Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vợ Của Tổng Tài Là Nữ Thần Vạn Người Mê

Chương 83: Bản thỏa thuận

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hạ Ninh Dung cầm bản thỏa thuận đó lên đọc thật kỹ từng điều lệ một.

Cạch...

Cửa phòng bật mở, Hắc Hoàng Thiên bước vào trên tay vắt một chiếc áo khoác, dáng vẻ trông khá vội vàng.

Hạ Ninh Dung ngước lên nhìn anh xong lại cúi xuống tiếp tục công việc đọc bản thỏa thuận, trong đầu thầm nghĩ: "Cuối cùng cũng chịu xuất hiện?"

Hắc Hoàng Thiên nhìn tờ giấy cô đang cầm trên tay, khóe miệng vui vẻ cong lên rồi ra lệnh cho Quất Trương ra ngoài đi làm nhiệm vụ của mình. Anh đi đến treo áo lên móc rồi ngồi xuống sopha đối diện với cô.

Hạ Ninh Dung đặt tờ giấy xuống bàn, nhìn thẳng vào mắt người đối diện mà chất vấn: "Hắc tổng, anh cho người đi gặp con trai tôi lúc nào vậy? Đến tôi còn chưa ký vào giấy thay đổi họ tên mà đã có dấu vân tay của thằng bé rồi."

"Em đằng nào cũng ký mà, tôi chỉ lấy dấu vân tay của thằng bé trước cho đỡ mất thời gian thôi."

Hạ Ninh Dung cau mày, tối qua lúc từ bữa tiệc trở về cô còn chưa từng đề cập đến vấn đề thay đổi họ tên với Hạ Tử Minh vậy mà thằng bé lại đồng ý lăn dấu vân tay vào tờ giấy đó? Thằng nhóc con này thật là tự ý quyết định thay cô luôn rồi. Để tối về xem cô xử lý tên tiểu tử thúi này ra sao!

"Còn nữa, cái này là sao?" Hạ Ninh Dung giơ tờ giấy lên

"Chẳng phải Quất Trương đã nói với em rồi hay sao? Đây là bản thỏa thuận giữa ba người chúng ta."

Nội dung bản thỏa thuận:

- Bên A: Hắc Hoàng Thiên

- Bên B: Khi Ninh Dung

- Bên C: Khi Tử Minh

1. Bên A có quyền gặp mặt bên C bất cứ khi nào bên A muốn.

2. Bên B không có quyền từ chối hay ngăn cản bên A gặp mặt bên C dưới mọi hình thức.

3. Bên B không được phép nhận bố nuôi, mẹ nuôi cho bên C.

4. Trong thời gian bên C chưa đủ 18 tuổi, bên B không được phép có bất kỳ mối quan hệ nào trên mức tình bạn với người khác giới ngoại trừ bên A.

5. Bên B có việc không thể chăm sóc cho bên C thì bắt buộc phải gửi bên C cho bên A chăm sóc.

6. Bên B muốn đưa bên C ra khỏi thành phố thì bắt buộc phải thông báo rõ thời gian, địa điểm đến cụ thể cho bên A.

7. Bên B/C có xảy ra chuyện gì thì người được biết đầu tiên phải là bên A.

8. Bên B không được phép phủ nhận chuyện bên A là daddy của bên C trong mọi trường hợp.

9. Mỗi tuần bên A và bên B đều phải cùng nhau dẫn bên C đi chơi ít nhất một lần.

10. Mỗi tháng bên A phải hỗ trợ bên B 1 triệu NDT (hơn 3 tỉ VNĐ) để trang trải cuộc sống. Nếu không đủ bên B có quyền yêu cầu bên A hỗ trợ thêm bất cứ khi nào.

11. Sau khi ký vào bản thỏa thuận, cả ba bên đều phải tuân thủ đúng. Nếu vi phạm xử lý theo yêu cầu của bên còn lại.

Bản thỏa thuận có hiệu lực kể từ ngày ký.

Kết thúc bản thỏa thuận.

