Trong quán bar Rose nơi xa hoa trụy lạc, mọi người đang đắm chìm trong những giai điệu sôi nổi của âm nhạc. Cánh cửa mở ra một cô gái với mái tóc tím uốn xoăn, khoác trên bộ đầm đen bó sát người, bước vào. Mọi người dường như nín thở trước vẻ đẹp của cô, một vẻ đẹp phi giới tính có một chút dịu dàng của con gái pha lẫn một chút sắc bén của đàn ông. Cô Thanh Phong tức giận khi những ánh mắt như chó bị bỏ đói lâu năm dáng lên người cậu, đặc biệt là mông của cậu. Cậu tức giận nói:
"Nhìn cái gì mà nhìn, móc mắt mấy người bây giờ."
Nhìn thấy mọi người dời ánh mắt da^ʍ tà ra khỏi người mình, Cố Thanh Phong liền ngạo kiều hừ một tiếng rồi đi đến nơi không có người ngồi. Đường đường là một người hô mưa gọi gió trên thương trường, lại vì thua một trò chơi mà bị Nhã nhi bắt giả gái đến bar chơi một đêm. Cái số cmn khổ, ai kêu anh không thể chống cự lại đôi mắt long lanh đó rồi rước họa vào thân. Món nợ này anh sẽ tính lên đầu tên Lãnh Ngạo Thần chết tiệt đó. Thanh niên nào đó đang ân ái với vợ mình bỗng hắt hơi một cái. Thằng nào đang tính kế mình vậy.
Đang chìm đắm trong cảm giác sung sướиɠ khi nghĩ đến hình ảnh Lãnh Ngạo Thần mặc quần áo con gái thì có một cánh tay quàng qua vai Cố Thanh Phong. Cậu giật mình quay người lại thì thấy một thanh niên với bộ tóc bảy sắc cầu vồng đang nhìn mình và mỉm cười da^ʍ tà. Thanh niên đó nói:
" Baby à! Sao em ngồi đây có một mình, vậy để anh bầu bạn, uống rượu với em nha."
Cố Thanh Phong nghe thấy giọng điệu ấy, cậu cảm thấy da gà, da vịt nổi lên hết. Cậu nhìn thanh niên với quả đầu lông gà, nghiến răng nói:
" Cút cho lão tử!"
Người thanh niên kia không quan tâm lời cậu, vẫn nói:
" Cô em làm gì mà hung dữ vậy, uống với anh một ly đi."
Nếu ngày thường cậu vẫn có thể vui vẻ chơi đùa với thanh niên này, nhưng hôm nay thì chị mày đếch rãnh nhé. Vì vậy cậu không nói nhiều mà túm lấy quả tíc lông gà của thanh niên kia, lôi ra giữa sân và đánh. Mọi người nhìn thấy cảnh này thì rùng mình. Họ còn nhìn cơ bắp của cô gái này nổi lên nữa. Thật đáng sợ! Con gái thời nay đều hung dữ như vậy sao?
Cố Thanh Phong sau khi xử lí xong tên lông gà đáng ghét liền quay về chỗ ngồi, cầm ly rượu uống cho đã khác. Sau khi uống ly rượu được một lúc, cậu cảm thấy cả người khô nóng, người anh em của cậu cũng đang ngốc đầu dậy. Đậu xanh! Cái cảm giác này là một trăm phần trăm bị hạ thuốc, ông đây cá cúc hoa của tên Lãnh Ngạo Thần.
Lãnh Ngạo Thần hắt hơi một tiếng. Dạo này mình có làm gì đâu mà bị chửi nhiều thế. Anh mơ hồ cảm thấy cúc hoa hơi co rút.
Biết mình bị hạ thuốc, Cố Thanh Phong liền dùng tốc độ nhanh nhất để đi đến phòng vip mà mình đã đặt. Vào phòng, cậu liền gọi trợ lý đưa một cô em xinh đẹp lên. Đáng chết, tác dụng của thuốc ngày càng mạnh. Trong lúc thần trí mơ hồ cậu nghe được tiếng mở cửa. Cậu nghĩ thầm được cứu rồi. Cậu đưa mắt nhìn xung quanh để tìm kiếm đối phương. Hình như cô gái này để tóc ngắn, dáng người cao ráo, làn da màu lúc mạch, khỏe mạnh. Không sao, người xưa có da trâu nhìn lâu mới khoái.
Vân: Thôi rồi, Phong ca ơi!
