Chương 7

Tác giả lảm nhảm: hình như người ta mặc trang phục lolita thường là đến dự mấy buổi tiệc offline của hội những người yêu thích trang phục và cách sống của lolita đi. Thật ra tui muốn viết tiểu thụ mặc cái gì đơn giản chút, nhưng mà tủ đồ nữ của tiểu thụ không có cái nào đơn giản thì phải!!!

★-★

Bạn gái của Lục tổng và một viên kẹo ngọt ngào. (Không có H)

Tập đoàn Việt Hải là tập đoàn lớn nhất C quốc, trên thế giới cũng lọt vào top năm mươi. Sản nghiệp của Việt Hải bao gồm công ty vệ sĩ tư nhân, công ty truyền thông giải trí, nhà hàng khách sạn, quán bar, bất động sản và sữa bột.

Văn phòng chính của Việt Hải ở thủ đô, ngay bên trong plaza do Việt Hải xây dựng. Văn phòng chi nhánh được toạ dựng ở S thị, C thị và N thị. Văn phòng chi nhánh ở C thị là một toà cao ốc hai mươi ba tầng và có hai mặt, mặt trước đối diện với quảng trường của thành phố, đại sảnh là nơi đặt quầy tiếp tân của Hoa Hải giải trí, công ty bất động sản và nhà hàng khách sạn; mặt sau là nằm ngay trên một con phố tấp nập dùng để cho thuê nhà, đại sảnh là garage xe. Tầng hai đến tầng mười ba là chung cư cho thuê, nằm ở mặt sau, có hai cái thang máy; tầng một là nhà ăn, tầng mười bốn đến tầng mười sáu là văn phòng của ngành bất động sản, tầng mười bảy đến tầng mười chín là văn phòng và phòng tập luyện của giải trí Hoa Hải, bốn tầng trên cùng là của ngành nhà hàng khách sạn, tất cả nằm ở mặt trước với bốn cái thang máy đánh số từ một đến bốn. Bốn cái thang máy ở mặt trước toà nhà này, cái số một là của người bên công ty giải trí, cái số hai là của nhân viên ngành bất động sản, hai cái còn lại là của nhân viên bên ngành nhà hàng khách sạn.

Trong ba vị giám đốc của toà nhà này, người có địa vị nhất là Lục tổng Lục Viễn Sơn; y không chỉ là giám đốc văn phòng chi nhánh ngành nhà hàng khách sạn đặt tên Biên Tự, mà còn là tổng quản lý của mười ba tầng chung cư, mà năng lực của Lục Viễn Sơn còn được chủ tịch tập đoàn coi trọng, không ít lần khen thưởng. Chính vì vậy mà khi biết Lục tổng cùng vợ quan hệ rạn nứt, không ít nữ nhân và song nhi đều như cố ý vô tình mà làm ra hành động câu dẫn. Trương Thúy Hoa mỗi lần nhìn thấy đều sẽ cười nhạo mà nói một câu "Ai ui... Hoa đào rốt cuộc nở rồi." Mà mỗi lần như vậy, Lục Viễn Sơn đều sẽ bất đắc dĩ mà búng trán nàng.

Mỗi sáng nhân viên đi làm đều đông đúc, Lục Viễn Sơn luôn cố ý đi sớm, y không muốn nhìn thấy mấy loại phương pháp câu dẫn trên người mình nữa, nhưng mà hôm nay bất đắc dĩ bị Lục Nhiên chơi xấu, ôm chặt y không buông, bởi vậy mà Trương Thúy Hoa lại được một phen cười nhạo. Lục Viễn Sơn nghe người khác mang theo lấy lòng nói chúc mừng sinh nhật nói tối nay tụ hội một hồi, chân mày cau lại càng lợi hai, đến khi nghe Trương Thúy Hoa trêu chọc thì vừa buồn bực vừa bất đắc dĩ búng trán nàng, đột nhiên nghĩ đến cái gì làm y liếʍ môi một cái, tinh thần cũng vui vẻ lên sủng nịnh cười nói "Tiểu miêu miêu cũng rất biết cắn người."

"Thường xuyên quá không tốt." Trương Thúy Hoa liếc xéo một cái, nhìn các nữ nhân song nhi xung quanh sắc mặt có chút khó coi liền cười cợt một tiếng, kéo Lưu Phúc Minh lại nói "Cho anh xem bạn gái của Lục tổng." Nói xong thì mở điện thoại, trên video là một thiếu nữ dáng vẻ mười sáu mười bảy tuổi mặc hán phục màu thiên thanh cầm quạt tròn vải voan mỏng trong suốt thêu bạch liên hai mặt, nàng đi trên phố đi bộ, bên cạnh nàng còn có một thiếu nữ mặc trang phục lolita màu đen và đỏ thẩm phong cách GothLoli, người trên đường đều dừng lại chụp ảnh hoặc quay phim. Người đứng sau Trương Thúy Hoa hơi nhón chân lên xem, hai mắt trợn to.

"Là ai trong hai người?" Lưu Phúc Minh mờ mịt, làm thế nào cũng không nhận ra Lục Nhiên được.

