Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vợ Của Các Anh Thật Đáng Sợ

Chương 181: Nàng thú lông xù này muốn ăn tim

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tôm sông: “… Không phải, ngươi không phải đang tìm màu trắng, mà là tìm cái chết mới đúng!”

Cá đỏ không hề dao động, nó sung sướиɠ vung đuôi, bơi về phía thịt mềm bên miệng con thú lớn.

Hôm nay Bạch Ly đến bên bờ sông không phải là để kiếm ăn, nàng chỉ khát nước nên muốn uống một chút nước đá mát lạnh.

Thời kỳ Viên Độn của mẹ bạch ly sắp kết thúc, đầu xuân sẽ rời đi. Cho nên mấy ngày nay bà vẫn luôn dạy Bạch Ly nói tiếng người và phép thuật biến hóa.

Nếu bàn tới điều kiện bẩm sinh, Bạch Ly còn có ưu thế hơn các anh chị của mình.

Yêu đan trong cơ thể nàng tròn trịa, yêu khí tràn đầy, nếu chăm chỉ tu luyện, nhất định sẽ trở thành đại yêu một vùng.

Nhưng Bạch Ly lại không thông suốt, đến nay ngay cả hình người hoàn chỉnh cũng không biến được.

Lần trước vất vả lắm mới thành công, lại chỉ thành công biến ra hai cánh tay.

Có thể tưởng tượng được không? Một con Bạch Ly to bằng sói lớn, hai chân trước lại là cánh tay trắng nõn của trẻ con.

Thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.

Mẹ bạch ly: …

Bạch Ly lại cảm thấy rất tốt. Nàng ngồi dưới đất như cún con, dùng hai tay cầm gà xông khói trên bàn, một phát xé ra.

“Áu áu.”

Nàng nhai xương gà rốp rốp, biểu đạt sự hài lòng đối với hai cánh tay.

Lúc không có tay, nàng muốn ăn đồ ăn không nuốt nguyên cả con thì cũng phải thả xuống đất đè bằng móng vuốt để ăn, sau khi có tay thì cực kỳ tiện lợi, dùng tay cấu ăn.

Đúng vậy, cấu.

Bạch Ly còn chưa học được những động tác nhẹ nhàng như cầm, nâng.

Nàng túm, lôi, xé, cấu theo bản năng, dùng tay như dùng móng vuốt.

Mẹ bạch ly không khỏi thở dài thườn thượt thêm lần nữa.

Hiện tại Bạch Ly giống hệt yêu quái thân thú tay người trong chuyện thần thoại, còn nhai xương cốt răng rắc.

Hiển nhiên, còn cần thêm một đoạn thời gian nữa thì Bạch Ly mới có thể biến thành hình người hoàn chỉnh.

Không lâu sau, mẹ bạch ly liền phát hiện từ sau khi Bạch Ly biến ra cánh tay, tốc độ hấp thu yêu pháp của nàng càng tăng nhanh, chưa được mấy ngày sau nàng đã có thể biến ra đôi chân.

Mặc dù tứ chi là người, nhưng đầu nàng vẫn là Bạch Ly… Hơn nữa tứ chi còn bò trên mặt đất.

Bạch Ly không hiểu tại sao mẹ nàng cứ bắt nàng tu luyện thành “người”. Làm động vật không sướиɠ hơn à?

Cha mỹ hồ mỗi ngày bận rộn dọn dẹp hang động và nấu cơm sẽ tranh thủ nói cho nàng, trở thành người thì con có thể hành tẩu thiên hạ, ngắm hết núi non sông ngòi trên thế gian này, được chiêm ngưỡng “đủ loại” người.

Cha mỹ hồ thích sạch sẽ, mặc dù bản thân là động vật có lông, nhưng ông ấy không chịu nổi trong hang toàn là lông tóc, cho nên mỗi ngày đều quét dọn sạch sẽ.

Cha mỹ hồ nói tiếp, loài động vật được gọi là con người này còn thú vị hơn dã thú trong rừng nhiều.

Có thiện lương, có gian trá, có ngoài một đằng trong một nẻo, cũng có ngoài thế nào trong thế ấy.

Cha mỹ hồ còn nói với Bạch Ly, sau này nếu con xuống núi hành tẩu, nhất định phải chú ý tới những kẻ ra vẻ đạo mạo.

Không phải ai cũng là người tốt, cũng có những kẻ xấu mượn danh nghĩa là người tu tiên, mặc sức ngược đãi yêu quái tới chết để thu thập yêu đan.

Bạch Ly không hiểu lời cha nói cho lắm, nhưng chỉ nghe thấy mấy chữ “ngược đãi yêu quái tới chết”, lông trên người Bạch Ly đều dựng đứng lên, nhe răng nanh phát ra tiếng “Gru gru” đe dọa.

Cha mỹ hồ cười vuốt ve bộ lông dài của nàng, nói: “Ly Nhi học yêu pháp cho cẩn thận, vậy thì cho dù gặp phải chân nhân, đạo sĩ có chút năng lực, chúng cũng không thể làm gì được con.”

Chân trước của Bạch Ly bổ nhào lên người cha hồ ly, kêu to: “Áu áu.”

Chân nhân, đạo sĩ mà cha nói, có người tốt không?

Cha hồ ly nói: “Không phải tất cả những người có thể bắt yêu đều là kẻ xấu. Sau này con sẽ gặp được rất nhiều người tốt. Chúng ta thân là yêu quái đều rất chú ý tới nhân quả, người khác tốt với con, đương nhiên con cũng phải tốt với họ.”

Nói xong, cha hồ ly cầm chiếc chổi nhỏ đặt bên cạnh, quét lông trắng dính trên người mình, kết quả phát hiện không biết khi nào trên mặt đất đã rơi một lớp lông tơ trắng…

Cha hồ ly “gru gru” trấn an Bạch Ly mấy tiếng, sau đó xắn tay áo, bắt đầu quét tước thêm lần nữa.

Bạch Ly chỉ hiểu biết nông cạn, chân sau giơ lên gãi tai, lại gãi rớt lông trắng xuống đất.



Bạch Ly uống nước sông lạnh lẽo, nghĩ tới phép thuật biến hóa mà cha mẹ dạy cho mình.

Bỗng nhiên, thịt mềm bên miệng nàng bị thứ gì đó đυ.ng vào một chút.

Bạch Ly cảnh giác rút miệng ra khỏi mặt nước, cúi đầu nhìn xuống, lập tức thấy một con cá lớn màu đỏ ngoi nửa thân mình ra mặt nước, không ngừng hé miệng với nàng.

Bạch Ly vẩy thính tai, khó hiểu quan sát con cá đỏ như muốn nhảy lên bờ này.

Nàng từng thấy những con thú nhỏ trong rừng, không cẩn thận đυ.ng vào thân cây mà chết.

Nàng không khỏi nghĩ, con cá này đang làm gì vậy?
« Chương TrướcChương Tiếp »