Trưởng lão phụ trách bí cảnh Thái Hoa Sơn đau lòng, trách mắng: “Bọn chúng khác gì bọn cướp đâu!”
“Đám đệ tử này có phải tám đời chưa ăn no không? Sao ngay cả thức ăn mà con Cự Xỉ Ngạc kia chưa kịp ăn hết cũng phải vớt đi?”
“Nếu là ta thì chắc chắn ta sẽ không nhặt đâu. Chỗ linh thảo kia đã đủ để bọn chúng luyện chế ích cốc đan rồi, tại sao còn phải làm vậy? Cô nhóc này thật là... ta cũng không biết phải nói như thế nào nữa. Roi của con bé là Hỏa Linh Tiên phải không? Dùng Hỏa Linh Tiên để vớt mấy con cá chết ươn như thế, nàng không thấy bẩn roi sao?”
“Cô nhóc đó là ai? Thường ngày ta chưa từng nghe qua tên đệ tử này.”
Có người biết chuyện lên tiếng: “Ôn Sương Bạch, con gái của Ôn Phong.”
“... Hóa ra là nàng.”
“Vậy còn y tu kia là ai? Cô nhóc thì thôi, ít nhất cũng nhặt mấy con cá chết nguyên vẹn, còn y tu kia thì lại đi nhặt cả những mảnh vụn cá còn sót trong hang, còn bỏ vào nhẫn trữ vật... Hắn định làm gì...” Trưởng lão cũng phải cạn lời.
Trưởng lão Y Các muốn nói rồi lại thôi: “Đó là Tạ Tử Ân, đứng thứ ba trong cuộc thi của Y Các lần này. Cha hắn cũng từng là trưởng lão của Y Các, nhưng đã chết trong bí cảnh khi hắn còn nhỏ.”
Trưởng lão phụ trách bí cảnh Thái Hoa Sơn đang đau lòng đến mức như lòng đang rỉ máu, nghe vậy liền lườm trưởng lão Y Các một cái: “Các đội khác đều chỉ hái những dược liệu có thể dùng được trong linh địa. Còn vị đứng thứ ba của Y Các thì hay rồi, khoanh vùng những dược liệu không thể dùng được trước, còn lại thì mặc kệ là có sử dụng được hay không, miễn là không có độc là nhổ sạch đúng không?”
Trưởng lão Y Các: “...”
–
Tài nấu nướng của Đại sư huynh thật tuyệt, lớp da cá bên ngoài giòn tan, thịt bên trong thì vừa mềm vừa ngọt.
Dù không có gia vị nhưng cá này không phải cá thường, mùi vị vẫn rất ngon.
Tạ Tử Ân cần thời gian để luyện chế ích cốc đan.
Sau khi ăn no, mấy người ngồi chờ bên cạnh, kiên nhẫn đợi hắn luyện xong.
Tạ Tử Ân ngồi xếp bằng, mắt nhắm lại, toàn thân tỏa ra luồng linh lực màu xanh nhạt, tụ lại về phía lò luyện đan lơ lửng trước mặt.
Ôn Sương Bạch nhìn chằm chằm vào Tạ Tử Ân một lúc, nhớ lại diễn biến của cốt truyện, nàng kín đáo liếc quanh một lượt, cuối cùng chọn một vị trí vừa có thể tiến vừa có thể lùi, ngồi xuống, vừa vận hành tâm pháp Diệu Linh vừa cẩn thận quan sát động tĩnh xung quanh.
Ngân Huyền ăn no là buồn ngủ, đôi mắt sắp nhắm lại liếc nhìn sư muội và sư đệ có ích cốc đan, tìm chỗ ở giữa bọn họ rồi gối đầu lên kiếm nằm xuống.
Lục Gia Nghiêu kéo Thẩm Hạc Phong lại trò chuyện: “Thẩm huynh, ta vừa nghe ngóng ở đại điện, nghe nói thứ giá trị nhất trong bí cảnh lần này là yêu đan của con Long Diễm Bạo Mục Xà cấp năm. Huynh có thể tìm ra nơi con rắn đó đang ở không? Chúng ta có nên đi săn nó không?”
Ôn Sương Bạch vẫn giữ trạng thái cảnh giác, tai lắng nghe xung quanh, khi nghe Lục Gia Nghiêu nói vậy, mắt nàng khẽ giật.
Trước khi bí cảnh Thái Hoa Sơn mở ra, các trưởng lão môn phái đã vào đây sắp xếp, họ phong ấn một số yêu thú cấp cao nguy hiểm, chỉ để lại một con Long Diễm Bạo Mục Xà cấp năm, cùng với những yêu thú cấp sáu và bảy khác.
Yêu thú cấp bảy tương ứng với tu vi Linh Sơ Cảnh, cấp sáu tương ứng với Minh Khiếu Cảnh, cấp năm tương ứng với Động Hư Cảnh.
Mà trong số các đệ tử tham gia lần này, người có tu vi cao nhất là sư tỷ Lý Chước Hoa, sau đó là Đại sư huynh của nàng, cùng với Bách Lý Giác và Lục Anh.
Bốn người này có chiến lực cao nhất, đều có tu vi Minh Khiếu Cảnh, muốn vượt cấp đấu với yêu thú cấp năm không phải là chuyện dễ dàng.
Trong sách, cuối cùng con Long Diễm Bạo Mục Xà cấp năm này đã bị sư tỷ Lý Chước Hoa thu phục, cũng vì thế mà nàng ấy kết thù với nhóm nhân vật chính của Du Tiếu Tiếu, dẫn đến trận chiến sinh tử giữa Lý Chước Hoa và Du Tiếu Tiếu sau này.
Ôn Sương Bạch không có ý định đi tìm con Long Diễm Bạo Mục Xà cấp năm kia.
Trong bí cảnh Thái Hoa Sơn, thứ giá trị nhất không phải là nó, dựa vào con rắn này họ cũng không thể giành được vị trí quán quân trong cuộc thi.
Nghĩ đến đây, Ôn Sương Bạch lại liếc nhìn Tạ Tử Ân đầy ẩn ý.
Bên kia, trong lòng Thẩm Hạc Phong cũng không có kế hoạch đi săn con Long Diễm Bạo Mục Xà cấp năm, mà là những yêu thú khác.
Bởi vì hắn ta biết, sư tỷ Lý Chước Hoa quyết tâm có được con rắn này, họ không phải là đối thủ của sư tỷ, đến đó chỉ là uổng công.
Sư tỷ chỉ có một mình, dù sư tỷ lấy được yêu đan của con Long Diễm Bạo Mục Xà cấp năm và trở thành người đứng đầu vòng thi thứ hai, cũng không ảnh hưởng đến thứ hạng của hắn ta ở Vấn Thiên Các.