Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vợ Của Các Anh Thật Đáng Sợ

Chương 180: Nàng thú lông xù này muốn ăn tim

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cá lớn lẳng lặng nằm trong bụi tảo sông một lát, sau đó một viên trứng cá trắng đen bơi ra từ trong thân thể nó. Bên ngoài trứng cá được bọc một lớp màng trong suốt, là cảng tránh gió của cá con trước khi trưởng thành.

Trứng cá chậm rãi chìm trong nước, lọt vào cụm tảo sông.

Cá đỏ sẽ không nuôi nấng cá con của mình. Một khoảng thời gian kế tiếp, trứng cá cần ở trong này chậm rãi trưởng thành.

Cá đỏ hơi buồn bực, sao lần này mình chỉ đẻ một quả trứng thế nhỉ? Hình như những con cá khác đều đẻ cả chuỗi cơ mà.

Trí nhớ của cá đỏ không khá hơn cá vàng là bao, còn chưa phun ra mấy bong bóng, trí nhớ của nó đã bắt đầu rối loạn.

Chắc là nó nhớ nhầm.

Cá đỏ - dung lượng não còn không to bằng hạt đậu phộng - lắc đuôi, bơi về phía trước theo dòng nước, không lâu sau đã hội hợp với một bầy cá đỏ khác. Một bầy cá đỏ au tựa như con sóng màu đỏ bơi lội, hoàn toàn không phân biệt được con nào với con nào.

Thời gian dần trôi, viên trứng cá trong bụi tảo sông từ một viên trứng cá màu đen dần dần trưởng thành một chấm đen nho nhỏ, chấm đen xé rách lớp màng bảo vệ bên ngoài trứng cá, biến thành một con cá nho nhỏ.

Cá nhỏ ngay cả ký ức cũng không thể duy trì được một giây, nhưng không biết tại sao lại rất muốn bơi lên mặt sông.

Nó muốn làm gì nhỉ?

Cá nhỏ ngẫm nghĩ… Ủa? Nó vừa nghĩ cái gì nhỉ?

Cá nhỏ lớn lên rất nhanh. Đến khi băng tuyết tan chảy, nó đã trưởng thành thành một con cá lớn béo múp. Vẩy cá dày màu đỏ, mắt cá đờ đẫn, trông không được thông minh cho lắm.

Nó chưa bao giờ chui vào bụi tảo sông tìm thức ăn ngon, bình thường luôn ngây ngốc há miệng, cái gì chui vào miệng thì nó ăn cái đó.

Sinh vật trong sông từng gặp nó đều biết, con cá đỏ lớn kia hình như đầu óc có vấn đề, mặc dù đầu óc của loài cá như chúng đều không được thông minh cho lắm.

Bầy sò và cua sông phỏng đoán, có lẽ là vì con cá đỏ này sinh ra vào mùa đông, nên đầu óc bị đông lạnh hư mất rồi…

Mỗi ngày, cá đỏ sẽ bơi về phía những lỗ hổng trên mặt băng, đôi lúc thậm chí sẽ nhảy nửa thân thể lên mặt nước, suýt nữa biến mình thành cá tươi đóng băng.

Sinh vật trong nước bơi ngang qua đều ghé mắt, một con tôm sông nhịn rất nhiều ngày, thật sự không nhịn nổi nữa, bèn hỏi nó: “Ngươi đang làm gì đấy?”

Cá đỏ nhìn mặt sông trống trơn, ánh nắng lọt vào nước sông trở nên gấp khúc nhiều tầng, ngơ ngác đáp: “Ta muốn lên mặt sông.”

Tôm sông: “… Ngươi không phải là thú vật, ngươi là một con cá. Ngươi cũng không phải ếch hay rùa sông, lên đó sẽ chết đấy.”

Tôm sông kinh ngạc vì con cá lớn này không có chút nhận thức mình là sinh vật trong nước, cũng giống như một người, mỗi ngày đều nhảy xuống sông, người khác hỏi hắn, ngươi muốn làm gì vậy? Hắn đáp, ta muốn trở thành một con cá, sống dưới nước.



Nghe thấy đáp án này, bất kể là người hay động vật đều sẽ cảm thấy sinh vật nói chuyện này… chắc có chỗ nào xảy ra vấn đề.

Cá đỏ chầm chậm phun bong bóng, chậm rãi nói: “Ta muốn gặp trắng…”

Tôm sông: “Trắng gì?”

Cá đỏ lắc đuôi, cái gì trắng nhỉ? Nó không nhớ nổi.

Tôm sông nhìn bên ngoài lỗ băng, vừa lúc thấy một lớp tuyết trắng, nó hỏi: “Ngươi muốn thấy tuyết à?”

Cá đỏ cũng nhìn bên ngoài, thấy tuyết trắng bao phủ bên ngoài sông băng. Nó dừng một lát, lắc đầu theo trực giác, đáp: “Không phải, không phải cái này.”

Cá đỏ không thể nói rõ mình muốn tìm cái gì, mỗi ngày nó xuyên qua xuyên lại giữa các lỗ băng như lính tuần tra.

Rồi một ngày, nó bơi lội dưới lớp băng như mọi khi, sau đó thấy một khúc miệng nhòn nhọt thò xuống sông băng.

Thú mỏ nhọn này có cái mũi màu hồng hơi hé mở, đầu lưỡi đầy xước mang rô cuốn nước trong sông băng, đưa vào miệng.

Sinh vật trong sông thấy khúc miệng này thì đều chạy trốn tứ tán, chỉ có con cá đỏ kia, bỗng ngưng bơi tới “nghênh đón”!

Cá đỏ cứ như bị hớp hồn, ngơ ngác nhìn đoạn miệng nhọn đó. Nhìn từ dưới nước, đầu của con thú màu trắng bị phản chiếu phóng to một vòng, thoạt nhìn vô cùng hung mãnh.

Nhất là đôi mắt xanh lam kia, sẽ khiến động vật liên tưởng tới băng giá lạnh lẽo mùa đông.

Tôm sông vội vàng gọi cá đỏ: “Đừng đi! Bạch Ly này thích ăn cá đấy!”

Cá đỏ không dừng động tác vẫy đuôi. Nó nhìn con thú lớn trên mặt sông, nhanh chóng phun bong bóng nói: “Ta tìm được rồi.”

Trong biển rộng xanh biếc, có “con gái của biển cả” vì hoàng tử yêu dấu mà lên bờ, dưới sông ngòi đóng băng, cũng có “con trai ngốc của sông lớn” vì một luồng màu trắng mà lao lên mặt nước.

Sinh vật trong sông bơi lội khiến nước sông sóng sánh, tôm sông không nghe rõ, nó hỏi tiếp: “Cái gì? Màu trắng?”

Cá đỏ đong đưa đuôi, phun một bong bóng màu trắng nho nhỏ trong nước sông.

“Màu trắng, ta tìm màu trắng.”

Tôm sông ngẫm nghĩ, mới hiểu được ý của cá đỏ. Nó há hốc mồm nhìn về phía con thú lớn trên mặt nước, không sai, đúng là màu trắng.
« Chương TrướcChương Tiếp »