Chương 29:

Cũng không biết nếu được Lục Vân Cảnh ôm vào trong ngực sẽ thế nào ha, một người lạnh lùng, luôn ở thế áp đảo hết thảy, cường đại đến mức như không có tình cảm riêng, quả thực không thể tưởng tượng được cảnh Lục Vân Cảnh ôm cô vào trong ngực, ôn nhu nhìn, hoặc là hôn thì có cảm giác gì.

Trình Vũ nghĩ thế, đột nhiên cảm giác gương mặt nóng lên, hô hấp cũng có vẻ khó khăn, không biết vì cái gì mà cô nghĩ vậy, dám mơ tưởng cảnh Lục Vân Cảnh ôm đồ he. Quả thực là ngày càng ngốc.

Một bên ngăn mình nghĩ lung tung, một bên lại chờ mong, nghĩ đến hắn kiếp trước hắn cứu cô, nghĩ đến hắn cắt xong rồi bánh mì rồi nhường cho cô, nghĩ đến lời hắn nói nếu cô muốn gì hắn cũng sẽ cho.

Cũng không phải không có khả năng…… ( Bà Trình như kẻ say trong cơn đơn phương, may mà Lão Lục có thích bà ấy, chứ nếu không thì toang rồi ... Bạn nhiều chuyện ...)

Trên thực tế cô cũng không phải là một người hạ lưu, chính cô cũng không rõ vì sao khi tới gần Lục Vân Cảnh cô sẽ nghĩ bậy. Thậm chí còn có ý quá phận, muốn trêu chọc hắn, muốn cùng hắn làm chuyện ái muội, cô muốn biết khi Lục Vân Cảnh bị cô câu dẫn thời điểm đó sẽ có bộ dáng gì. May mà gan cô không lớn, đối mặt với Lục Vân Cảnh cô căn bản không dám quá lỗ mãng, bởi vì hắn rất đáng sợ.

Nhưng mà Trình Vũ vẫn không muốn rời đi, không nghĩ bỏ cơ hội cùng hắn đơn độc ở chung, cứ giãy giụa trong lòng, ma xui quỷ khiến cô kéo tay áo Lục Vân Cảnh sau đó gắt gao túm chặt.

Lục Vân Cảnh đại khái cũng không đoán được động tác của cô, ánh mắt hơi lóe lên lại không nói gì, cũng không hất tay cô.

Hắn bảo trì lặng im như là đang đợi Trình Vũ mở miệng.

Trình Vũ cảm thấy tim sắp nhảy đến cổ họng, một hồi lâu mới tìm được tiếng nói, cô cũng không dám ngẩng đầu, nói:

“Lần trước ở chỗ đấu giá tôi bị Ngôn Băng Nhi hất rượu, tuy rằng Lục tiên sinh cũng xin lỗi, nhưng lúc ấy ở trước mặt mọi người bị thế tôi thật sự thấy ủy khuất. Mặc kệ nói thế nào, Ngôn Băng Nhi cũng là người cũ của Lục tiên sinh……”

“Cho nên……” Ngữ khí vẫn bình tĩnh.

Trình Vũ cắn môi, chậm rãi ngẩng đầu, đại khái vì quá khẩn trương nên hai mắt cô hơi ửng đỏ, tay chân cương cứng, nhưng hắn vẫn âm mặt, khiến cô cảm thấy mình sắp khóc tới nơi, sau đó cô vừa sợ hãi lại không muốn nhận thua khóc nức nở nói:

“ Em muốn Lục tiên sinh dỗ dành em.”

Lục Vân Cảnh: “……”

Trình Vũ cảm thấy đầu óc mình thật là chứa bã đậu, cư nhiên dám đòi Lục Vân Cảnh dỗ dành, hiện tại cô thật sự khẩn trương và sợ hãi, nhưng dù là vậy cô cũng không thu tay lại, lệ nhòe hai mắt nhìn hắn với vẻ đáng thương vô cùng chờ hắn trả lời.

Lục Vân Cảnh cũng nhìn cô, chỉ là ánh mắt quá phức tạp, làm người nhìn không hiểu, cứ như vậy một lúc sau, hắn hỏi cô: “ Thế nào cô muốn tôi dỗ thế nào?”

Trình Vũ lại giật mình hỏi: “Cái gì?”

“Không phải muốn tôi dỗ dành cô sao?”

“……”

Kỳ thật Trình Vũ nói thế bất quá chỉ vì muốn ăn vạ, tìm cớ không mà thôi, cho nên cô căn bản không nghĩ tới muốn hắn dỗ thế nào, nên khi bị hỏi cô hơi sửng sốt.

