- 🏠 Home
- Đồng Nhân
- Thời Tam Quốc
- Vô Cực Liên Minh
- Chương 168: Cơn giông bắt đầu đến!?
Vô Cực Liên Minh
Chương 168: Cơn giông bắt đầu đến!?
Việc Lục Đạo chưa có bị đuổi sau những gì hắn gây ra khiến mọi người đều chấn kinh. Nhưng khi biết hình thức xử phạt, ai nấy đều bình thường trở lại
Trong một tuần, chỉ bằng vào một thân một mình hoàn thành thí luyện Trấn Thú Cốc độ khó A, hơn nữa còn bị Hội Học Sinh giám sát. Bực này thử thách, thì tương đương với bài thi vào đội tuyển Thế Vận Hội
Bài thi vào đội tuyển Thế Vận Hội, trừ khi là học viên năm ba, thực lực thuộc vào top 15 Thiên Bảng thì may ra mới có cơ hội hoàn thành bài thi
Mà Lục Đạo đây, chỉ mới là năm nhất, mặc dù việc hắn chặn lại một kiếm của viện trưởng khiến nhiều người bất ngờ, nhưng chẳng ai tin Lục Đạo thực lực ngang ngửa với top 1 Thiên Bảng cả
Vậy nên, để Lục Đạo hoàn thành thử thách này, thì so với việc đuổi học hắn cũng chỉ là nhiều hơn một tia hi vọng mà thôi
Lê Uyển Như thấy mọi người thần sắc quái lạ, giống như đang cười trên nỗi đau của người khác vậy, nàng không khỏi lo lắng hỏi Mục Niệm Từ
“ Chị Niệm Từ, thử thách mà nhà trường cho Lục Đạo có khó lắm không?”
Nghe Lê Uyển Như hỏi, Mục Niệm Từ sắc mặt khó coi, mang theo giọng bực bội, nàng nói
“ Khó!? Nào chỉ khó, em có biết đây là thử thách dành cho những ai muốn thi vào đội tuyển không? mà em biết đội tuyển mỗi năm lấy mấy người không?” Lại giống như biết Lê Uyển Như không trả lời được,nàng nói được
“ Mỗi năm đội tuyển có mười chỉ tiêu, nhưng chưa năm nào có quá sáu người được vào. Tức là gì? tức là nhiều nhất là sáu người hoàn thành thử thách này ah”
“ What!! Đây chẳng phải nói là trong ba ngàn người chọn ra sáu người, nói ngắn gọn là Lục Đạo có 0,002% thành công?” Lê Uyển Như trợn to mắt, sau đó tràn đầy ưu sầu nói “ cái này so với đuổi học có khác là mấy đâu á”
“ Chính xác là như vậy!!” Mục Niệm Từ gật đầu. Nghĩ đến nhiều khả năng mình với Lục Đạo không còn chung trường, nàng lại không nhịn được ức chế, quệt mồm bĩu môi hô hào:
“ Móa, bà đây trong trường đánh nhau suốt, vậy mà có bị dính phải án phạt nặng như vậy đâu. Lục Đạo cũng chỉ có đánh người ta một trận, hơn nữa đây còn là cặn bã xã hội, sao lại xử phạt nặng thế được?. Hừ… hừ… Đừng để bà biết thằng nào đưa ra án phạt này, bá không đá nát trứng hắn bà không phải Niệm Từ” Vừa nói, Mục Niệm Từ còn dơ tay lên tạo hành động “ bóp trứng”, cái này để mọi người bạo đổ mồ hôi
Cô gái này, cũng quá hung hãn đi
“ Được rồi, hai người đừng quá lo lắng. Không thấy Lục Đạo vẫn không có sốt sắng sao” Thúy Kiều cười dịu dàng khuyên nhủ, đoạn liếc nhìn Lục Đạo vẫn bình thản ăn bánh gato, nàng khẽ nói “Theo chị thấy, thử thách này không làm khó được anh ấy đâu. Đúng không? Lục Đạo”
Bị Thúy Kiều nhắc đến, Lục Đạo liền ngừng ăn, nhanh như cắt ôm lấy Thúy Kiều vào lòng, ở trên mặt nàng hôn một cái, cười hì hì
