Chương 5: Kỹ năng của anh ấy phong phú hơn anh nhiều

“Cưỡиɠ ɧϊếp? Em muốn nói gì cũng được, em chỉ cần biết, việc duy nhất bây giờ tôi muốn làm là…”

“CᏂị©Ꮒ em.”

Lâm Vãn Ương tức đến bật cười, “Nhiều năm không gặp, sở thích của Mộ tổng vẫn đặc biệt như vậy.”

Mộ Vân Thâm khẽ nhếch khóe miệng, tay hơi dùng sức, lễ phục dạ hội của cô đã bị hắn kéo xuống. Do trang phục không mặc được nội y, cô chỉ đơn giản dùng miếng dán ngực, càng thuận tiện cho động tác của hắn.

Hắn tùy ý nhào nặn ngực cô, lấp kín đôi môi, chiếc lưỡi dễ dàng đánh tan phòng ngự, mạnh mẽ ở trong miệng người kia khuấy đảo, cùng lưỡi của cô quấn lấy nhau, không thể tách rời.

Một bàn tay lần mò xuống, nhanh chóng sờ được nơi hạ thân đã ướt đẫm.

“Vãn Vãn không phải cũng giống tôi sao? Nhiều năm không gặp vẫn nhạy cảm như vậy, tôi còn chưa làm gì mà em đã chảy nhiều nước như thế rồi.” Hắn tùy ý kéo mép qυầи ɭóŧ ra, ngón tay dễ dàng chen vào trong cơ thể cô, lỗ huyệt vội vã cắn chặt lấy ngón tay hắn, “Gấp gáp như vậy, chẳng lẽ họ Sở kia không thỏa mãn được em sao?”

Cô căn bản không khống chế được phản ứng động tình của cơ thể mình. “Kết hôn” hai năm, cơ thể đã sớm khắc sâu những dạy dỗ của hắn, hắn lại rõ cơ thể cô như lòng bàn tay, chỉ cần hắn chạm đến, thân thể sẽ ngay lập tức đáp lại những phản ứng làm cô thấy nhục nhã.

“Chỉ là phản ứng sinh lý bình thường thôi, đổi thành người đàn ông khác, tôi cũng sẽ bằng lòng như vậy.” Phản ứng của cơ thể cô không lừa được người nhưng miệng lưỡi nhất định không được yếu thế hơn, “Còn về cuộc sống sinh hoạt của tôi, Mộ tổng không cần lo lắng, A Sở rất dịu dàng, kỹ thuật so với anh còn phong phú hơn nhiều —-”

Ngón tay hắn bỗng nhiên dùng sức nắn hoa châu, làm cô kí©h thí©ɧ đến mức quên mất mình định nói gì.

“Phải không?”

Mạnh mẽ hôn mυ"ŧ môi cô, “Hắn cũng hôn em như vậy?”

Xoa nắn hạt đậu trước ngực cô, “Cũng đùa giỡn ngực em như vậy?”

Ngón tay bắt đầu mãnh liệt ra vào, hắn tức giận hỏi, “Ngay cả cái lỗ này của em cũng bị chơi qua rồi?”

Từ trước đến giờ hóa ra chỉ là một trò hề, hắn không có phản ứng sinh lý với bất kỳ người nào khác, thậm chí buổi tối chỉ nghĩ tới khuôn mặt cô, nhớ đến giọng nói của cô mới có thể ngủ, còn cô thì sao?

Cô yêu đương với người đàn ông khác, đến nỗi còn làʍ t̠ìиɦ!

“Ngoài hắn ta ra, còn ai nữa?” Mấy chữ này gần như từ trong cổ họng gằn ra, động tác của hắn càng thêm tàn nhẫn.

“Mộ tổng muốn biết? Nhớ không rõ, nhiều quá, tôi đếm không hết, một tháng ít nhất hai ba người, nhiều lúc còn có bảy tám người, chẳng lẽ anh còn nghĩ tôi sẽ thủ thân như ngọc vì anh? Đừng đùa chứ, đều là năm nào rồi, nam nữ làʍ t̠ìиɦ chẳng qua là nhu cầu bình thường thôi.”