Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vợ Của Các Anh Thật Đáng Sợ

Chương 99: Nàng tiên ốc đồng biết gϊếŧ người

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dư Thủy Nguyệt không khỏi cau mày khi nghĩ đến chiếc xe đạp mà Tôn Huy Ngân đã làm.

Tôn Huy Ngân quyến luyến xã hội văn minh đến nỗi khi tới với thế giới của Dư Thủy Nguyệt, hắn ta vẫn phải làm những thứ mà chỉ xã hội văn mình mới có. Vậy thì tại sao không sống tử tế ở thế giới ban đầu mà lại oán trời trách người làm gì?

Nhưng Dư Thủy Nguyệt vẫn tin rằng khinh công tốt hơn xe hơi.

Đặc biệt là sau khi đọc trong cuốn sách thấy nói rằng Tôn Huy Ngân đã qua đời rồi xuyên không vì lái xe lúc đang say rượu, Dư Thủy Nguyệt càng kiên định với ý nghĩ khinh công tốt hơn.

Trong con mắt của Dư Thủy Nguyệt, rất nhiều tình tiết xảy ra sau khi xuyên không đều là nhảm nhí, nàng đã phải kìm nén ý định xé sách mấy lần, muốn xem xem kết cục cuối cùng sẽ như thế nào.

Tôn Huy Ngân xuyên vào một thế giới không tưởng, chủ nhân của cơ thể gốc đã tắc thở, vừa khéo cho hắn ta mượn xác hoàn hồn.

Tỉnh dậy phát hiện thấy một lão bộc bên cạnh, lão bộc cho hắn ta biết rằng hắn ta bị rơi từ trên núi xuống.

Sau khi Tôn Huy Ngân bất mãn, buồn bực ở xã hội hiện đại phát hiện ra mình đã xuyên không, ngoại hình đẹp trai hơn trước, ngay lập tức hắn ta như một đứa trẻ mới sinh ra, hắn ta cảm thấy mình chính là Columbus khám phá ra thế giới mới!

Vùng đất cổ đại này cần hắn ta đến khai quật, biến đổi và giải phóng tư tưởng!

Nghĩ đến cuộc sống sung sướиɠ, trái ôm phải ấp của các bậc tiền bối xuyên không đến thế giới khác, hắn ta cảm thấy mình cũng chẳng kém cỏi gì, cũng có thể cưới bảy tám bà vợ, hưởng trọn vinh hoa phú quý trên đời này.

Nhất là khi nghe lão bộc nói rằng hắn ta là con cháu hoàng tộc tiền triều và Ngọc tỷ truyền quốc vẫn do hắn ta giữ, bầu nhiệt huyết trong Tôn Huy Ngân sục sôi!

Đây là nhiệm vụ của hắn ta ở đây! Hắn ta ở đây để lật đổ triều đình mới!

Sau khi Tôn Huy Ngân biết mình đang ở đâu, hắn ta liền sử dụng suy nghĩ không quá linh hoạt của mình để vạch ra hướng đi liều chết trong tương lai trong vòng một phần tư giờ.

Tôn Huy Ngân nhớ lại những cuốn tiểu thuyết xuyên việt mà hắn ta đã đọc, cuối cùng rút ra một quy luật của các nhân vật nam chính: các nhân vật nam chính trong sách đều có cơ duyên với các em gái!

Hầu hết thời gian, cơ hội và các em gái có mối quan hệ bổ trợ cho nhau.

Nghe nói trên núi có Đồ Hoan giáo giàu có, hùng mạnh, “radar nam chính” của Tôn Huy Ngân đã được kích hoạt ngay lập tức!

Giáo chủ Đồ Hoan giáo còn là nữ nhân?

Hay lắm! Em gái là đây! Hậu cung là đây!

