Chương 176: Nàng thú lông xù này muốn ăn tim

Đến lượt Bạch Ly, hai người họ vốn cũng có ý định như vậy.

Nhưng động vật tu thành yêu quái, tuy không cần trải qua thiên kiếp, nhưng mỗi đến trăm năm sẽ có một năm là kỳ Viên Độn.

Cái gọi là kỳ Viên Độn, tức là trong thời hạn một năm, toàn bộ yêu pháp đều sẽ trở về với hỗn độn, biến thành một mảnh hư vô.

Nếu trong lúc kỳ Viên Độn ập đến, vừa lúc hình thú thì sẽ sống tròn một năm như dã thú bình thường, nếu là người thì sẽ vượt qua một năm này như con người.

Bình thường yêu quái sẽ hóa thân thành hình người đều vượt qua kỳ Viên Độn.

Thân thể động vật không phù hợp để hành tẩu nhân gian, trốn ra dã ngoại, chỉ cần sơ sẩy thì sẽ thật sự mất mạng.

Nếu biến thành hình người thì sẽ như người thường, tùy tiện ở chỗ nào đó vượt qua một năm này là được.

Bình thường các đại yêu sẽ ẩn nấp trong phố xá sầm uất, hoặc là trong địa bàn của mình.

Trùng hợp mẹ Bạch Ly gặp phải kỳ Viên Độn. Cha mỹ hồ suy nghĩ một lát rồi ngậm vợ mình về đỉnh núi nhà mình, vừa lúc thăm Tiểu Bạch Ly nhà mình.

Hai vợ chồng về đến đỉnh núi xem thì thấy bên trong hang động tạo hình khác biệt giờ đây chỉ là một đống ngổn ngang…

Quần áo chuẩn bị cho Bạch Ly bị nàng xé thành mảnh vụn, trải lung tung trên mặt đất như ổ động vật.

Thấy hai vợ chồng trở về, Bạch Ly không nhận ra đó là cha mẹ mình, mắt lộ hung quang nhào lên.

May mà cha mỹ hồ nhanh tay nhanh mắt, không thì mẹ Bạch Ly sẽ bị Bạch Ly xé mất một miếng da thịt!

Hai vợ chồng cũng đần mặt, trước kia lão đại lão nhị đều không như vậy mà…

Thấy Bạch Ly chay mặn không kén chọn, không phân biệt người hay vật, hết thảy đều dám mở miệng cắn, hai vợ chồng nhìn nhau, không khỏi cảm thấy may mắn, may mà họ trở về!

Nếu không như vậy, đứa bé này trưởng thành e rằng sẽ ăn thịt người.

Yêu quái đều do động vật tu thành, muốn thành đại quả thì cần phải tu hành thật nhiều, hoặc làm việc thiện tích góp công đức.

Đương nhiên, nếu có yêu quái muốn theo tà ma ngoại đạo thì cũng không phải là không thể.

Nhưng yêu quái có cá tính, chắc chắn sẽ nhận được kết quả có cá tính…

Người gϊếŧ người, sẽ xuống mười tám tầng địa ngục.

Yêu gϊếŧ người, tội thêm một bậc.

Yêu vật tạo sát nghiệt, nhẹ thì vào súc sinh đạo chuộc tội trăm năm, nặng thì hôi phi yên diệt.

Để phòng ngừa Bạch Ly sát khí tứ tung tương lai sẽ tạo nghiệp, hai vợ chồng từ khi về núi liền bắt đầu tận tình khuyên nhủ nhắc nhở nàng: “Bạch Ly à, con xem, loài động vật mặc loại vải này, đi bằng hai chân như cha mẹ thì con không được ăn, hiểu chưa?”

Bạch Ly nghiêng đầu nhìn quần áo, kêu “Grào” một tiếng, lập tức nhảy lên cao, dễ dàng kéo áo choàng trong tay mẹ Bạch Ly xuống, dùng răng nanh ngậm vạt áo quật trái quật phải, chỉ thoáng chốc đã từ chỗ bị cắn rách một đường lớn.

Mẹ bạch ly: … Thế này là thế nào?

Mặc dù dựa theo mùi vị, Bạch Ly nhận ra cha mẹ, nhưng không có nghĩa là nàng có thể hiểu tiếng người.

Mẹ bạch ly lặp đi lặp lại, nói từ mùa đông sang mùa hè, Bạch Ly mới nhớ kỹ những lời này.

Mặc quần áo, đi bằng hai chân, không thể ăn.

Mẹ bạch ly hơi vui mừng.

Hai ngày sau, mẹ Bạch Ly dẫn Bạch Ly vào rừng hái trái cây. Bạch Ly cả năm ba trăm sáu lăm ngày ăn thịt, mẹ Bạch Ly liền muốn thay đổi khẩu vị cho nàng.

Trên đường vừa lúc thấy một con khỉ, khoác một chiếc áo vải rách không biết nhặt ở chỗ nào, hai móng cầm thân cây, hai chân đứng trên cành cây bên dưới, nhìn về phía mẹ con Bạch Ly.

Mẹ bạch ly nhìn con khỉ kia ra dáng giống người, muốn khảo nghiệm Bạch Ly một chút, bèn hỏi: “Con này có ăn được không?”

Bình thường Bạch Ly không ăn thịt khỉ, chẳng những quá gầy mà cắn trúng còn sẽ kêu la bậy bạ.

Nghe thấy câu hỏi của mẹ Bạch Ly, Bạch Ly thè lưỡi liếʍ hai bên mõm, đôi mắt băng lam nhìn về phía con khỉ đứng thẳng.

Mặc quần áo, còn đứng bằng hai chân.

Thấy Bạch Ly do dự, mẹ Bạch Ly hài lòng gật đầu. Mặc dù Bạch Ly còn không phân biệt được người và khỉ, nhưng có thể nhớ rõ yêu cầu của bà là được rồi.

Ngay sau đó, Bạch Ly lập tức nhảy lên cành cây như mũi tên rời cung.

Động tác của nàng quá nhanh, mẹ Bạch Ly đang trong giai đoạn Viên Độn, yêu pháp mất hết còn chưa kịp có phản ứng thì đã thấy Bạch Ly dùng miệng xé rách quần áo trên người con khỉ, hung ác húc nó ngã xuống cành cây.

Con khỉ trực tiếp rơi xuống từ trên cành cây, ngã khuỵu xuống mặt đất.

Giờ thì được rồi, vừa không có quần áo, cũng không đứng bằng hai chân, ăn được.

Bạch Ly nhẹ nhàng nhảy xuống, một móng vuốt đập ngã con khỉ muốn bỏ chạy, nhìn về phía mẹ Bạch Ly kêu: “Áu.”

Có nghĩa là, con không muốn ăn con này, mẹ muốn ăn hả?

Mẹ bạch ly: …

Hiển nhiên Bạch Ly hoàn toàn không hiểu được tầm quan trọng của việc không thể ăn “thịt người”.

Mẹ bạch ly đành phải không ngại phiền toái tiếp tục nhắc lại từ đầu…