Chương 11: Đoàn tụ

Ăn xong cơm chiều, Lâm Hằng cùng Tô Ngộ bắt xe đến Học Viện Cảnh Sát nơi mà Lý Xuyên học. Cậu ta đang đợi hai người ở cổng chính.

“Đưa chứng minh thư đây.” Tô Ngộ quay đầu lại nói với Lâm Hằng.

“Anh nghe nói muốn đăng ký kết hôn còn phải có sổ hộ khẩu!” Lâm Hằng ôm lấy bả vai của cô, thân hình cao lớn ôm chặt thân hình nhỏ xinh của cô vào trong ngực, trên miệng lại nói chuyện vui đùa ba hoa.

“Vào trong đăng ký, anh làm loạn cái gì! Mọi người xem anh giống như phần tử khả nghi mà tống cổ ra ngoài.” Tô Ngộ vừa muốn đẩy anh ra, lại bị anh trở tay kéo lại gần hơn, đem khóa áo kéo đến trên cùng, che đi cổ nhỏ có đầy vết đỏ.

Mặt cô đỏ lên, nhanh chóng giả vờ như không có chuyện gì xảy ra đi đến cửa bảo vệ đăng ký.

Dương Lộ Lộ và Lý Xuyên ở bên nhau cũng là do cô làm Nguyệt Lão se duyên bậy bạ mà thành.

Lúc còn học cấp ba, mẹ cô đối với hai chữ “yêu sớm” giống như tai họa, còn hối lộ Dương Lộ Lộ nằm vùng theo dõi cô.

Kết quả là cô ấy nhanh chóng bỏ sáng theo tối, một bên nắm vững “Vào thôn lặng lẽ, không cần bắn súng” , một bên đem đồ ăn vặt mẹ Tô đưa cho cô ấy chia cho cô ăn cùng.

Trong lòng của Lý Xuyên có chút bối rối, ngây ngốc mà không nhìn ra vũ trụ nhỏ giữa Lâm Hằng và Tô Ngộ, còn ngu ngốc nhờ Dương Lộ Lộ gửi thư hộ đến cho cô. Chỉ số thông minh này, cô còn lạ lùng không biết tại sao cậu ta lại muốn giúp Lâm Hằng không tiếc mạng sống nhưng Lâm Hằng lại muốn đâm cậu ta hai dao.

Đối với bức thư, Tô Ngộ đã tịch thu nó rồi nộp lên cho giáo viên chủ nhiệm lớp bọn họ.

Cũng không biết nên nói tên nhóc Lý Xuyên này cẩn thận hay là hồ đồ, viết bức thư tình kia không có tiêu đề cũng không có chữ ký. Cô giáo chủ nhiệm bắt tại trận Dương Lộ Lộ làm trò trước cả lớp mà lấy ba bức thư tình ra đặt lên đầu cô.

Dương Lộ lộ cực kì tức giận làm ra loại chuyện bán đứng bạn bè này? Không thể được! Căng da đầu mà không nói ra lời giải thích. Cuối cùng còn phải viết bản kiểm điểm và trở thành phần tử nổi tiếng yêu sớm trong cả năm.

Nhưng mà như vậy cũng nhờ họa gặp phúc, trong vòng hai ngày Lý Tam to lớn đỏ mặt tới tìm cô ấy và năn nỉ cô ấy cùng cậu ta trở thành một đôi, hai người kể từ lúc ấy vẫn luôn ngọt ngào cho tới bây giờ, cùng Tô Ngộ làm “Lưu Quang Trương” đã nhiều năm rồi.

Tô Ngộ không nói cho Dương Lộ Lộ, lúc ấy cô chặn Lý Tam ở một hành lang hiếm khi có người qua lại, ba phần khuyên bảo bảy phần uy hϊếp mà nói cho cậu ta: “Lộ Lộ bởi vì cậu mà thanh danh bị hủy hoại, cậu nếu không đứng ra đàn ông thì tôi sẽ cầm theo toàn bộ tân binh đến đây tính sổ với cậu!”

Lý Tam cao lớn thô kệch bị dọa đến sửng sốt, từ lúc đấy mỗi lần nhìn thấy cô sẽ giống như là chuột thấy mèo, ở trước mặt Dương Lộ Lộ cũng là bộ dáng mẹ hiền vợ tốt.

