Chương 85

Kim gia.

Taehyung ngồi trên ghế sofa trong phòng mình, tay phải thì chống cằm, tay trái cầm cái điều khiển tivi.

Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ còn đọng lại tiếng động trên tivi, mặc dù Taehyung đang đặt ánh mắt cố định vào màn hình nhưng đầu óc lại chẳng thể nào tập trung coi phim được, trong đầu anh chỉ còn lại sự việc đã xảy ra hôm trước.

Mọi người lúc đó đang nói đến chuyện gì? Đã có chuyện gì lớn xảy ra mà anh lại không biết? Tại sao ai cũng khóc nức nở khi nói về "người kia"?

Taehyung nhắm tịt mắt, tay vò đầu, chán nản nói, "Thôi mệt quá! Không nói nữa!"

Đúng lúc này, điện thoại anh vang lên một tin nhắn, Taehyung nhíu mày, cầm điện thoại lên xem, là tin nhắn từ Ho Seok, "Mày biết sáng nay tao mới thấy sự việc khủng khϊếp nào không?"

Taehyung có chút hứng thú, nhanh tay nhắn lại, "Chuyện gì? Nói nhanh lên!"

Ho Seok nhắn lại ngay lập tức, giống như đang chờ đợi tin nhắn của Taehyung vậy, "Mày biết Vua tốc độ nổi tiếng trong giới đua xe chứ?"

Vua tốc độ? Nghe nói là một thiếu niên kiều diễm đã đoạt hết tất cả các giải thưởng đua xe trong vòng ba năm. Nhưng mà Vua tốc độ có liên quan gì tới chuyện của Ho Seok kể?

Taehyung cắn môi, nhắn lại, "Tao biết. Rồi sao?"

"Jungkook..."

Tin nhắn ngập ngừng làm Taehyung nhíu mày, Jungkook thì làm sao? "Jungkook như thế nào? Nói nhanh một chút!"

"Sáng nay tao mới đi tới chỗ đua xe đường phố, cái chỗ hôm qua tao rủ mày nhưng mày lại từ chối á. Tao thấy Jungkook... và em ấy nói em ấy là Vua tốc độ!"

Taehyung mở to mắt sửng sốt, tốc độ bấm chữ đột nhiên tăng vọt, "F*uck! Mày đùa bố à?? Jungkook là Vua tốc độ?? Đừng giỡn với tao!! Chuyện này không vui đâu."

Taehyung mong chỉ là một trò đùa của Ho Seok, nhưng không ngờ Ho Seok lại khẳng định mình đang nói thật, "Tao thề với mày luôn á! Hôm nay tao chứng kiến mà, hình như có một người đi cùng với em ấy nữa, nhưng mà lại ngồi riêng xe, hai chiếc xe đẹp loá mắt, tốc độ của Jungkook nhanh khủng khϊếp! Tao nhìn mãi mà muốn loá cả mắt luôn."

Taehyung há hốc miệng, "WTF! Vậy là mày không đùa à?"

"Đùa mày tao được cái tích sự gì?? Xía~~ chuyện này mày nghĩ tao dám đùa à? Tao có quay video lúc đó nè, đợi tao nhắn qua cho."

Thêm một lúc lâu sau, một video được gửi qua, Taehyung mở ra xem. Video này mặc dù chất lượng không tốt mấy do cách quá xa, nhưng khuôn mặt mờ ảo của Jungkook cũng xuất hiện trong đó, lúc này mọi người đồng loạt đứng dậy, đâu đó còn vang lên giọng nói đầy kinh ngạc, "Đó là Vua tốc độ đấy! Thật sự quá có khí chất mà."

Đoạn video chỉ dài khoảng chừng ba mươi giây, nhưng dù vậy Taehyung cũng biết rõ được Ho Seok không hề đùa giỡn mình.

Taehyung mím chặt môi, nhắn lại, "Trận này mới là trận đầu tiên thôi đúng không?"

"Đúng vậy. Jungkook lúc đó còn kiếm tới tận mấy chục tỷ, do phần lớn mọi người đều cược cho người khác, lần này là Jungkook không muốn giàu cũng khổ."

Kiếm được nhiều tiền? Taehyung khẽ nheo mắt, "Vậy trận tiếp theo bắt đầu vào lúc nào?"

"Vào chiều ngày mai, lúc 2 giờ, tao chắc cá đợt tiếp theo ai cũng sẽ cược cho Jungkook cho coi."

Taehyung cau mày, "Vậy ngày mai cho tao đi cùng với!"

"Ok ok, tao sẵn lòng đưa mày đi theo cùng a~~"

Taehyung bĩu môi, để điện thoại xuống bàn.

Taehyung đứng dậy, tới tủ gỗ bên giường, lấy từ trong đó ra một cuốn hồ sơ dày cộm, anh mở ra, lật qua vài tờ, đến khi thấy ba chữ "VUA TỐC ĐỘ" thì dừng lại, chậm rãi đọc.

Vua tốc độ bắt đầu hoạt động cách đây ba năm, chỉ cần dựa vào các chi tiết ai mà dám vượt qua y thì chắc chắn người đó sẽ không toàn vẹn trở về, nhưng chắc chắn cũng không bao giờ có ai vượt qua được, Taehyung cũng biết rõ được Vua tốc độ là một con người cực kì cực đoan, tính cách lại rất tàn nhẫn.

Trên tập hồ sơ có một tấm hình của Vua tốc độ, dù khuôn mặt của y không thể thấy rõ, nhưng thân hình lại rất hút mắt, nó không rắn chắc, mạnh mẽ như đàn ông, cũng không dịu dàng, nữ tính như phụ nữ. Chiều cao của y lúc đó cũng không cao lắm, nên chắc chắn khi mới vào nghề, Vua tốc độ vẫn còn chưa đủ tuổi để đua xe luôn ấy chứ.

Taehyung nhìn thân hình của Vua tốc độ, tấm lưng này anh biết rõ nhất, chính là Jungkook! Thảo nào lúc mới khi nhận được hình, Taehyung lại cảm thấy có chút quen thuộc.

Càng đọc, tay nắm hồ sơ càng thêm siết chặt, làm nhăn một mảng giấy lớn.

Taehyung tối sầm mặt, đi tới cầm điện thoại lên, gọi cho ai đó, "Điều tra cho tôi mọi việc xảy ra ở Jeon gia trong vòng mười tám năm nay! Nhớ, phải đầy đủ!"