"Không phải chứ? Điều số 4 có hơi vô lý, anh như vậy chẳng phải là đang muốn tôi ở giá cả đời hay sao?" Hạ Ninh Dung cau mày, đập tờ giấy xuống bàn

"Không hề, đến khi Tử Minh đủ 18 tuổi em có thể tự do yêu đương."

"Anh có vấn đề không vậy? Tôi giờ đã 28 tuổi rồi, đợi đến khi thằng bé đủ 18 chẳng phải tôi đã hơn 40 rồi hay sao? Lúc đó còn yêu đương gì nữa?"

"Vậy em có thể thử xem xét daddy của thằng bé một chút, trong thỏa thuận đâu có cấm em yêu tôi."

"Vậy chắc tôi phải thêm một điều lệ nữa là cấm bên A và bên B có tình cảm trên mức bạn bè với đối phương?" Hạ Ninh Dung khoanh tay trước ngực nhìn Hắc Hoàng Thiên

"Tùy em thôi, đến lúc đó em mà có tình cảm với tôi thì đừng có cảm thấy..."

Hạ Ninh Dung ngay lập tức ngắt lời anh, ánh mắt kiên định: "Sẽ không bao giờ có chuyện đó xảy ra."

*Vậy để tôi xem thử em có thể có suy nghĩ ấy được bao lâu? Tôi không tin trong vòng một năm không thể khiến em yêu tôi.

"Vậy điều số 3, không nhận bố nuôi thì tôi có thể miễn cưỡng hiểu được nhưng không nhận mẹ nuôi thì liên quan gì?"

"Vì tôi chỉ chấp nhận một người phụ nữ duy nhất làm mẹ của con tôi mà thôi."

Hắc Hoàng Thiên trả lời rất thản nhiên nhưng lại khiến cho đầu óc ai đó hoàn toàn trống rỗng, cô thật sự không thể nghĩ ra được câu gì để đáp lại anh. Câu nói vừa rồi rốt cuộc là đang muốn ám chỉ điều gì? Anh nói cứ như thể đang tuyên bố cho cả thế giới biết cả đời này anh chỉ có một người vợ duy nhất đó chính là cô vậy. Hạ Ninh Dung bỗng cảm thấy bầu không khí trong phòng có chút khó xử, cô liền nhìn vào tờ giấy trên mặt bàn cố kiếm một cái cớ để chuyển chủ đề cuộc nói chuyện.

"Điều số 7, Tử Minh thì tôi không nói nhưng tại sao đến cả tôi cũng phải thông báo với anh?"

"Đương nhiên tôi phải biết rồi, mẹ của con tôi có chuyện gì thì làm sao có thể tiếp tục nuôi con tôi đây?"

*Vậy không phải là điều anh muốn hay sao?

"Hơn nữa, tôi cũng mong mình có thể là người đầu tiên đến bên cạnh em lúc em gặp chuyện không vui."

Câu nói trên khiến Hạ Ninh Dung đang uống nước phải ho sặc sụa, cô vội phẩy tay: "Hắc tổng, ơn huệ này tôi không dám nhận."

"Ồ. Còn thắc mắc gì nữa không?" Hắc Hoàng Thiên không quan tâm đến mấy lời cô vừa nói

"Còn, mỗi tháng 1 triệu NDT thực sự là không cần thiết. Tôi hoàn toàn có đủ khả năng chi trả, anh chỉ cần đến thăm Tử Minh là được rồi."

"Lãnh Thần một tháng cũng tiêu hết bằng đó, cùng là con tôi không thể có sự khác biệt lớn đến như vậy được."

"Nhưng..."

Hắc Hoàng Thiên lập tức ngắt lời: "Không có nhưng."

"Vậy tôi có thể thêm vào một điều nữa được không?"

"Nói."

"Bên A và bên B đều phải quan tâm đến cả con riêng của đối phương." Hạ Ninh Dung nghiêm giọng

Hắc Hoàng Thiên có hơi bất ngờ trước yêu cầu của cô nhưng cũng không phản đối việc cô thêm điều này vào bản thỏa thuận.

"Hắc tổng, anh vẫn ổn chứ?"
« Chương TrướcChương Tiếp »