Chưa nói sau khi chuyện bí mật của cậu ta cùng Lộ Lộ bị công khai, quan hệ của cậu ta cùng Lâm Hằng cũng trở nên hòa hoãn hơn, thường xuyên qua lại rồi trở thành anh em. Vốn dĩ cả hai người họ đều thuộc về dạng người không ngay thẳng hi hi ha ha, tính tình cũng ăn ý hơn so với người khác.

Giống như người xưa vẫn nói:

Cá tìm cá, tôm tìm tôm, cóc ghẻ chuyên tìm ếch xanh lớn.

Muốn nói về IQ của đứa nhỏ Tam Nhi này như thế nào, khiến cho người khác rất khó hiểu. Cho đến có một lần cậu ta cùng các cô đi ăn lẩu, nghe Lộ Lộ nói với Tô Ngộ: “Lâm Hằng nhà cậu, Lâm Hằng nhà cậu,...” không ngừng, lúc này nói “Đậu má” một tiếng giống như vừa mới tiêu hóa một cái dấu chấm than: “Hóa ra là có chuyện như vậy à! Tên nhóc kia vì sao coi anh giống như là kẻ thù, lần trước anh giới thiệu vợ nhỏ cho cậu ta, đột nhiên quan hệ không tốt tự dưng biến mất không còn dính líu gì với anh.”

Lại ủ rũ cụp đuôi nói thầm một câu: “Thật sự là không đuổi kịp một bước, từng bước cũng không đuổi kịp! Anh nói sao thằng nhóc tự cao nào tự nhiên thay đổi, cô gái tốt như Tô Ngộ cũng không cần, còn có thể rơi vào trong tay anh?”

“Này này, anh cảm thấy ủy khuất khi em rơi vào trong tay anh?!” Mắt thấy Dương Lộ Lộ muốn trở mặt.

“Không đúng không đúng, vợ nhỏ à sao em lại còn ăn dấm với chị em của mình!” Lý Xuyên với khát vọng sống mạnh mẽ mà bắt đầu giải thích: “Em xem, Tô Ngộ có khi nào để ý đến anh không?”

“Chính anh còn muốn PK với Lâm Hằng! Em cũng là một người có lòng tốt như trời và thương dân vô cùng mới chấp nhận anh, đỡ gây thêm hỗn loạn cho nước Xã Hội Chủ Nghĩa mới Trung Quốc.”

“Này này, quá đáng rồi, anh có khó coi như vậy sao!”

“Không phải khó coi bình thường!”

“Không phải số một? Thì cũng là số hai.”

………………..

Cũng thấy, tính cách của Lâm Hằng và Lý Xuyên đều là điển hình của các nam sinh ở Đế Đô, không cần biết vấn đề đó đúng đắn nghiêm túc hay khẩn cấp nguy hiểm, chỉ cần hơi không để ý sẽ làm cho bản tính nhỏ nhen của bọn họ nổi lên không lưu tình. Các nam sinh từ vùng khác đến đều chướng mắt loại tính tình của bọn họ nhưng ngại bọn họ làm to chuyện, lỗ mãng. Nhưng những cô gái như Tô Ngộ và Dương Lộ Lộ lại vừa vặn chống lại với bọn họ.

Lúc còn nhỏ lớn lên cũng quen, quan hệ tốt như vậy cũng bị làm mục tiêu cho người trêu chọc còn chưa đủ, ngày nào không chèn ép được thì mối giao tình này cũng như là game over.

Ví dụ khác đi:

Bạn đi đường không ổn bị ngã xuống dưới bùn, đau đớn đến mức không đứng lên được.

Có một loại người sẽ đi tới cực kỳ ôn nhu mà vươn một bàn tay ra: “Nào bạn học nhỏ, nhân sinh có lúc lên xuống, ai không cần người khác giúp đỡ một lần?”

Còn có loại người sẽ ngồi xổm xuống, ánh mắt kiên định mà nhìn bạn: “Tôi tin tưởng cậu, té ngã ở đâu thì đứng dậy ở đó, cậu có thể làm được!”

Mà loại người như Lý Tam cùng Lâm Hằng sẽ đi đến bên cạnh bạn, cũng quỳ rạp trên mặt đất, ngồi xổm trên mặt đất nghiêm túc mà nhìn bạn: “Anh em, cậu đang chơi trò gì vậy?”

Nữ sinh như Tô Ngộ và Dương Lộ Lộ chính là trời sinh đã ôn nhu như nước, là những chị gái tiên nữ nhu nhược đáng thương không động tới giới hạn, ngược lại lại không tim không phổi mà có thể bị một loại người chọc cười sau đó vỗ mông chính mình tự đứng dậy, là loại củi lửa vô tâm.