Cô gái da trâu ấy tiến tới và đè cậu xuống giường và hôn cậu. Đầu lưỡi cô như con rắn luồn vào từng ngóc ngách trong miệng cậu. Bất mãng cậu rên lên:
"Ưʍ..."
Nào ngờ cô gái ấy lại mạnh mẽ hôn cậu. Hình như có gì đó sai sai. Này, sao cô lại sờ mông tôi? Nè nè, bỏ móng heo của cô ra khỏi cúc hoa của tôi mau! Mặc dầu gào thét dữ dội trong lòng nhưng khi phát ra miệng cậu chỉ là những tiếng rên rĩ:
"Um... A ngón tay... ư... a..."
Cậu nghe thấy cô gái ấy thì thầm bên tai mình:
"Bảo bối ngoan, sẽ thoải mái nhanh thôi."
Cậu chưa kịp suy nghĩ ý nghĩa của lời nói kia thì một cơn đau như xé thân cậu ra làm hai ập tới. Cơn đau này làm cho ý thức cậu tỉnh táo, cậu liền nhìn người sau lưng mình là ai. Không có một cô gái xinh đẹp nào hết. Chỉ có một người đàn ông, cơ bắp săn chắc kèm với cơ bụng sáu múi. Hơn nữa, tên đàn ông này chính là Âu Dương Dật Khiêm, kẻ thù không đội trời chung với cậu. Thanh tỉnh chưa được bao lâu thì tâm trí cậu lại bị tác dụng của thuốc làm cho mơ hồ. Suy nghĩ cuối cùng của cậu là nhất định phải thiến tên đang hì hục ra vào cúc hoa của mình.
Âu Dương Dật Khiêm nhìn người rêи ɾỉ dưới thân mình, anh liền nhếch miệng cười và đẩy nhanh tốc độ. Thật không ngờ có một ngày, anh lại bị một người đàn ông giả gái làm cho rung động.
(Cua đồng tung tăng bò ngang)
Sáng hôm sau, trong căn phòng vip của quán bar, Cố Thanh Phong nhìn tên nào đó mang vẻ mặt thỏa mãn, đang nằm bên cạnh mình. Cậu gào lên:
"Ngao, lão tử phải bạo cúc ngươi!"
Âu Dương Dật Khiêm nghe vậy liền nhướng mày nhìn xuống cái đó của Cố Thanh Phong và nói:
"Cậu nghĩ mình có khả năng?"
Cố Thanh Phong theo tầm mắt của anh nhìn xuống cái ấy của mình rồi nhìn sang cái ấy của anh, cậu liền đỏ mặt. Trước đây cậu rất tự tin về chiều dài 18cm của mình. Nhưng cái ấy của hắn ta hình như dài 25cm lận, ôi thật mất mặt. Âu Dương Dật Khiêm hứng thú nhìn biểu cảm lúc tự hào, lúc ghen tị, lúc xấu hổ,... của người trước mặt mình. Sao bây giờ anh mới biết tình địch của mình rất đáng yêu nga. Anh quyết định rồi, người này sẽ là Âu Dương phu nhân. Cố Thanh Phong nào biết mình sắp trở thành vợ người ta.
Tại WC nam.
"Âu Dương Dật Khiêm tại sao tới đi vệ sinh ngươi cũng ám ta."
Âu Dương Dật Khiêm nghe câu hỏi liền mỉm cười, nói:
"Đây là WC công cộng, tôi muốn đi thì đi"
Cố Thanh Phong biết mình cãi không lại liền quay lưng đi ra. Thấy Âu Dương Dật Khiêm cũng đi ra theo mình, câut bực mình nói:
" Không phải anh muốn đi vệ sinh sao?"
Âu Dương Dật Khiêm cười trêu tức cậu, nói:
"Bây giờ tôi không muốn đi"
Cố Thanh Phong lặng lẽ nuốt một ngụm máu tươi. Không quan tâm tới người đi theo sau mình, cậu đi về hướng bãi đậu xe. Âu Dương Dật Khiêm thấy thế liền hỏi:
"Baby em muốn đi đâu đó?"
"Cúng cô hồn."
Âu Dương Dật Khiêm:...
Ngày hôm Âu Dương Dật Khiêm nhận được thiệp mời dự đám cưới của Lãnh Ngạo Thần và Phương Thanh Nhã. Cậu mỉm cười cố chấp nhiều năm như vậy cũng nên buông bỏ thôi.
Vài tháng sau cả hắc đạo và bạch đạo đều nhận được thiệp mời đám cưới của Âu Dương Dật Khiêm và Cố Thanh Phong.