suýt nữa bị gϊếŧ chết.
Bực này trải nghiệm, đối với một tên sống trong nhung lụa như Vũ Văn Hải quả thật là đả kích cực lớn. Để hắn cực kì căm hận tên chủ mưu, so với thù gϊếŧ cha còn lớn hơn
************
Tại tầng thượng một tòa cao ốc cách chỗ Vũ Văn Hải khoảng 1000m. Một tên thanh niên áo đen, thần sắc hờ hững nhìn bạo loạn phía dưới.
Nếu để ý nhìn, thì sẽ thấy tay phải của hắn không phải là tay người, mà là một nòng pháo
Khi thấy Vũ Văn Hải rời đi, thanh niên áo đen dùng giọng máy móc nói rằng
“ Mục tiêu còn sống!? tiếp tục phương án tiêu diệt”
Hắn vừa nói xong, một trận cơ giới vang lên, sau đó nòng pháo liền biến đổi thành một khẩu Bazzet
Thanh niên đặt khẩu Bazzet lên trước sân thượng, sau đó nằm dạp xuống sàn. Mắt nhìn qua ống ngắm, hướng nòng súng về phía Vũ Văn Hải rồi bóp cò
- Xoẹt
Một đạo hắc sắc quang mang từ nòng súng bắn ra, năng lượng đạn màu đen cùng màu với bầu trời đêm, thế nên không có ai phát hiện ra nó
Không!! có một người, chính là Báo Ca
Báo Ca một bên bảo vệ Vũ Văn Hải đi vào trong xe Ô tô. Đột nhiên, một loại cảm giác lạnh gáy để hắn rùng mình. Loại cảm giác này, Báo Ca rất rõ ràng, bởi vì hắn đã từng trải nghiệm qua
Tay súng bắn tỉa!
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, Báo Ca lập tức túm lấy một tên đàn em chặn trước mặt Vũ Văn Hải. Ngay tại lúc đó, một đạo năng lượng màu đen xuất hiện trong mắt tên đàn em
- Phanh
Máu tươi bắn tung tóe, cùng với đó chính là một cái xác không đầu
“ Ah….ah…”
Vũ Văn Hải hét toáng lên, thân thể mềm oặt ngồi trên mặt đất, gương mặt tái mét vô cùng dọa người.
Thân thể mất đầu, hình ảnh quá mức kinh khủng, để Vũ đại thiếu gia kinh hoàng vô cùng
Cho đến Báo Ca, thì bình tĩnh hơn, bất quá sắc mặt cũng cực kì khó coi
“ Vũ thiếu, ở đây có tay súng bắn tỉa, chúng ta chạy nhanh”
Sau đó, cũng không đợi Vũ Văn Phải phản ứng, Báo Ca liền nhấc hắn lên vai, lấy tốc độ nhanh nhất chạy ra ngoài
Phía trên sân thượng, thấy một phát bắn này của mình thất bại. Thần thái của thanh niên thần bí không có bất kì biến hóa nào, chỉ hờ hững nói rằng
“ Có cao thủ, đo lường năng lượng đánh giá là Luyện Tinh Cảnh cấp 16”Nói xong câu đó, thanh niên thần bí lần thứ hai bóp cò
Màu đen năng lượng đạn chợt lóe!! Lại một thành viên Hỏa Kỳ Đường ngã xuống
Đợi dến khi Báo Ca mang được Vũ Văn Hải vào trong xe, thì đã có năm tên thành viên Hỏa Kỳ Đường ngã trên vũng máu, biến thành cái xác không hồn
“ Nhanh!! Lập tức… lập tức rời khỏi đây” Bên trong xe, Vũ Văn Hải cuồng loạn kêu gào. Từng người chêt trước mắt hắn, để Vũ Văn Hải sợ đến phát điên rồi. Hắn giờ, chỉ muốn ngay lập tức thoát khỏi đây mà thôi
Không cần Vũ Văn Hai ra lệnh, Báo Ca đã lập tức khỏi động xe chạy khỏi đây
“ Mục tiêu đã bỏ trốn. Thực hiện phương án truy sát” thanh niên thần bí lạnh lùng nói. Khẩu Bazzet trong tay biến đổi thành cánh tay. Sau đó, hắn nhảy xuống sân thượng
Bất quá hắn không có rơi xuống mặt đất, mà lại bay trên bầu trời, đuổi theo đoàn xe của Vũ Văn Hải
- 🏠 Home
- Đồng Nhân
- Thời Tam Quốc
- Vô Cực Liên Minh
- Chương 171: Game Star