Chương 23: Thật là mặt dày vô sỉ, ta chỉ…

Tỷ thí của Thiên Cơ Các được thiết lập tại chủ điện, bên cạnh khu luyện khí.

Khu vực luyện khí nhìn bên ngoài chỉ giống tòa lầu bình thường, nhưng tiến vào rồi mới biết bên trong có động thiên.

Ôn Sương Bạch cùng với một trăm đệ tử ghi danh khác đứng ở sảnh đường rộng lớn nghe trưởng lão phổ biến quy tắc, ánh mắt theo bản năng đảo qua đảo lại đánh giá.

Bên phải là nhà kho của khu luyện khí, từng hàng tủ gỗ màu đen cao ngất giống như từng tòa tượng binh mã, từng từng lớp lớp, nhìn từ xa tưởng chừng như không có giới hạn.

Bên trái là phòng luyện khí, giờ phút này tất cả cửa đều đang mở ra, bên trong là một căn phòng rất rộng, một dãy ghế và giường, nom vô cùng đơn giản, đại khái có khoảng sáu bảy bình lớn nhỏ.

Phía sau lưng trưởng lão là một cái bàn tròn cực kỳ lớn, phía trên bày mấy trăm cuộn giấy và bút mực.

“Tất cả nghiêm túc lắng nghe, ta chỉ nói một lần!”

Trưởng lão chủ khảo là Thân Đồ Minh, ông ấy nhận chức chưởng quản khu luyện khí, là thân truyền đệ tử của Thiên Cơ Các.

Đồng thời, Thân Đồ trưởng lão năm đó là đối thủ bại dưới tay cha của Ôn Sương Bạch.

Mà vật đổi sao dời, hiện tại cha cô lại bại dưới tay Thân Đồ trưởng lão.

Thân Đồ trưởng lão: “Lần này tỷ thí trong bảy ngày, yêu cầu chư vị đệ tử nhận lấy hai kiện pháp khí trong 《 trăm khí toàn lục 》, sau đó luyện chế thành một kiện pháp khi mới, nghĩa là hợp hai thành một.”

Lời vừa nói ra, tập thể đệ tử liền bùng nổ.

“Đây là ý gì?!”

“Hợp hai thành một? Ta không nghe lầm chứ! Có cho ta ba tháng ta cũng không luyện được chứ đừng nói bảy ngày, sao lần tỷ thí này lại khó như vậy!”

“A a a xong rồi xong rồi, pháp khí trong 《 trăm khí toàn lục 》ta đều có thể luyện được, thế mà giờ kêu chúng ta hợp nhất hai thứ tạo ra một kiện pháp khí mới, sao có thể chứ!”

“Vị trưởng lão nào đề xuất đề thi này? Ta nhớ rõ năm vừa rồi đều là rút thăm, đề chỉ là luyện cái gì thành cái gì thôi mà.”

“…”

Ôn Sương Bạch mặt thì bất ngờ nhưng tâm không gợn sóng.

Nhưng trong lòng cũng có chút buồn bực.

Cô quả thật cũng chuẩn bị dựa trên nội dung tỷ thí năm rồi, kết quả không nghĩ tới, năm nay độ khó tăng lên nhiều như vậy.

Cốt truyện không mô tả quá nhiều vào vòng đầu tiên, chỉ điểm qua tình tiết sơ lược vì chủ yếu tập trung vào vòng hai của tỷ thí.

Mà chẳng việc gì, cô thấy khó, người khác cũng thấy khó y chang.

Không kém nhau là mấy.

“Ồn ào! Ồn ào cái gì! Ai ngại khó thì đi về.” Thân Đồ trưởng lão hừ lạnh một tiếng, thấy đám đệ tử đã yên lặng mới tiếp tục nói, “Các ngươi suy nghĩ kĩ muốn dung hợp cái, viết rõ nguyên liệu và yêu cầu lên giấy ở chỗ của ta, sau đó đến nhà kho bên phải tìm các vị sư huynh tỷ để nhận, nhận xong thì đến phòng luyện khí bên trái để luyện chế.”

Thân Đồ trưởng lão lên giọng nhắc nhở: “Chú ý, một khi đã vào phòng luyện khí thì không thể ra ngoài, nếu ra rồi thì coi như ngươi đã làm bài xong! Cho nên hiện tại các ngươi phải suy nghĩ kĩ bản thân cần tài liệu gì, lỡ như vào phòng rồi mới phát hiện thiếu thì vô phương cứu chữa!”

Hả?

Mắt Ôn Sương Bạch lặng lẽ phát sáng.

Khoan đã, nghĩa là lấy bao nhiêu cũng được sao?

Luyện khí chắc chắn không thể thành công chỉ trong một lần, trong quá trình sẽ luôn có hao tổn phải không?

“Suy xét đến hao tổn, các ngươi có thể lấy nhiều hơn bình thường.” Thân Đồ trưởng lão dừng một chút, ông biết rõ trong lòng các đệ tử đều có chủ ý quỷ quái gì, âm trầm cười một cái, “Nhưng lãng phí hay lén trộm nguyên liệu đều là điều đáng xấu hổ. Các trưởng lão sẽ căn cứ tổng số nguyên liệu mà ngươi sử dụng, rồi so sánh với pháp khí các ngươi luyện chế được để xếp hạng. Đã rõ chưa?”

Ôn Sương Bạch nghe rõ, nhưng có vài đệ tử vẫn còn nghi vấn, sôi nổi giơ tay lên.

Thân Đồ trưởng lão dần dần gắt gỏng: “Nghe rõrồi thì bắt đầu, không nghe rõ thì biến! Lão già ta chỉ nói một lần!”

Các đệ tử đang giơ tay: “……”

Mọi người ngượng ngùng buông xuống tay.

Thân Đồ trưởng lão: “Từ giờ trở đi, không ai được phép nói chuyện với nhau, tất cả im miệng, không làm được thì biến!”

Khu luyện khí to như vậy trong nháy mắt bỗng trở nên im ắng tới mức châm rơi cũng có thể nghe được.

Ôn Sương Bạch đi theo đám người đến trước bàn, cầm lấy giấy bút, suy nghĩ nên chọn như thế nào để hoàn thành trận tỷ thí này.

Cô muốn lấy được top mười, như vậy thì không thể chọn những thứ thông thường, mà nếu muốn đạt hạng xuất sắc thì phải trổ hết tài năng trong tác phẩm của mình.

Hơn nữa, cô nhất định phải nắm chắc phần thắng.

Tỷ thí chỉ kéo dài bảy ngày.

Không cần nghĩ ngợi, Ôn Sương Bạch nghĩ ngay tới ngàn diệp nhận.

Nhưng, ngàn diệp nhận đâu thể kết hợp với cái gì đâu nhỉ?

Kết quả vòng thứ nhất rất ảnh hưởng tới vòng tỷ thứ thứ hai.

Đệ tử khí tu chỉ có thể mang một kiện pháp khí trong vòng thứ hai—— chính là vật mà bản thân luyện chế được ở vòng đầu.

Ôn Sương Bạch nhắm mắt, trong đầu nhanh chóng nhớ lại tất cả pháp khí trong 《 trăm khí danh lục 》, so đi tính lại để chọn ra tổ hợp thích hợp nhất.