Chương 37
Đứng ngoài phòng Tô Y Y một lúc, Bùi Hoàn Phong càng nghĩ càng thấy không đúng, quyết định điều tra lại chuyện này.
Sau khi Bùi Hoàn Phong xuống lầu liền tìm quản gia, kêu ông ấy đi đến bệnh viện lấy đoạn clip ghi hình. Chuyện này rất quan trọng, anh không thể xem nhẹ bỏ qua như thế được.
Quản gia lái xe đi đến bệnh viện theo lời dặn của Bùi Hoàn Phong, nhưng không ngờ xe lại hư lúc nửa đường. Nhìn dòng xe qua lại trên đoạn đường cao tốc, quản gia thấy hơi chán nản, chỉ đành gọi điện thoại cho Thương Lạc, người ngày thường có mối quan hệ khá tốt đến đón ông.
"Ông gấp gáp đi làm chuyện gì vậy?" Đón quản gia lên xe của mình rồi gọi cho công ty bảo hiểm xe, Thương Lạc vừa nhìn đoạn đường phía trước, vừa giả vờ hỏi thăm.
Quản gia nghĩ Thương Lạc là người bên cạnh Bùi Hoàn Phong, có thể tin tưởng được, bèn nói: "Đế Thiếu kêu tôi đi đến bệnh viện lấy đoạn clip ghi hình hai năm trước, dáng vẻ hình như rất nôn nóng. Thật không may, xe tôi lại bị hư, nên bất đắc dĩ mới gọi cho anh, không làm phiền anh chứ?"
Khi Thương Lạc nghe đến đoạn clip ghi hình, khóe mắt hắn co giật, sau đó cười, lắc đầu nói: "Không sao, gần đây tôi cũng chẳng có việc gì làm, dù sao cũng là làm việc giúp Bùi Tổng mà, chăm sóc lẫn nhau là việc nên làm thôi."
Hai người đi thẳng đến bệnh viện, quản gia đi lấy đoạn clip ghi hình, Thương Lạc thì tỏ vẻ hắn ta sẽ đợi ở bên ngoài.
Đợi sau khi thấy quảng gia đi vào trong bệnh viện, Thương Lạc nheo mắt lại, gọi điện thoại cho Phương Diệu, người bạn móc túi của hắn.
"Phương Diệu, giúp tôi làm một việc, làm xong sẽ cho anh 30 nghìn tệ." Ra giá một cách không hề do dự, vẻ mặt Thương Lạc trông rất độc ác, đưa ra quyết định một cách quyết đoán.
Thế là khi quản gia ra khỏi bệnh viện, bị một người đàn ông đυ.ng mạnh vào xương sườn, khiến ông đau đến mức ngồi xổm xuống đất, mặt mày trắng bệch. Nhưng điều khiến quản gia hoảng sợ là, đoạn clip ghi hình vừa mới cầm trên tay lúc nãy đã biến mất không thấy tăm hơi!
Không cần nghi ngờ, chắc chắc là người đυ.ng vào ông lúc nãy đã trộm đi!
Quản gia tức giận dậm chân, vội vàng gọi điện thoại kể lại tình hình cho Bùi Hoàn Phong.
Nghe những lời xin lỗi và mang theo sự hối hận của quản gia, Bùi Hoàn Phong cau mày, còn chưa nghĩ ra đối sách thì quản gia lại để lộ ra thông tin Thương Lạc cũng đang ở bên cạnh ông ấy.
"Ông nói Thương Lạc cũng đang ở cạnh ông?" Một tia sáng xẹt nhanh qua trong đầu Bùi Hoàn Phong, trầm giọng nói: "Trở về trước đi, về rồi kể lại đầu đuôi câu chuyện cho tôi nghe."
Cúp máy, khóe môi Bùi Hoàn Phong nở một nụ cười lạnh.
Bên này Bùi Hoàn Phong đang điều tra chuyện của hai năm trước, bên kia chuyện của Tô Y Y cũng có tiến triển.
"Tôi đã liên lạc với họ rồi, hẹn chiều gặp mặt." Giọng luật sư Vương truyền đến, Tô Y Y mỉm cười hài lòng, sau đó bắt đầu chuẩn bị hành trình buổi chiều.
Đợi đến khi gặp lại những người bạn cùng phòng từng "đối xử đặc biệt" với cô năm xưa, Tô Y Y thản nhiên nói: "Đã lâu không gặp, mới hai năm ngắn ngủi, không ngờ các cô đều đã ra ngoài rồi, đều sống ổn cả chứ?"
Vài người phụ nữ kia nhìn Tô Y Y bằng vẻ mặt khϊếp sợ, không còn sự kiêu căng hống hách lúc xưa nữa.
Nếu không phải người đàn ông tìm họ lúc trước nói rằng, người gặp mặt họ chính là Tô Y Y bị bắt nạt năm xưa, chỉ e họ đã chẳng nhận ra Tô Y Y đã đổi sang một dung mạo mới này.
"Nói cho tôi nghe xem nào, năm xưa trong tù, tại sao lại nhắm vào tôi?" Tô Y Y không cho rằng bản thân mình là người có bản chất khiến người ta căm ghét, ngược lại, năm đó cô cư xử rất khiêm tốn, cũng không chủ động trêu chọc ai, với tính cách như thế mà cũng có thể bị người khác đánh nhừ tử, bên trong chắc chắn có điều mờ ám.
Chương 38