Chương 97

Bang Dragon xuất hiện cách đây mười tám năm, thời gian hoạt động dù không quá nhiều nhưng vẫn đủ để khiến bang đứng nhì cả Hắc đạo (nhất là Demon), đứng đầu là chủ nhân của Jeon gia, Jeon Jiyong.

Bây giờ Jeon Jiyong đã chết, Jungkook hoàn toàn có khả năng lên thay. Nhưng mà, thi thể của Jiyong và Seungri chỉ mới được phát hiện cách chưa đầy ba tiếng, trong khoảng thời gian này, Jungkook sao có thể nhanh chóng được thừa nhận làm Anh Đại như vậy được?

Vả lại, bang được thành lập khi Jungkook thậm chí còn chưa được sinh ra. Chuyện này nói ra quá mức hư cấu!

Luhan kinh hãi ngẩng đầu nhìn Jungkook, "Cậu... rốt cuộc đã làm gì?"

Jungkook đưa tay xoa nhẹ mái tóc, động tác đầy kiêu ngạo, cười khẩy một tiếng, cậu nói, "Cách đây ba năm, khoảng thời gian tớ tham gia vào Demon, tớ biết bang X sẽ nhắm vào Dragon, vì vậy tớ liền xử lý bang X, rồi nắm giữ tất cả địa bàn của bang X. Việc giành lấy một bang không phải chuyện dễ, nhưng cũng không hẳn là khó khăn. Tớ tập hợp những thành viên trong nhiều bang tớ đã nắm giữ, và bắt đầu hành động với một phần trong Dragon. Cuối cùng, tớ đã thành công và bịt miệng tất cả bọn chúng, ngay cả Jiyong cũng chưa chắc có thể phát hiện ra. Sau đó, tớ nhanh chóng được leo lên chiếc ghế đứng đầu Dragon, Jiyong thì làm phó bang. Nghe xong tin này, Jiyong cực kì hoang mang mà tìm hiểu, nhưng vẫn không hề moi ra tin tức nào. Các cậu biết tại sao không?"

Jungkook nói một tràn dài khiến bốn người không thể theo kịp. Cái gì mà cậu đã thành công bắt giữ bang X? Cái gì mà cậu đã tập hợp các thành viên trong tất cả các bang mà cậu đã nắm giữ để giành lấy một phần trong Dragon? Jungkook có thể lên được cái chức cao nhất thì chắc hẳn phần lãnh địa mà cậu lấy đi là quan trọng nhất rồi.

Jungkook không đợi mọi người nói gì, chậm rãi nói tiếp, "Lí do, chính là Nam Joon cũng tham gia."

Sehun khựng lại, con ngươi mở to, kinh ngạc hỏi, "Nam Joon cũng tham gia??"

Nam Joon là người đứng đầu Demon, ông bịt miệng được Dragon thì không có chuyện gì lạ. Nhưng mà, tại sao cuối cùng chức danh "Anh Đại" lại được Jungkook nắm giữ?

Hai tay Jungkook đút vào túi quần, lạnh lùng nói, "Các cậu đang tò mò tại sao Dragon lại cho tớ đứng đầu chứ không phải Nam Joon đúng không?"

Suho gật đầu, hỏi, "Tại sao?"

Jungkook nhếch môi, đáp, "Thứ nhất, tớ là con trai của Jiyong, vì vậy việc kế thừa Dragon hoàn toàn có thể xảy ra. Thứ hai, lúc đó tớ đã hợp tác với Nam Joon, vì vậy ông ấy nhường lại cho tớ. Rất đơn giản."

Bọn họ vì câu cuối cùng của Jungkook mà suýt nữa muốn bùng nổ. Rất đơn giản?? Chuyện này thì đơn giản chỗ nào chứ??

Kai nhíu mày, "Vụ bang X đặt máy nghe lén trên người papa cậu là như thế nào?"

Jungkook chớp mắt, nhớ lại khoảnh khắc mà Kai nói, rồi cậu đáp, "Thì lúc đó là do chính tớ đã đặt nó lên người ông ấy."

Kai trừng mắt nhìn Jungkook, "Vậy tại sao cậu lại nói ra?"

Jungkook cười nhạt, đáp, "Bởi vì nhiệm vụ của tớ đã hoàn thành xong."

Suho chậc lưỡi, cười châm biếm, nói, "Jungkook, em thật quá mức khốn nạn!"

Jungkook cười mỉm, thản nhiên chấp nhận lời nói của Suho, "Cảm ơn đã khen."

Luhan hừ một tiếng, lớn tiếng kêu, "Tớ quyết định không tham gia vào chuyện này!"

Sehun nghe vậy, lập tức hùa theo nói, "Tớ cũng không muốn tham gia! Tại sao cậu lại nghĩ tới chuyện phản bội cha mình chứ??"

Kai gật mạnh đầu, kiên quyết từ chối, "Tớ cũng vậy. Cậu thật quá vô tình! Việc làm này của cậu, hoàn toàn sai rồi Jungkook à."

Suho bình thản nói, "Tôi không muốn tham gia."

Ngược lại với sự kích động của bọn họ, Jungkook chỉ cười nhạt như đã lường trước được việc này sẽ xảy ra, cậu ồ lên một tiếng, nói, "Vậy là bốn người đều không muốn cùng tớ đi chiến đấu rồi, đúng không?"

Vậy là bốn người đều không muốn cùng tớ đi chiến đấu.... câu này của Jungkook khiến bốn người họ bối rối. Nói sao thì nói, Jungkook vẫn là bạn thân nhất của họ, chữ "cùng" và "đi chiến đấu" thoát ra từ miệng Jungkook tựa như một lời oán trách với bọn họ.

Bất quá, lần này bọn họ không thể đi theo Jungkook được, vì việc làm Jungkook thật sự rất quá đáng. Nghĩ tới đây, bốn người quay lưng rời đi.

Jungkook nhìn bọn họ vô tình quay đi, cậu cúi gầm mặt, cười khổ một tiếng, "Bắt đầu, một mình tôi tự đi chiến đấu. Cuối cùng, trên chiến trường cũng vẫn chỉ có một mình tôi."