Khi nhìn lại Đồ Hoan giáo, Tôn Huy Ngân dường như có thể hình dung ra sau này hắn ta sẽ dẫn dắt Đồ Hoan giáo nổi loạn như thế nào, còn có một giáo chủ mỹ nhân sẽ vượt qua mọi trở ngại vì hắn ta!

"Giáo chủ mỹ nhân" đọc được cuốn sách này giờ chỉ muốn chui vào cuốn sách tát chết hắn ta!

Trong sách, Dư Thủy Nguyệt được miêu tả là một nữ nhân lỗ mãng trong chốn võ lâm, vô duyên, ăn nói thô tục, chữ nhất bẻ đôi không biết!

Nữ nhân lỗ mãng! Nhìn thấy mấy chữ này, Dư Thủy Nguyệt tức giận bật cười.

Tôn Huy Ngân ngước nhìn trăng ngâm nga thơ cổ, nữ tử bình thường đáng lí nên ngưỡng mộ tài năng của hắn ta, nhưng Dư Thủy Nguyệt lại hỏi hắn ta rằng, "Đâu ra hai người nữa thế?"

Hoặc chẳng hạn như, Tôn Huy Ngân muốn phát minh ra xe đạp để thúc đẩy nền công nghệ của nhân loại phát triển, xây dựng vương quốc công nghệ của riêng mình, để những người bản địa thời cổ đại như Dư Thủy Nguyệt chỉ biết trầm trồ tài năng của hắn ta.

Tiếc thay, Dư Thủy Nguyệt võ công cao lại to gan lớn mật, nên không sử dụng đến thứ gọi là xe đạp này.

Tôn Huy Ngân vô cùng tức giận, hắn ta cũng không biết làm gì khác, bèn nghĩ chi bằng hiện nguyên hình, chinh phục nàng với thân phận là con cháu của tiền triều sót lại!

Nào ngờ đâu, Dư Thủy Nguyệt lại khiến cho niềm hy vọng của hắn ta thêm một lần tan vỡ.

Tôn Huy Ngân cảm thấy, có thể Dư Thủy Nguyệt là nạn nhân trong quá trình phát triển lịch sử, nàng đại diện cho tư tưởng ngu dốt, bướng bỉnh của người dân bản địa cổ hủ.

Trong khoảng thời gian này, Tôn Huy Ngân tìm thêm được một đối tác tạo phản khác, là một toán sơn tặc ở ngọn núi kế bên. Nghe nói đám sơn tặc ấy luôn ấp ủ mong muốn khôi phục lại tiền triều, điều này tình cờ trùng hợp với lý tưởng của Tôn Huy Ngân.

Tôn Huy Ngân hiển nhiên không muốn từ bỏ một miếng thịt béo bở như Đồ Hoan giáo, vì vậy hắn ta muốn nội ứng ngoại hợp với bọn sơn tặc, nuốt chửng Đồ Hoan giáo, nhưng tiền đề là phải gϊếŧ Dư Thủy Nguyệt trước đã.

Tôn Huy Ngân ban đầu muốn chinh phục nàng bằng tài năng của mình!

Tiếc thay khi Dư Thủy Nguyệt là một nữ nhân lỗ mãng!

Tôn Huy Ngân chấp nhận lùi bước, định quyến rũ nàng bằng phong thái của mình!

Ấy thế mà Dư Thủy Nguyệt lại chê bai hắn ta!

Vào thời cổ đại, không có cả vòi hoa sen lẫn bình nước nóng, phải tự lấy nước để tắm gội đầu, xong còn phải đợi gió hong khô tóc.

Tôn Huy Ngân nghĩ bụng, chẳng qua là hắn ta hơi lười biếng một chút, tắm hơi muộn một chút, tóc tiết hơi nhiều dầu một chút thôi... Thế mà nàng lại chê bai hắn ta!

Không còn cách nào, hắn ta không dám dùng vũ lực với Dư Thủy Nguyệt, chỉ có thể đi một con đường cực đoan.

Gϊếŧ nàng.
« Chương TrướcChương Tiếp »