Chương 9: Ôn Sương Bạch không coi hắn là người

Hôm sau, tình hình chân của Ôn Sương Bạch vẫn đang chuyển biến tốt.

Cô dậy thật sớm, mang cái sọt chứa đầy Linh Khí phế phẩm ở chỗ Ôn Phong tới đặt ở chỗ trống trong phòng cô.

Mặt đất gồ ghề lồi lõm, có chỗ còn đọng nước mưa từ đêm qua, khi tia nắng ban mai chiếu qua thì một mảng nước trở nên lấp lánh.

Ôn Sương Bạch ngồi xổm ở trước sọt, lấy ra mấy cái lò luyện đan đang làm dở, dùng ánh sáng mặt trời để phân biệt chất lượng của chúng.

Nguyên liệu quan trọng nhất dùng trong lò luyện đan là đá vàng ròng, đá vàng ròng cứng rắn phi thường, tu sĩ có năng lực thấp thì cơ bản không hao tổn linh lực, nhưng nếu có thể truyền linh lực vào thì sẽ luyện nguyên liệu đan lô thành linh đan.

Không chỉ có thế, đá vàng ròng dùng với bất kỳ dược liệu nào khác đều không phát sinh ra phản ứng gì, nên dùng để chế tạo lò luyện đan là tốt nhất, không có phương án nào tốt hơn.

Trong sách nói, đá vàng ròng khác phẩm cấp thì dưới ánh mặt trời sẽ cho ra vầng sáng khác nhau.

Đá vàng ròng thất phẩm cho ra ánh sáng đen, lục phẩm thì là màu lam…… Nhất phẩm là ánh kim.

Ôn Sương Bạch nhìn năm cái trong giỏ, tất cả đều là màu đen.

Quá đỉnh.

Cô còn tưởng có thể tìm ra ưu điểm gì của lão cha tồi kia, hóa ra toàn rác rưởi.

Là cô ảo tưởng rồi.

Ôn Sương Bạch chọn ra một cái thuận mắt nhất trong năm cái, mang vào nhà bắt đầu làm việc.

Sách chỉ dạy cách chế tạo lò luyện đan sau khi chuẩn bị đầy đủ các nguyên liệu tốt.

Nhưng không dạy cách biến một cái lò phế phẩm trở lại dạng nguyên liệu, rồi chế tạo lại từ đầu.

Ôn Sương Bạch tìm kiếm trong ký ức của nguyên chủ cũng không có thu hoạch gì.

Chỉ cần là việc liên quan tới luyện Linh Khí, nguyên chủ đều trực tiếp ném ra khỏi đầu.

Nếu như vậy, Ôn Sương Bạch quyết định tự thân vận động.

Ôn Sương Bạch hứng thú bừng bừng mà bắt đầu làm.

Một nén nhang sau, hai nén nhang sau, ba nén nhang sau…

Ôn Sương Bạch nhìn phế phẩm trước mặt không chút biến hóa, cả người trở nên héo hon.

Mịa nó, thứ rác rưởi này mặc cho cô làm gì cũng không thay đổi.

Ôn Sương Bạch nghẹn một bụng hờn dỗi, giữa ranh giới từ bỏ hay kiên trì thì quyết định lấy ra Huyền Thiên kính.

【 Tiểu bạch luyện khí: Gấp!!! Cầu xin sự giúp đỡ từ các vị huynh đệ tỷ muội Thiên Cơ Các, ta muốn hỏi một chút, làm thế nào để Linh Khí biến ngược về dạng nguyên liệu? 】

Có lẽ câu hỏi của cô có chút kì quái nên một lát sau rất nhiều người trả lời.

【 Nhất phẩm luyện khí sư: Từ từ, cái gì biến ngược về cái gì? 】

Ôn Sương Bạch đọc lướt trong đống hồi đáp, trả lời đối phương: 【 Ta có một cái lò luyện đan, nhưng hiện tại ta muốn biến nó trở lại trạng thái đá vàng ròng. 】

【 Nhất phẩm luyện khí sư:…… Đầu óc ngươi đâu rồi? 】

Những người khác cũng giễu cợt rất sôi nổi.

【 Lấy tiệc trà hữu: Tiểu bạch sư muội, ngươi đang nằm mơ hả. 】

【 Thố tử: Không có khả năng, một khi ngươi đã bắt đầu luyện chế thì không khả năng trở về biến ngược trở lại. Ý tưởng này của ngươi quá viễn vông rồi. 】

【 Mộc mộc tử: Ngươi ngốc thật, câu hỏi này của ngươi chính là quăng hết mặt mũi của Thiên Cơ Các chúng ta. Ngẫm lại sẽ tự hiểu, ngươi xem người ta vẽ bùa bị hỏng, thì có thể lau sạch rồi dùng lại lá bùa kia không? Cơm ta ăn rồi có thể phun ngược trở lại thành gạo không? Tu luyện cũng phải dùng đầu óc, đừng hỏi mấy câu ngu ngốc như vậy, biến đi. 】

Ôn Sương Bạch lười cùng bọn họ tranh luận, đọc lướt nhanh như gió.

【 Đại bánh chưng: Ha ha ha có phải ngươi luyến tiếc nguyên liệu không? Ta trước kia cũng có ý tưởng này, nhưng thử rất nhiều biện pháp đều không được. Đầu tiên, nguyên liệu dùng để luyện khí đều rất rắn chắc, muốn phá hư thì rất khó. Tiếp theo, nguyên liệu luyện chế khác nhau, nhiều loại trộn lại, lại yểm phù văn, ngươi muốn phá hủy nó, cũng không thể lấy lại nguyên liệu ban đầu.】

Vị huynh đệ bánh chưng nói có phần đúng.

Nhưng Ôn Sương Bạch vẫn không cam lòng.

Cô tốn công vào cái đan lô này cả một buổi sáng, tốn không biết bao nhiêu là linh lực.