"Mặc hán phục." Trương Thúy Hoa chưa nói thì Lục Viễn Sơn đã trả lời trước, chậc lưỡi nói tiếp "Tôi cũng không ngờ đâu." Y biết trên mạng có hai tiểu hoa hồng mới nổi lên từ một năm trước, người chuyên mặc Hán phục gọi Ngọc Nữ, người đi cùng Ngọc Nữ gọi Huyền Nữ. Nhưng mà chẳng qua là biết vậy thôi, Lục Viễn Sơn y không có hứng thú, cho đến tuần trước bắt gặp tủ nữ phục của con trai mới lờ mờ nhớ ra đã thấy ba bộ Hán phục này rồi. Còn không phải cái người tên Ngọc Nữ mà thư ký của y xem như nữ thần hay sao?

Mặc Hán phục. Nhạc nền là tiếng dương cầm quen thuộc. Mọi người đều khϊếp sợ mở to mắt, đồng loạt hô lên hai tiếng "Ngọc Nữ!" Cho dù Ngọc Nữ là một song nhi thì mọi người vẫn như cũ xem cậu là nữ thần. Các nam nhân trong công ty biết được bạn gái của xếp là Ngọc Nữ thì cả người liền hưng phấn như đánh máu gà, trước khi cuộc họp sáng nay diễn ra thì không ngừng ồn ào lên kế hoạch làm sao để Lục tổng dẫn bạn gái theo. Đợi Lục Viễn Sơn bước vào phòng họp cũng không hề nghiêm chỉnh, lôi kéo y nói tiệc liên hoan cuối năm nhất định phải mang bạn gái theo, hay là nhân tiện hôm nay sinh nhật y liền tổ chức một bữa tiệc đi. Lục Viễn Sơn sầm mặt, hung hăng trừng mắt một lượt, phạt nữa tháng tiền thưởng của bọn họ làm cả phòng họp một mảng kêu rên.

Mười một giờ bốn mươi lăm phút, trên quảng trường thành phố vang lên hàng loạt tiếng *láp láp* cùng với ánh đèn flash. Một thiếu nữ có yết hầu nho nhỏ, dáng vẻ mười sáu mười bảy tuổi mặc một thân trang phục lolita màu hồng tím theo phong cách AmaLoli, trên đầu đội tóc giả màu vàng óng cột hai bên buông ở phía trước, trên đầu trên cổ tay và các ngón tay đeo đầy phụ kiện đáng yêu màu hồng hoặc màu tím nhạt, nàng đeo cái túi hình con mèo bằng nhung màu hồng vô cùng đáng yêu, tay còn cầm cái dù nhỏ màu tím nhạt. Đương nhiên điểm thu hút người nhìn xung quanh là làm da trắng nõn, khuông mặt trái xoan nhỏ nhắn, đôi mắt phượng câu nhân, lông mi cong vυ"t mỗi lần chớp chớp liền như có cọng lông chim cọ vào trái tim người ta, cái mũi khéo léo, đôi môi thoa son màu hồng đào mọng nước; tất cả hợp chung một chổ làm người ta nhận ra được, đây chính là nữ thần Ngọc Nữ.

"Kỷ thuật trang điễm cũng quá tốt đi!" Một nữ nhân ghen tị nói.

"Bà thím này..." Một giọng nói mềm mại vang lên phía sau làm nữ nhân giật mình, người này mặc một thân áo sơ-mi mỏng màu đỏ chấm bi đen, váy da bao lại cái mông cong vểnh, chân đi đôi boot đen cao cổ, mái tóc đen vừa dài vừa mượt. "Thiếu nữ" này cũng có yết hầu nho nhỏ, làn da trắng nõn ngũ quan xinh đẹp, người xung quanh nhất thời *láp láp* điên cuồng chụp ảnh. Thiếu nữ mĩm cười "Thím có ghen tị cũng vô dụng thôi, Ngọc Nữ nhà chúng ta chính là thiên kiêu chi tử như vậy. Sinh ra đã xinh đẹp như vậy rồi."

"Đúng vậy! Tôi xem trực tiếp tẩy trang của Ngọc Nữ rồi, vô cùng xinh đẹp. Huyền Nữ cũng rất xinh đẹp." Người xung quanh ồn ào nói. Thiếu nữ áo đỏ cười càng rạng rỡ nói tiếng cảm ơn với mọi người rồi chạy đến chổ thiếu nữ AmaLoli kia.

"Sao hôm nay lại muốn mặc cái này?" Thiếu nữ áo đỏ chính là Huyền Nữ, "nàng" chạy đến chổ bạn tốt tươi cười đánh giá "Thật quá xinh đẹp!"

"Thật chứ?" Ngọc Nữ tiểu thư, bạn gái của Lục tổng, Lục Nhiên thấp thỏm hỏi.

"Đương Nhiên rồi." Huyền Nữ chém đinh chặt sắt nói, lại thần bí hề hề hỏi "Hôm nay sao lại muốn mặc cái này xuống phố?"

"Hôm nay sinh nhật hắn." Lục Nhiên đỏ mặt "Muốn cho hắn bất ngờ."

