Tại sân đua N.K, hai bên võ đài lấp kín người tới xem, nhưng nếu nhìn kĩ thì đa số là xã hội đen rất hung tàn, xăm hình kín mít toàn thân, đã vậy, bên cạnh ai cũng có một đến hai người phụ nữ thân hình quyến rũ áp sát vào người, thêm tiếng nhạc ồn ào nữa, người khác đi qua chắc còn tưởng chỗ này là quán bar trá hình.
Ở giữa có hơn hai mươi chiếc siêu xe đắt giá đầy màu sắc xếp xen kẽ nhau, bất quá, chiếc xe khiến người ta chú ý nhất là hai chiếc ở dưới cùng, dù nhìn qua thì cũng biết hai chiếc này không hẳn là siêu xe gì, nhưng đối với mấy người làm ăn, chỉ cần nhìn kĩ một chút đều nhận ra hai chiếc hoàn toàn là tự tạo ra, những dụng cụ được gắn trên xe tất cả đều là đồ cực kì đắt tiền, chắc chắn hai người này đều không phải là nhân vật tầm thường.
Đối lập với sự ồn ào trên võ đài, tại vị trí hai chiếc xe đua đó, một chiếc màu đỏ một chiếc màu đen, cửa sổ chiếc xe màu đỏ hạ thấp xuống, người trong xe nhẹ nhàng đặt tay lên bệ cửa sổ, làm lộ ra bàn tay trắng nõn nhỏ nhắn, nhưng cũng không có ai nhầm lẫn đó là phụ nữ, đây chắc chắn là một nam nhân.
Cửa sổ của chiếc xe màu đen cũng hai xuống, đối diện với bên kia, có lẽ hai người này là người quen.
Và, chủ nhân của chiếc xe đỏ, cũng chính là Kai chán nản nói, "Cái này sao lại xuất phát chậm tới vậy? Tớ ngồi đây nãy giờ muốn ê cả mông."
Jungkook nhàn nhạt liếc mắt, rồi nói, "Mất kiên nhẫn là chết sớm nhất!"
Kai bĩu môi, "Cậu không thể cứ lúc nào cũng một câu đả kích tớ như vậy a!" Theo lời nói của Kai, đôi mắt Kai cũng mở to ra, giống như đang chứng minh điều Jungkook vừa nói rất đả kích y.
Đúng lúc này, trọng tài đã đứng trên bục, trên tay phải cầm một lá cờ đỏ, tay trái cầm một cây súng lục chỉa thẳng lên trời, hô to ba con số 1,2,3 và dứt khoát bắn một phát súng lên trời.
Đồng thời, hai mươi chiếc xe liền chạy thẳng về phía trước.
Điều khiến người ta kinh ngạc, là chiếc xe của Jungkook vốn từng đứng ở dưới cùng, chỉ trong nháy mắt, chiếc xe vọt thẳng lên đầu tiên, thậm chí khoảng cách còn cách xa hơn khoảng mấy mét so với người đi đằng sau.
Kai thấy vậy, liền bất mãn lầm bầm, "Đúng là ác quỷ mà! Chạy xe như vậy mà vui con mẹ gì?"
Không đợi lâu, Kai cũng nhanh chóng tăng tốc độ, chiếc xe màu đỏ chói loá lập tức đi đến đằng sau Jungkook, Kai nhìn chiếc xe đen chạy trước mình, chỉ cười khẽ một tiếng, nói, "Đúng là khi đua xe, tớ hoàn toàn không thắng được cậu a."
Còn Jungkook vẫn mặt không đổi sắc quẹo cua, cậu tập trung đến nỗi nguyên cả đoạn đường đua, mắt cậu còn không nhắm lại. Liếc nhìn qua gương, thấy chiếc xe của Kai đang chạy theo mình, trên mặt Kai cũng có không ít sự mệt mỏi, Jungkook nhếch môi, bình thản tăng tốc tiếp.
Đoạn đua vốn dài tới tận năm trăm mét, nhưng Jungkook chỉ dùng hơn hai phút để chạy về đích, trên đường đi hoàn toàn không có chiếc xe nào có thể vượt qua cậu. Sau đó, Kai cũng về đến đích trong sự reo hò của mọi người.
Hai người mở cửa xe, rồi đi xuống đứng dựa vào thân xe, động tác đồng đều đến mức ai nhìn vào cũng phải cảm thán.
Liếc nhìn người trọng tài, Jungkook đưa tay, không nói cũng hiểu, cậu đang muốn nhận tiền.
Trọng tài hơi khựng lại một chút, rồi kêu người mang tiền tới.
Kai đi tới bên cạnh cậu, rất không hài lòng nói, "Trận đua này quá mất thẩm mĩ a. Quẹo cua cũng không quá cong, đường đi lại không quá dốc, chướng ngại vật không có bao nhiêu. Nếu cậu mà không dành chiến thắng thì tớ chắc chắn cậu đang khinh thường bọn họ cho đua quá dễ."
Trọng tài đứng gần hai người, nghe Kai nói vậy, không nhịn được khoé miệng giật giật.
Mấy người về đích phía sau cũng nghe được, cảm thấy bản thân bị đâm chọt, có một người lớn tiếng nói, "Tụi mày đã đua ở đâu mà dám nói vậy?!"
Jungkook không quay đầu nhìn người vừa lên tiếng, chỉ bình thản nhận tiền, rồi Jungkook và Kai lên xe.
Jungkook hạ cửa sổ xuống, lạnh lùng nhìn người kia, cười khẩy một tiếng, nói, "Tôi là Vua tốc độ."
Tên kia sợ hãi quỳ xuống, cầu xin, "Thì ra là ngài Vua tốc độ, tôi xin lỗi vì đã bất kính."
Mọi người nghe tiếng hắn cầu xin, liền kinh hãi nhìn Jungkook. Thì ra cậu là Vua tốc độ, chẳng trách sao chiếc xe kia lại có tốc độ khϊếp người như thế.
Vua tốc độ... chính là một nam nhân có sắc đẹp quyến rũ kinh diễm, trong ba năm liên tiếp, cậu không hề thua một trận đua nào, thậm chí còn thắng rất nhiều tay đua nước ngoài.
Và, bọn họ đã gặp được cậu ngay trước mặt!
Jungkook hừ lạnh một tiếng, nâng cửa sổ lên, chiếc xe tăng tốc rời đi. Kai cũng bám chặt phía sau.
Trước khi đi, Jungkook khẽ liếc mắt nhìn lên võ đài, rồi nhíu mày một cái, nói thầm, "Ánh mắt đó... là của ai?"