Sau nụ hôn đó tim của cô như nhảy dựng cả lên hai má bắt đầu ửng hồng, hắn nhìn hành động thẹn thùng của cô mà cười dịu dàng xoa đầu cô sau đó kéo cô ra xe.
Chiếc BMW Trắng sang trọng đậu trước khách sạn Marriott , một khách sạn nổi tiếng nhất thành phố.
Marriott là khách sạn lớn nhất ở nơi này với quy mô hùng tráng bậc nhất, vừa là nơi nghỉ chân, ăn uống vừa là nơi vui chơi giải trí của giới thượng lưu. Kiến trúc hoa lệ theo lối cung điện châu Âu cổ xưa, Marriott mang nét vừa cổ kính, uy nghiêm, vừa xa hoa, quyến rũ hoan nghênh mọi khách quý đến từ khắp nơi trên thế giới tham quan chiêm ngưỡng.
Hoàng Ngọc Niệm trong lễ phục màu trắng bước xuống, ánh sáng rực rỡ xung quanh quảng trường chiếu lên từng đường kim mũi chỉ trên chiếc váy vải lụa tơ tằm, vừa vặn càng làm tăng nét đẹp kinh động lòng người của cô.
Sau khi xuống xe, Hoàng Ngọc Niệm nhẹ nhàng vòng cánh tay nhỏ nhắn của mình khoác nhẹ lên cánh tay Dương Thế Minh. Dương Thế Minh hôm nay cũng diện một bộ tây trang màu trắng ,dung nhan anh tuấn tiêu sái bước bên cạnh cô, khóe môi nở nụ cười nhẹ nhàng, cùng Hoàng Ngọc Niệm tay trong tay bước vào đại sảnh, trên người phát ra khí chất quý tộc vương giả trời sinh.
Lúc hai người vừa xuất hiện, đám phóng viên trở nên sôi sục hẳn lên, điên cuồng chụp ảnh.
Ánh đèn flash chớp nhoáng liên tục, không ngừng nghỉ.
Dương Thế Minh tựa như một hoàng tử phong thái tao nhã, đĩnh đạc, thành thạo dùng những nghi thức xã giao đưa Hoàng Ngọc Niệm vào trong khách sạn Marriott, nơi được trang hoàng như cung điện vua chúa lộng lẫy.
Vừa bước vào trong, một đôi tuấn nam mỹ nữ bọn họ ngay lập tức trở thành tiêu điểm, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người. Hơn nữa, vì thân phận của Dương Thế Minh, nên không ai dám đến gần, chỉ đứng từ xa chiêm ngưỡng bàn tán.
“Em sao vậy?” Dương Thế Minh thấy cô hơi bám chắc tay hắn dịu dàng hỏi.
“Tôi… hơi … không quen với ở đây”
“Không sao đâu, có tôi ở đây không ai dám làm gì em đâu”
Câu nói của hắn cô dịu đi phần nào, bữa tiệc sắp bắt đầu một tiệc rượu với mục đích thu hút doanh nhân và các tập đoàn lớn, chủ bữa tiệc là Vũ Hạo Văn, người thừa kế tập đoàn Vũ Thị. Thật ra, Vũ thị đến bây giờ cũng chỉ như tồn tại trên danh nghĩa,hữu danh vô thực, Vũ Hạo Văn thừa kế cũng chỉ giống như cái xác không mà thôi Mục đích Vũ Hạo Văn tổ chức tiệc rượu này không có gì khác ngoài việc muốn nhờ cậy Dương Thế Minh. Chủ tịch tập đoàn Dương Minh xuất hiện mới là yếu tố khiến cho phần đông thương nhân quan tâm.
Hoàng Ngọc Niệm xinh đẹp không chỉ có Dương Thế Minh thấy, mà toàn bộ những người đàn ông khác đều thấy. Có lẽ ánh mắt của toàn bộ những tên đàn ông ở bữa tiệc tối nay đều dừng lại ở trên người cô. Nhưng điều khiến cho Dương Thế Minh thấy khó chịu chính là Vũ Hạo Văn.
Chủ tịch tập đoàn Vũ thị đứng ở trên khán đài,phát biểu vài lời dạo đầu dài dòng , sau đó giới thiệu con trai mình là Vũ Hạo Văn, người sắp thừa kế ông dưới hình thức công ty cổ phần. Dứt lời, dưới khán đài vang lên một trận vỗ tay không ngớt.
Cô ngẩng đầu,nhìn về phía khán đài là hắn Vũ Hạo Văn người mà cô hận nhất hắn dường như thấy cô và Dương Thế Minh hắn bát đầu khoác tay người con gái bên cạnh không ai khác là Mai Hà Ninh con ả đã dụ dỗ hắn mê mệt đang đi tới. Mai Hà Ninh vẻ mặt hạnh phúc khoác tay Vũ Hạo Văn, trông có vẻ rất hòa hợp.
“Xin chào Dương Tổng, thật mừng vì ngài đã đến” Vũ Hạo Văn đưa tay ra bắt tay với Dương Thế Minh.
“Chúc mừng Vũ Tổng” hắn cũng đưa tay đáp lại lịch sự.
"Cho tôi hỏi đây là…"Vũ Hạo Văn bắt đầu đảo mắt nhìn Hoàng Ngọc Niệm không ngờ sau khi chia tay xong cô lại có thể bám được Dương Thế Minh, quả là lợi hại, nhưng nhìn nhan sắc của cô bây giờ làm hắn sao xuyến.
“Đây là Phu Nhân… của tôi Hoàng Ngọc Niệm” hắn cố nhấn mạnh hai tiếng phu nhân.
“Chào Dương Phu Nhân” Vũ Hạo Văn đưa tay ra bắt tay với Hoàng Ngọc Niệm nhưng cô vừa định đưa tay ra thì tay của Dương Thế Minh chặn lại.
“Xin lỗi, cô ấy không thích ai chạm vào mình”.