“ Quả nhiên, chỉ có vợ anh là hiểu anh nhất á”
Trả lời hắn, chỉ là cái liếc xéo của Thúy Kiều. Bất quá trong lòng thì có chút thở ra. Nàng hiểu bạn trai mình chưa bao giờ nói chuyện mạnh mồm. Nếu hắn nói làm được, chắc chắn hắn sẽ làm được
Có điều đấy là Thúy Kiều hiểu Lục Đạo, nhưng Mục Niệm Từ cùng Lê Uyển Như thì không ah
“ Chị Kiều không có đùa giỡn đó chứ. Thử thách vậy mà Lục Đạo có thể vượt qua được sao?” Lê Uyển Như biểu thị không tin nói rằng, không chỉ nàng mà Mục Niệm Từ cũng rất hồ nghi nhìn Thúy Kiều
Trong mắt Lê Uyển Như, Lục Đạo chỉ dừng lại ở mức sở hữu y thuật thần kỳ, cái này cũng là điều duy nhất của Lục Đạo hấp dẫn nàng. Thậm chí ngay cả bài hát vừa rồi, cũng chỉ để nàng kinh ngạc một chút thôi, nhưng không có cảm động
Mục Niệm Từ cũng vậy, nàng không yêu thích Lục Đạo, nhưng hảo cảm là có. Mà với tính cách hung hãn của mình, chỉ cần có hảo cảm thì Mục Niệm Từ đã có thể dính lấy đối phương rồi. Tất nhiên, muốn có được hảo cảm của nàng không phải là dễ, ít nhất 18 năm qua chưa ai làm được ah
Nói chung, cả hai người đều nhận thức Lục Đạo ở mức giới hạn mà thôi. Không khó hiểu khi hai người đều không tin tưởng lời Thúy Kiều nói
“ Ha…ha, hai vị chị dâu cứ xem đi. Cam đoan sẽ để cả hai bất ngờ ah” Lời nói này là của Nguyễn Huy. Thậm chí ngay cả Thất Đức, cũng gật đầu tán thành
Hai người đều không có tiếp xúc lâu với Lục Đạo, không quá hiểu rõ về hắn. Thế nên, không biết chỗ thần kì của hắn. Nguyễn Huy cùng Thất Đức thì lại khác
Nguyễn Huy đã từng được Lục Đạo cứu, hơn nữa hắn từ bên chị hai mình biết được Lục Đạo đã đột phá Luyện Tinh Cảnh. Bực này thực lực, há lại không thể vượt qua thí luyện chỉ dành cho Sơ Nguyên Cảnh.
Còn Thất Đức, hắn từ lời truyền ngôn của sư phụ biết Lục Đạo không tầm thường. Thế nên, hắn lựa chọn tin Lục Đạo có thể vượt qua
Thấy ba người Thúy Kiều đều tin rằng Lục Đạo thành công, cái này để cho Lê Uyển Như cùng Mục Niệm Từ vừa sững sờ, lại vừa khó chịu
Sững sờ là bởi vì tại sao ba người này lại tin tưởng Lục Đạo đến vậy. Mà khó chịu, là bởi mình hiểu Lục Đạo còn quá ít.
Cảm nhận đến hai nữ sa sút, Lục Đạo vỗ tay cười nói
“ Được rồi, không nói chuyện này nữa. Chị Niệm Từ, Uyển Như, sau văn nghệ sẽ có khiêu vũ, mà nói thật thì em không biết khiêu vũ ah. Hay là chúng ta đi chỗ khác chơi đi”
Lục Đạo lên tiếng di dời mạch suy nghĩ của hai nữ, cả hai nhìn nhau một chút rồi khẽ lắc đầu.
Mục Niệm Từ khôi phục lại bản tính hung hãn của mình, một bên ôm lấy cổ Lục Đạo dí vào bên ngực lớn của mình, có chút thất vọng nói
" Haiz, sao em không nói sớm. Làm chị mừng hụt, tưởng là được khiêu vũ cùng đệ nhất mỹ nam của học viện ah" Vừa nói, còn dùng ánh mắt u oán nhìn Lục Đạo một cái. Bất quá rất nhanh, liền đổi sang hứng thú
“ Nhưng đề nghị của em cũng không tệ ah. Lục Đạo, em nói chúng ta đi đâu chơi đây?”