Sau đó cô liền thử thăm dò:

“ Lục tiên sinh mua hoa cho em đi?”

Hắn quét mắt nhìn ống tay áo, nói:

“ Cô buông tôi ra đã.”

Mặt Trình Vũ càng lúc càng hồng như sốt xuất huyết, vội vàng buông tay, Lục Vân Cảnh không nói gì nữa, trực tiếp đứng dậy ra cửa.

Lục Vân Cảnh rời đi Trình Vũ cũng trở về phòng, đóng cửa lại cô mới thở ra một hơi. Câu dẫn Lục Vân Cảnh thật sự là chuyện quá mệt mỏi.

Bất quá cô không ngờ Lục Vân Cảnh không phản cảm khi cô tới gần, hơn nữa hắn còn hỏi cô muốn được dỗ thế nào, cô nói muốn hắn mua hoa hắn liền ra cửa, cũng không biết có phải thật sự đi mua hoa không.

Lục Vân Cảnh mua hoa cho cô? Ngẫm lại đã thấy khó có thể tưởng tượng……

Cứ như vậy cô suy nghĩ mông lung đến lúc nghe tiếng đập cửa kéo suy nghĩ cô về, cô vội vàng mở cửa, quả nhiên Lục Vân Cảnh đem hoa đưa cho Trình Vũ rồi nói:

“Không biết mua gì nên mua thứ quý nhất.”

( Google nói : " Hoa hồng Juliet: Thông thường mỗi bông hoa Juliet sẽ có khoảng 90 cánh, chiều cao khoảng 30cm 60cm và đường kính hoa là 1012 cm. Có những bó hoa hồng trị giá lên tới hơn 15 triệu USD (khoảng 330 tỷ đồng). Vì phải mất tới 15 năm nghiên cứu, nhà tạo giống David Austin mới phát triển được loài hoa này. Trong thời gian đó, David đã tự tay chăm bón, tưới nước, tỉa cành với chi phí lên đến 3 triệu bảng (khoảng 84,9 tỷ đồng). Đó là lí do vì sao hồng Juliet còn có tên gọi khác là “Hoa hồng 3 triệu bảng”. Hiện nay, giá mỗi bó hoa hồng Juliet không còn đắt như vậy, nó chỉ còn dao động trong khoảng 50 USD đến 150 USD (khoảng 1 triệu đến 3 triệu).

“……”

Trình Vũ ngơ ngác nhìn hoa hồng Juliet trong tay hắn. Thật sự không ngờ Lục Vân Cảnh đi mua hoa cho cô.

Lục Vân Cảnh thấy cô không có phản ứng gì, ấn đường nhíu lại, hỏi: “Không thích à?”

Trình Vũ phục hồi tinh thần vội vàng nhận hoa, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì, chỉ nói một câu:

“Cảm ơn tiên sinh, hoa thật xinh đẹp.”

Hắn gật đầu, nhưng không nói thêm xoay người rời đi.

Trình Vũ tìm bình hoa cắm vào, hoa hồng Juliet thật sự đẹp như mộng ảo, từng cánh vây quanh bên nhau, dưới ánh nắng tản nhu mỹ.

Trình Vũ một tay chống cằm, một tay lười nhác nâng đóa hoa, nguyên lai, nguyên lai hắn cũng không khó tới gần, ít nhất khi làm nũng hắn cũng ngoan ngoãn đi mua hoa cho cô, rất nghe lời, quả khác với lời đồn đãi lạnh băng vô tình như hai người mà.

Trình Vũ cười cười, mi mắt cong cong, tâm tình thật không tồi a……

Ăn cơm trưa Trình Vũ cùng Văn Hi ra ngoài chơi, chỉ là khi đang nói chuyện phiếm cô lại phát ngốc, Văn Hi nhìn không được trực tiếp chân cô.

Trình Vũ bị đau, mới phục hồi tinh thần, bất mãn nói: “ Cậu đá tớ làm gì?”

Văn Hi trừng mắt một cái nói: “ Gọi cậu cả tiếng

cậu không đáp rồi đó, suy nghĩ gì thế?”

Trình Vũ không trả lời, chột dạ tránh ánh mắt Văn Hi, Văn Hi thấy thế, liền híp mắt nói:

“Tớ thấy hôm nay cậu hơi kỳ lạ, khai nhanh, cậu đã làm chuyện xấu gì rồi?”

Hai người họ đều nhìn nên Trình Vũ dù ngượng ngùng nhưng với bạn tốt cô không giấu gì, cho nên cô gãi tóc nói:

“Cũng không có gì, chỉ là tớ đột nhiên phát hiện Lục tiên sinh không giống như tớ nghĩ.”