Chương 19: đem kero ra ngoài

Các nữ nô vẫn rất lo sợ nhưng vì Kero, bọn họ đều hy vọng cứu được nàng ấy.

Kero bản tính trầm lặng, rất trung thành, và kính trọng đại vương mình, không như những thuộc hạ khác, chỉ hầu hạ, tuân lệnh làm theo một cách sợ hãi.

Lão Rùa nhặt lấy vài viên đá quý trên nền đá, dẫn theo Lian.

Cả hai ngồi trên kiệu xe, con quái thú hướng đến ngục của lão Chuột Rat, phía dưới Lian vẫn rất nhức mỏi, ê đau nên đi lại bất tiện, ngoại trừ phủ thái y, thì mọi nơi trong Cung Long Vương đều rất xa nhau…

“Woo đẹp quá!!!” Lian há miệng yêu thích mà khen lên thành tiếng.

Nàng lần đầu được nhìn rõ nhiều cảnh vật hơn, tưởng chỉ có kì hoa dị thảo, thế mà nguyên đoạn đường đi có rất nhiều cây anh đào to lớn rơi đầy cánh hoa xuống thảm cỏ xanh và những bụi hoa xinh đẹp đa dạng hơn nhiều loại cô biết và yêu thích, khung trời rất tươi mát… nhưng nàng chưa bao giờ thấy được bức tường hay vách ngăn, rào chắn nào của Cung điện, không lẽ nơi này rộng đến vô tận vậy sao…

E dè hỏi thăm lão rùa

“Ông Rùa, bờ tường thành của Cung điện này… ở đâu…à xa lắm..hả Ông?”

Ông lúc này, liếc mắt qua nhìn cô gái người phủ đại một tấm chăn mỏng che tạm đi lớp y phục mỏng tanh bên trong. Lão lười nhát nói

“Bờ tường thành khá xa… có đến cũng sẽ không thấy được nó đâu!”

Thấy cô trầm ngâm, lão giải bày

“Cứ đi liên tục về bất cứ hướng nào, đến khi thân thể cảm thấy đau thắt lên, da thịt như cháy phỏng là biết mình đã đến nơi bức tường!”

“Ơ..” Lian mở miệng ra bất ngờ liền đóng lại. Nó là sao? tường lửa vô hình ư…

Kiệu quái thú phi nhanh, chỉ mất vài phút đã đến nơi, Mar ngoại trừ những tính xấu kia, hắn rất ưa sạch sẽ trang hoàng, kể cả lao ngục u ám vẫn buộc lão Rat xây dựng kiên cố, hoàng tráng, chỉ có những vật tra tấn, dụng hình là biếи ŧɦái như tính cách của lão ta…

Bên ngoài đại lao là những cột đình mái ngói dát vàng trống trơn, phải đi xuống những bật thang rộng sâu trăm mét mới đến nơi… lão biết Lian không tiện xuống dưới, ông rùa cũng không muốn xuống tận nơi khó chịu đó, nên cất giọng

“Lão Chuột già, ta đến thăm lão đây!”

Bên trong tiếng động cửa ngục mở vang lên… một Lão chuột chậm chậm bước lên mỗi bậc thang… lão rất to, muốn gấp ba lần Lian, thân dạng và mặt là một con chuột nguyên thuỷ… chỉ là đi hai chân, hai tay chống gậy ngọc, mang y phục màu trắng nhìn rất tôn quý và biết nói…

“Thuộc hạ kính chào Đại V….!!!” lão Rat tiến đến thì thấy hình như không phải, chỉ là một cô gái nhân loại nhỏ, yếu ớt…

“Lão rùa, có việc gì mà đến đây, còn này là gì!” Lão Rat quay sang nhìn bạn già của mình hỏi.

Khi nghe lão Rùa gọi mình bên ngoài, lão rõ ràng còn nghe mùi của Đại Vương ở đây… sao lúc lên khỏi mặt đất chỉ còn lão rùa già và con người này…

Lian hơi núp sau lão rùa khép nép cúi đầu chào…

Với tính nhanh, lẹ lão rùa vào thẳng vấn đề

“Ông mau thả Kero ra đi! Không cần phải bắt nhốt nữa!”

“Hả… đại vương lệnh ư?”

“Đúng vậy!”

Lão đã thấy có tí kì lạ… nhưng việc Kero nữ thuộc hạ thân tính của Đại Vương bị bắt nhốt trước đó mới khiến ông bất ngờ hơn…

Thấy lão chuột cứ đứng đó mà suy nghĩ, lão nói tiếp

“Nhanh lên bạn già! Đây là đại vương lệnh ta ban thưởng cho ông!” lão đưa những viên đá quý lấy ở tẩm cung giao ra.

Thấy vàng cũng hơi sáng mắt… có lẽ là đúng vậy rồi, lão Rùa đến kêu thả kero… có vàng đại vương cho… còn có nữ nhân đầy mùi Rồng của Đại Vương…

“Đợi đi! Ta kêu bọn thuộc hạ đưa ra!”

Chỉ trong phút chốc, thân ảnh thê thảm của Kero được mấy lũ yêu ma mặt chuột đưa ra… dù sao cũng là thuộc hạ thân tính nên bọn hắn cư xử có vẻ nhẹ nhàng hơn…

Vì không thể đem Kero về lại địa phận gần khu vực của Mar ở, nên lúc tạm biệt lão Chuột đã đưa Kero đến tạm nơi ở của các nữ nô thấp kém nhất…

Khó khăn đưa Kero lên kiệu xe… thân thể Kero quả thật không thể nhúc nhích được nữa, mặt thiếu huyết vô cùng…

Khu ở của các nữ nô thấp kém cũng không quá xa, tuỳ khá hẹp nhỏ nhưng cũng được trang hoàn sạch sẽ, xây dựng bằng bạc trắng, dát vàng, phải nói là mỗi nơi đều đồng nhất, chỉ riêng Chánh điện và Tẩm cung của Hắc Long to lớn, lộng lẫy hơn cả…

Bên trong hầu như các nữ nô đều sắp xếp ngủ cùng nhau, ăn mặt những y phục loã thể giống nhau, còn có khu vực tắm tiên rộng lớn, nước trong xanh… các nàng ấy cứ lã lơi tắm rửa chơi đùa da^ʍ mị, còn có vài nữ nô mới bắt ép vào, có phần khổ sở hơn, nét mặt sợ sệt hiện lên rất rõ…

Duy có nàng công chúa nhân loại kia tuy ở trong khung cảnh tà da^ʍ, nhưng nàng ấy vẫn toát ra khí chất cao quý...