Tối hôm đó, Jungkook khoá chốt cửa phòng rồi nằm lên giường, mắt nhìn lên trần nhà, tay nhẹ nhàng đặt lên trán, thở dài một hơi, thầm hỏi, "Cậu... thật ra là ai? Tôi rốt cuộc là ai? Tôi và cậu tại sao lại cùng sống trong cùng một cơ thể chứ?"
Người kia nghe cậu nói vậy, cười khẩy một tiếng rồi nói, "Cậu không cần nghĩ quá nhiều về nó! Cậu chỉ cần tìm ra sự thật cho tôi!"
Jungkook mím chặt môi, "Vậy... tại sao cậu cần tôi tìm ra sự thật cho cậu? Cậu vẫn chưa biết rõ sao?"
Người kia thản nhiên nói, "Chưa biết. Bọn họ giấu tôi."
Jungkook khẽ nghiêng người, cắn môi nói, "Cậu là tôi đúng không?"
Người kia cười nhạt, "Đúng vậy. Cậu là tôi, tôi là cậu."
Jungkook híp mắt lại, nhẹ giọng hỏi, "Vậy tại sao cậu không chiếm giữ thân xác này? Mà lại là tôi?"
Người kia im lặng một lúc, rồi cười lạnh, nói, "Bởi vì chưa tới lúc đó. Đến khi nào thời cơ đã tới, tôi sẽ chiếm lấy thân xác này!"
Jungkook nhíu mày, hỏi, "Tại sao phải đợi? Cậu đang chờ đợi điều gì? Và cậu chờ đợi vì cái gì?"
Người kia đáp, "Tôi cần có sức mạnh, tôi cần có thế lực. Bây giờ, sức mạnh tôi không đủ, thế lực tôi cũng không có. Tôi tất nhiên phải chờ đợi."
Jungkook nheo mắt, "Tôi đã tham gia vào Hắc đạo rồi. Sao cậu không lấy nó tìm thế lực đi? Vả lại, tôi tham gia vào Hắc đạo cũng chỉ cần danh dự, tôi muốn đứng đầu!"
Người kia nghe cậu nói xong, liền cười to hai tiếng, rồi khinh thường nói, "Danh dự? Tôi căn bản không quan tâm đến danh dự là cái quái gì!! Đã vào Hắc đạo, là cậu đã gϊếŧ người. Gϊếŧ người thì danh dự làm con mẹ gì?!!
Tôi không cần phải đứng đầu cái thiên hạ này, tôi chỉ cần một thế lực mạnh mẽ đủ khiến tôi sống trọn vẹn cả đời, mặc kệ nó có máu me cỡ nào.
Và để có được thế lực, tôi cần phải có đồng đội! Mặc kệ bọn nó có đồng tình hay không, hay bọn nó có phản bội tôi hay không, tôi chỉ cần bọn nó đủ năng lực để kéo tôi lên lỗ đen này là được!"
"... Vậy cậu có nghĩ đến chuyện bọn nó sẽ phản bội cậu không?"
Người kia chậc lưỡi, lạnh lùng nói, "Nếu bọn nó dám phản bội tôi, tôi chắc chắn sẽ phải loại trừ bọn nó! Nếu tôi không chiếm được nó, tôi sẽ phá hủy nó! Mặc kệ nó có lợi cho tôi cỡ nào. Một khi đã đồng ý đi theo tôi, bọn nó phải nghĩ đến cái giá khi dám phản bội tôi!"
Jungkook khựng lại một lúc, rồi cười khổ một tiếng, nói, "Có đôi lúc... tôi thật sự không dám nghĩ cậu chỉ là đứa trẻ mới mười hai tuổi."
Người kia cười khẩy, tàn độc nói, "Đó là bởi vì tôi chính là cậu! Cậu chắc không thể tưởng tượng ra lúc bản thân cậu mới mười hai tuổi đâu."
Jungkook nhớ lại câu nói dở dang của người kia lần trước, liền hỏi, "Cậu nói tiếp đi. Lần trước cậu chưa nói xong thì tôi đã tỉnh dậy rồi."
Người kia cười lạnh, nói, "Tôi rất thích gϊếŧ người, vì nó làm tôi thấy hứng thú... và khiến tôi càng thêm cô độc!"
Jungkook khó hiểu hỏi, "Nếu việc đó đã làm cậu thêm cô độc thì tại sao cậu còn làm?"
Người kia cười khổ một tiếng, nói, "Bởi vì khi tôi càng thêm cô độc, thì sự hận thù trong tôi cũng bị che mất. Có ai mà muốn mình lấn sau thêm trong hận thù đâu chứ."
Jungkook cắn môi, lòng một trận chua xót, "Vậy tại sao cậu lại hận bọn họ như thế?"
Người kia nói tiếp, giọng nói không che giấu sự đau thương, "Những chuyện bọn họ làm với tôi, cậu làm sao mà hiểu được? Những chuyện đó, dù tôi có nói ra thì chắc chắn cậu vẫn sẽ không thể hiểu được cảm giác của tôi!"
Jungkook gật đầu, trầm giọng nói, "Ừ, vậy cậu không cần nói nữa."
Người kia khẽ ngỡ ngàng, hