Chương 49: Mua Đồ

Vào trong biệt thự Thẩm Nhược Giai giúp con bé vệ sinh cá nhân. Hai người đi vội vàng lên cả quần áo cũng không mang theo. Nghỉ ngơi một lát Phelan lại gọi hai người lái xe vào trung tâm mua sắm thành phố A. Thẩm Nhược Tư sau khi tỉnh ngủ không còn theo anh nữa Thẩm Nhược Giai phải bế con bé suốt dọc đường đi. Đến một cửa hàng quần áo trẻ con, nhân viên thấy hai người thì niềm mở chào đón.

"Cô mang hết mẫu váy bốn tuổi ra đây."

"Dạ anh chị đợi chút ạ."- Cô nhân viên mỉm cười rời.

"Anh làm gì vậy?"

"Mua váy cho con cô. Không lẽ cô muốn nó mặc vậy suốt sao?"

"Ở nhà nó có nhiều quần áo lắm."

"Chỗ rẻ rách đó sao?"- Phelan khinh bỉ nhìn cô.

Thẩm Nhược Giai không nói lại, mẹ con cô đến ăn còn chả có nói gì mua quần áo. Trước giờ đều được một dì nhà kế bên tốt bụng cho, cháu dì ấy hơn Thẩm Nhược Tư một tuổi.

Cô nhân viên mang ra một giá treo váy công chúa đẩy ra. Nhìn váy trên giá đừng nói Thẩm Nhược Tư ngay cả Thẩm Nhược Giai cũng thích nhưng giá một chiếc váy bằng nửa năm tiền lương của cô. Thẩm Nhược Giai dù có nhịn ăn nhịn mặc cũng chưa chắc mua nổi một chiếc váy cho con. Phelan xem vài vòng chọn mấy mẫu đẹp nhất bước đến gần Thẩm Nhược Tư.

"Con có thích những chiếc váy này không?"- Phelan nhẹ nhàng hỏi.

Thẩm Nhược Tư nhìn chiếc váy sau đó quay mặt đi gối lên vai mẹ. Con bé biết mẹ mình rất vất vả đồ vật đẹp đó con bé không thể có, thích thì có ích gì? Phelan quay sang nhìn Thẩm Nhược Giai.

"Tư Tư con có thích không?"



"Con không thích."

"Vậy con thích gì chú mua cho con được không nào?"- Phelen cướp đứa bé từ tay cô bế đến giá váy.

"Mẹ con không có tiền đâu."

"Không sao chú có rất nhiều tiền. Con muốn gì chú đều mua cho con."

Thẩm Nhược Tư nhìn phía mẹ mình, thật ra cô rất muốn mua cho con gái một bộ đồ mới dù sao anh ta cũng chả có gì ngoài tiền. Thẩm Nhược Giai gật đầu con bé. Thẩm Nhược Tư chỉ vào chiếc váy màu hồng vừa rồi.

"Con muốn cái này đúng không? Vậy theo mẹ vào thử nha!"- Phelan đưa váy và con bé cho cô bế vào phòng thay đồ.

"Chút nữa con bé mặc vừa lấy hết các mẫu này size con bé gói lại cho tôi."-Nhìn mẹ con cô đi vào phòng Phelan quay lại nói nhân viên đứng cạnh mình.

"Vâng."- Nhân viên trong lòng nở hoa xem ra vớ được khách sộp rồi.

Thẩm Nhược Tư ngoài giống mẹ còn thừa hưởng nét đẹp của cha, con bé mặc chiếc váy hồng không khác gì nàng công chúa từ cuốn truyện cổ tích bước ra. Phelan gật đầu cô nhân viên kia liền hiểu ý mang hết các mẫu anh vừa chọn gói lại.

"Con có thích không?"

"Có."

"Được, vậy giờ chúng ta đi chọn giày được không?"

Thẩm Nhược Tư lại nhìn mẹ mình Phelan cũng đang nhìn cô, đây là cảnh tưởng gì vậy xem ra không gật không được. Thẩm Nhược Giai gật đầu Thẩm Nhược Tư mới đồng ý đi mua giày. Mua giày xong mua đồ ở nhà. Cuối cùng Thẩm Nhược Giai cầm túi to túi nhỏ còn Phelan lại nhẹ nhàng bế Thẩm Nhược Tư dụ dỗ mua hết đồ này đến đồ khác trên tay còn ôm con Đoremon to hơn cả người con bé. Mua xong đồ cho Thẩm Nhược Tư, Phelan lại như thừa tiền không có chỗ tiêu chạy sang đồ phụ nữ mua cho cô mấy bộ đồ, Thẩm Nhược Giai không muốn nhận lại bị Phelan nói trúng trọng điểm.



"Cô tính mặc vậy đi ngủ rồi ký hợp đồng luôn sao."- Thẩm Nhược Giai quên mất mình không mang theo quần áo.

Chạy cả ngày bên ngoài Phelan lại dở chứng gì không biết nói muốn ăn cơm bảo cô đi nấu còn bản thâm lại ôm Thẩm Nhược Tư ra ngoài xem phim hoạt hình. Thẩm Nhược Giai ấm ức cũng không thể làm gì, ai nói cô ăn nhờ ở đậu còn nhận đồ người ta nấu một bữa cơm có to tát. Thẩm Nhược Giai vào bếp mở tủ nồi niêu đầy đủ, mở tủ lạnh đầy thức ăn, nước ngọt, bia, đồ ăn vặt. Cô lấy một bó rau xanh, vài quả trứng, cà chua, miếng thịt ba chỉ, trứng cút. Cô nấu một nồi cơm điện. Thịt ba chỉ cắt miếng nhỏ băm nhỏ nấu canh với rau xanh, thịt còn lại ướt gia vị , luộc trứng cút bóc vỏ chiên qua dầu kho tàu với thịt ba chỉ. Món cuối xào cà chua, đập trứng vào bát thêm chút bột ngọt đánh tan đổ vào nồi cà chua khuấy tan vậy là xong món trứng bát cà chua mà Thẩm Nhược Tư thích nhất. Đúng lúc cơm vừa chín Thẩm Nhược Giai bày lên bàn ăn.

"Ăn cơm."- Thẩm Nhược Giai gọi một tiếng Phelan ôm Thẩm Nhược Tư vào.

Hai người rửa tay sạch sẽ ngồi vào bàn ăn cơm. Phelan lấy bát cơm ngồi xuống cạnh Thẩm Nhược Tư.

"Con muốn ăn gì?"

"Trứng bát cà chua."

"Món này hả?"- Phelan lấy thìa lớn vào bát cơm cho con bé.

Thẩm Nhược Giai mang canh ra ngồi cạnh Thẩm Nhược Tư.

"Để cho tôi."- Thẩm Nhược Giai muốn lấy bát cơm lại Phelan không chịu trộn đều bát cơm đút cho con bé.

Thẩm Nhược Giai nhìn dáng vẻ chăm sóc anh cảm thấy dáng vẻ thuần thục nhất định rất thích trẻ con.

Ăn cơm xong Phelan rửa bát, Thẩm Nhược Giai tắm rửa cho con bé thay bộ ngủ anh mới mua chất vải vừa mềm vừa mịn, đúng là hàng tốt.

Thẩm Nhược Tư chơi cả ngày đã mệt liền đi ngủ sớm.