"Tiểu Khả." Cách đó không xa vang lên giọng nói lo lắng của một nam nhân, giọng của anh trầm thấp từ tính làm các thanh khống đều ôm tim đỏ mặt.

"Ca..." Huyền Nữ xoay người vẩy tay, thấy nam nhân vẻ mặt lo lắng chạy đến thì mĩm cười ôm cánh tay anh nhỏ giọng nói xin lỗi.

"Khả Khả, Từ Khải ca, ta đi trước." Lục Nhiên mĩm cười nói.

"Tạm biệt!" Huyền Nữ vẫy tay rồi ôm cánh tay nam nhân rời đi, thấy vẻ mặt anh vẫn lạnh băng thì lay lay tay anh, đáng thương nói "Ca... Đừng giận Tiểu Khả mà."

"Từ. Khả. Khải." Từ Khải nghiến răng thấp giọng gọi tên người bên cạnh, cảnh cáo nói "Nếu em còn giám chạy lung tung một lần nữa xem anh có phạt em hay không."

"Ưʍ... Biết rồi mà." Huyền Nữ vội gật đầu cam đoan. Mà bên kia, Lục Nhiên đã đến trước chốt bảo vệ của toà nhà Việt Hải C, bảo vệ cửa không cho cậu vào!!!

"Bảo vệ tiểu ca..." Lục Nhiên chun mũi "Bạn trai ta làm trong này thật mà."

"Không được. Người không phận sự miễn vào." Anh bảo vệ đẹp trai kiên quyết lắc đầu "Nữ thần, đây là nhiệm vụ của tôi đó, để cậu đi vào tôi sẽ bị phạt."

"Được rồi!" Lục Nhiên ỉu xìu lấy điện thoại trong túi ra, còn chưa mở khoá thì cả người đã rơi vào một cái ôm. Lục Nhiên hoảng sợ giãy dụa lại bị người kia ôm càng chặt, dần dần mùi hương quen thuộc phả vào mũi làm cậu rốt cuộc nhận ra người đang ôm mình là ai, giận dỗi đập lên lưng y một cái.

"Bảo bối." Lục Viễn Sơn tươi cười gọi, nắm tay người trong lòng dẫn vào toà nhà, tay còn lại giúp cậu cầm dù, ôn nhu nói "Sao lại đến giờ này?"

"Muốn tạo bất ngờ..." Lục Nhiên đỏ mặt nói nhỏ "Nhưng mà bị chặn lại."

"Đã đủ bất ngờ rồi!" Lục Viễn Sơn bật cười trêu chọc "Nhà ăn ở tầng một, ông xã cưng ngồi gần cửa sổ, từ xa đã nhìn thấy một viên kẹo ngọt ngào rồi."

"Ba ba..." Lục Nhiên mặt lại đỏ lên. Ở trên giường kêu cái gì ông xã đều không ngượng ngùng chút nào, nhưng mà đang ở ngoài đường đó.

"Ăn trưa chưa?" Lục Viễn Sơn không để ý ánh mắt của các tiếp tân, dẫn bảo bối vào thang máy đi lên tầng 1, người trong nhà ăn đồng loạt quay đầu lại nhìn, các nam nhân đồng loạt sáng mắt tham lam nhìn nữ thần. Lục Nhiên hơi khựng lại một chút rồi đi theo người bên cạnh, Lục Viễn Sơn hung hăng trừng mắt như sắp rớt ra, đảo một vòng nhà ăn, sắc mặt âm trầm.

Lục Viễn Sơn dẫn Lục Nhiên đến bàn ăn mình ngồi. Trên bàn chỉ có hai người là Lưu Phúc Minh và Trương Thúy Hoa, Lục Viễn Sơn để Lục Nhiên ngồi đối diện Trương Thúy Hoa rồi đi lấy phần ăn cho bảo bối của y, nữa chén cơm trắng, hai phần tôm bóc vỏ chiên trứng, hai phần thịt bò xào cà tím và hai phần canh sường non nấu khoai tây.

"Hôm nay sao lại đến?" Trương Thúy Hoa khẽ cau mày "Đang trong giờ làm việc."

"Hôm nay là sinh nhật ba ba mà." Lục Nhiên nhỏ giọng nói "Muốn cho ba ba bất ngờ."

"Ở bên ngoài vẫn gọi ba ba sao?" Lưu Phúc Minh bật cười nhỏ giọng nói, khuông mặt Lục Nhiên lại đỏ lên. Trương Thúy Hoa bất đắc dĩ gõ trán cậu một cái, mở chai nước suối của mình đưa qua, ôn nhu nói "Khát rồi phải không?" Lục Nhiên mĩm cười nói cảm ơn, nhận lấy uống một ngụm. Lúc này Lục Viễn Sơn vừa vặn về đến, đặt khay cơm trước mặt Lục Nhiên rồi mới ngồi xuống.

Ăn xong cơm trưa, Lục Viễn Sơn cấp tốc mang bảo bối về văn phòng của mình, trên mặt âm u lạnh lẽo. Lục Nhiên buồn cười nhìn nam nhân ghen tuông, bị đè xuống sofa cuồng hôn một trận. Hôn hôn liền sát súng ra lữa!