Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ, Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 46: Nam Minh Vương Thổ Huyết

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khi thần hồn của Chu Thành từ trong cơ thể đi ra, đi ra ngoài thân thể một lúc, mới một chút thời gian, chỉ cảm thấy thần hồn lạnh lẽo, giống như là một người phàm rơi vào hầm chứa đá.

Xuất Khiếu cảnh thần hồn, cực kỳ suy yếu và một cơn gió mạnh có thể thổi bay nó.

Thần hồn một khi bị thổi tan, đó chính là hồn phi phách tán.

Cảm thấy lạnh gáy, Chu Thành vội vàng bóp chặt dấu tay, thầm niệm thần chú của Nguyên Thủy Vô Lượng Kinh, để thần hồn trở về cung mệnh.

Sau khi đợi thần hồn trở lại cung mệnh, thần hồn vẫn cảm thấy rét run, một lúc sau mới khôi phục lại.

Đây là nguyên nhân những ngày này Chu Thành nuốt Tẩy Tủy Đan và Cửu Khiếu Kim Đan, thần hồn cường đại, nếu là cao thủ Xuất Khiếu kỳ khác thần hồn ra ngoài bị lạnh, có một hai ngày cũng không có cách nào khôi phục lại.

Giống như một người phàm chịu lạnh, bị cảm, thể chất thân thể không tốt, không chỉ một hai ngày không cách nào khôi phục, mà bệnh sẽ càng ngày càng nặng.

Chu Thành đợi thần hồn khôi phục lại, ra khỏi phòng, tiếp tục khóa chặt cao thủ Khu Vật cảnh Đào Thần đạo khác.

Hiện tại, hắn giải quyết nhiều cao thủ Khu Vật cảnh Đào Thần đạo, chẳng khác nào làm suy yếu một phần lực lượng của Ma giáo.

Sau khi lại giải quyết hai cao thủ Khu Vật cảnh sơ kỳ Đào Thần đạo, Chu Thành lúc này mới rời đi.

Sau khi rời đi, Chu Thành bắt đầu thanh trừ đệ tử Ma giáo.

Đương nhiên, Chu Thành thường chọn Luyện Khí thất trọng đến Luyện Khí thập trọng, một đao trí mạng, không có gây nên động tĩnh.

Chu Thành giải quyết tốc độ cực nhanh, giải quyết một hồi, nhanh chóng đến mục tiêu tiếp theo.

Trước khi Ma giáo phát hiện bất thường, hắn tận lực giải quyết nhiều một chút.

Dù là Chu Thành đã tăng nhanh tốc độ, nhưng mà sau khi hắn giải quyết hơn 20 đệ tử Ma giáo, vẫn bị Ma giáo phát hiện bất thường.

Lập tức, tổng bộ Ma giáo tiếng chuông cảnh báo vang lớn.

“Chuyện gì xảy ra?” Nam Minh Vương nghe được cảnh báo, từ mật thất lao ra.

Sau khi nghe được Tà Đao hữu sứ bẩm báo, nói có hơn 20 đệ tử Ma giáo mất tích, Nam Minh Vương kinh ngạc.

Cao thủ Tam đại tông môn cùng Đại Phụng hoàng thất chiều ngày mai mới đuổi tới, chẳng lẽ còn có cao thủ khác lẻn vào tổng bộ Ma giáo?

“Ngươi đã tìm thấy ai chưa?” Nam Minh Vương hỏi Tà Đao.

Tà Đao lắc đầu: “Không có, còn đang điều tra.”

“Mà điều kỳ quái là, những đệ tử mất tích dường như đã biến mất trong không khí.”



Tà Đao nói ra nghi hoặc trong lòng.

“Biến mất trong không khí?” Nam Minh Vương hơi nhướng mày.

Đúng lúc này, hai người Nam Minh Vương thấy Nghiêm Thành Côn suất lĩnh cao thủ Đào Thần đạo nổi giận đùng đùng tới, nói Đào Thần đạo cũng mất tích bảy vị cao thủ.

Hai người Nam Minh Vương, Tà Đao trong lòng giật mình.

“Phong tỏa tất cả các lối ra.”

“Phát hiện kẻ nào, gϊếŧ !”

Nam Minh Vương lạnh lùng nói.

Chỉ là, khiến bọn người Nam Minh Vương nối giận chính là, tìm cả nửa giờ, bọn hắn không những không tìm thấy ai mà ngược lại đệ tử Ma giáo lại mất tích mười mấy người.

“Giáo chủ, những nơi khác của tổng bộ chúng tôi đều đã lục soát, hiện tại, còn lại hai chỗ là chưa tìm kiếm.” Tà Đao nói với Nam Minh Vương.

Nam Minh Vương hiểu rõ ý Tà Đao, hiện tại chỉ có mật thất hắn tu luyện và bảo khố của Ma giáo là chưa tìm kiếm.

Bảo khố của Ma giáo, chỉ có Nam Minh Vương mới có thể mở ra, cho nên, không có mệnh lệnh của Nam Minh Vương, không người nào dám tới gần.

Nam Minh Vương suy nghĩ, mang theo bọn người Tà Đao đi tới bảo khố Ma giáo.

Chỉ là, khi hắn đi tới trước cửa bảo khố, lúc nhìn thấy cửa lớn bảo khố bị khoét một lỗ thủng lớn, ngây người, không dám tin điên cuồng xông lên.