“ Đi đâu ư!? Xem nào, nếu không chúng ta đi Công Viên Disney Land ah” Lục Đạo vuốt cằm, một bộ suy nghĩ sau đó nói ra một cái tên
“ Công viên Disney Land!? Được đó nha” Mục Niệm Từ hai mắt tỏa sáng, mang theo thần sắc kích động, nàng hô hào
Ngược lại với Mục Niệm Từ hưng phấn, Lê Uyển Như thì lại một vẻ khó xử nói
“ Xin lỗi Lục Đạo, tối rồi nên mình phải về nhà. À đúng rồi, ông nội mình có bảo, khi nào rảnh cậu qua nhà chơi, ông ấy muốn cùng cậu đàm luận y thuật” Vừa nói, ánh mắt Lê Uyển Như vụt sáng, mang theo quang mang sùng bái nhìn Lục Đạo
“ Ông nội cậu là…”
“ Ông nội mình là Lê Bá Tùng, chủ cửa tiệm Đan Vực”
***********
Việc Lê Uyển Như là cháu nội của Lê Bá Tùng, để Lục Đạo hơi chút kinh ngạc. Thầm than vũ trụ này thật nhỏ, quanh đi quẩn lại toàn người quen với nhau
Sau đó, Lục Đạo dẫn theo Thúy Kiều và Mục Niệm Từ rời khỏi trường học. Cho đến Nguyễn Huy và Thất Đức, đều rất thức thời lựa chọn về nhà, không làm “ bóng đèn” cản mũi
Để hai nữ đợi ở cổng trường, Lục Đạo đi tới một ngõ vắng. Tâm niệm khẽ động một cái, lập tức không gian bên cạnh hắn vặn vẹo, tạo nên một cái lỗ đen thật lớn
Từ bên trong lỗ đen, một chiếc Maybach S600 màu trắng hào nhoáng chạy ra.
Vừa mới chui ra khỏi lỗ đen, men theo một trận cơ giới hóa, chiếc xe liền biến thành một tên người máy khổng lồ cao tới ba mét.
Tên người máy quỳ bằng một chân dưới đất, thanh âm cơ giới vang lên
“ Thủ lĩnh”
“ Đứng lên đi” Lục Đạo gật đầu, đoạn hỏi “ Cậu tên gì!?”
Để bắt đầu cho kế hoạch tối nay, hắn cần thiết nhất là bảo vệ an toàn của hai nữ. Thế nên, hắn đã liên lạc với Bumblebee, lệnh cho một Autobots đi tới Vô Cự Tinh Hệ. Và tên người máy này, chính là người Bumblebee chọn
Tên người máy biết con người bé nhỏ này mới chính là thủ lĩnh của team Autobots, thế nên không có chút nào che dấu, thành thật nói
“ Tôi là Sucet, binh nhì trực thuộc sư đoàn ba, Bộ Đặc Công Autobots”
“ Rất tôn, Sucet, cậu biết nơi đây là nơi nào không?”
“ Thưa thủ lĩnh, không biết” Sucet lắc đầu. Hắn chỉ nhận được lệnh của Tướng Quân Bumbleebee là sẽ đi theo bảo vệ thủ lĩnh mà thôi. Còn bảo vệ ở chỗ nào, thì hắn không có được nói đến
“ Nơi này là một thế giới khác, tách biệt độc lập với thế giới mà các Autoubot sinh sống. Ở đây, không tồn tại chủng tộc Autobots, nhưng con người lại có đủ sức mạnh để tiêu diệt các Autobots” Lục Đạo nói xong, mắt thấy Sucet thần sắc khϊếp hãi, hắn cười nói
“ Ta nói vậy không phải dọa ngươi, mà là muốn nhắc nhở ngươi phải tuyệt đối dấu mình, những lúc cần thiết nhất thì mới biến hình. Hiểu không?”
“ Thuộc hạ hiểu” Sucet không hổ là chiến binh, tâm lý tố chất rất cường hãn, thế nên cũng chỉ chấn động trong thời gian ngắn liền bình tĩnh lại, hướng Lục Đạo gật đầu
“ Rất tốt, Bumblebee để ngươi đến giúp ta, tin tưởng ngươi có chỗ hơn người. Thế nên, cố gắng mà phát huy nhé, anh lính” Lục Đạo cười ha hả, sau đó đi ra khỏi con hẻm
Cho đến Sucet, thì lại thần sắc vui vẻ, hiển nhiên hắn rất mừng khi được thủ lĩnh tán thưởng. Thấy Lục Đạo rời đi, Sucet lập tức lắc mình biến thân thành chiếc Maybach S300
Đi tới sát Lục Đạo, Sucet tự động mở cửa xe, đợi cho Lục Đạo ngồi lên xe, Sucet mới mang hắn ra khỏi con hẻm
- 🏠 Home
- Đồng Nhân
- Thời Tam Quốc
- Vô Cực Liên Minh
- Chương 168: Cơn giông bắt đầu đến!?