Đi vào lỗ thủng lớn, Nam Minh Vương đưa đầu vào bên trong thăm dò, nhìn thấy bên trong trống rỗng, đột nhiên phát ra một tiếng gào thét xuyên thấu tim, giống như một con sư tử bị thương điên cuồng.

Mấy người Tà Đao, Ma Long Tướng thấy Nam Minh Vương gào thét, đều giật nảy mình, không khỏi tiến lên xem xét, lúc nhìn thấy bên trong trống rỗng, cũng đều trợn tròn mắt.

Nam Minh Vương đột nhiên há miệng phun ra một ngụm huyết.

Cũng khó trách Nam Minh Vương tức giận đến thổ huyết.

Cho dù là một tiểu bang phái, một tháng cũng tiêu tốn mấy trăm lượng chi tiêu, chớ nói chi là đại giáo giống Ma giáo vậy, hiện tại bảo khố mất sạch, đến lúc đó, hắn cùng đệ tử Ma giáo uống gió Tây Bắc sao?

Nam Minh Vương cũng không lau vết máu trên khóe miệng, quay đầu lại, dùng ánh mắt gϊếŧ người nhìn chằm chằm đám người Tà Đao, Ma Long Tướng: “Tìm cho ta, lật tung sơn cốc tìm người cho ta!”

“Ta muốn nghiền xương hắn thành tro!”

“Ta muốn lột da hắn!”

“Ta muốn cắt bỏ thịt của hắn từng khối từng khối!”



Nam Minh Vương liên tục quát.

Bọn người Tà Đao, Ma Long Tướng run sợ xác nhận, toàn bộ tản ra, bắt đầu điên cuồng tìm kiếm.

Chỉ là, mặc kệ đám người Ma giáo cùng Đào Thần đạo tìm kiếm thế nào, từ đầu đến cuối không phát hiện “Người khả nghi” .

Mà lại đệ tử Ma giáo, vẫn đang tiếp tục mất tích.

Đệ tử Ma giáo trong lòng hoảng sợ.

Cuối cùng, đệ tử Ma giáo mấy chục người một nhóm, không còn dám đơn độc.

Sau khi Chu Thành thấy không cách nào lại ra tay, mới rời khỏi sơn cốc.

Sau khi rời khỏi sơn cốc, Chu Thành vẽ một phần địa đồ trong sơn cốc cho Lâm Nho, để hắn mang cho sư phụ hắn Tinh Diệu, đồng thời nói cho Lâm Nho, nếu Nam Minh Vương tháo chạy, trên dọc đường hắn sẽ lưu lại ám hiệu.

Sau khi Lâm Nho mang theo địa đồ rời đi, Chu Thành cũng không nhàn rỗi, cùng Tần Mãnh đi tới mật đạo Ma giáo dùng để lẩn trốn, giải quyết tam đại Quỷ bà canh giữ ở mật đạo.

Ngoài Tần Mãnh còn có Phượng Hoàng ngũ đại Thần Thú một trận đánh tung cửa ra vào mật đạo, đóng chặt hoàn toàn cửa ra vào của mật đạo.

Chó cùng rứt giậu, hắn chính là muốn để Nam Minh Vương trong lòng đại loạn.

Nghe được ầm ầm nổ vang Nam Minh Vương suất lĩnh cao thủ Ma giáo đuổi tới, nhìn thấy thi thể tam đại Quỷ bà và cửa ra vào của mật đạo bị phá hỏng, khuôn mặt của hắn ta thật gớm ghiếc và đôi mắt xanh lục của hắn vô cùng lạnh lùng.

“Giáo chủ, đối phương e là cao thủ của tam đại tông môn hoặc hoàng thất, kế hoạch của chúng ta, đối phương hẳn là sớm đã biết rõ.” Tà Đao ê a nói.

Nam Minh Vương sắc mặt khó coi.

Ý của Tà Đao, hắn hiểu được, là muốn khuyên hắn suất lĩnh đám người rút lui khỏi Hắc Thủy sơn mạch.

Thế nhưng là vừa nghĩ tới hắn tốn hao tốn tâm huyết mà bố trí tất cả đều uổng phí, vừa nghĩ tới bảo khố trống rỗng, hắn liền khó mà áp chế lửa giận trong lòng.

Mà lại mật đạo đều bị phá hỏng, hiện tại xung quanh Hắc Thủy sơn mạch từng cái cửa ra vào đều trấn thủ bởi một số lượng lớn quân đội của Đại Phụng, bọn hắn làm sao rút lui?

“Mật đạo, còn có thể thông qua không?” Giọng Nam Minh Vương âm trầm hỏi Tà Đao.

Tà Đao nhìn cửa ra vào bị phá hỏng, lắc đầu: “Khó, lại đào thông, chỉ sợ mất thời gian một ngày.”

Một ngày!

Đến lúc đó cao thủ tam đại tông môn cùng Đại Phụng hoàng thất đã sớm gϊếŧ tới.

Nam Minh Vương nghe phải mất thời gian một ngày mới có thể lại đào thông, trong lòng sát ý bốc lên, hắn nhìn xung quanh: “Ta chẳng cần biết ngươi là ai, cùng Ma giáo ta đối nghịch, bị ta điều tra ra, ta nhất định diệt cửu tộc của ngươi!”
« Chương TrướcChương Tiếp »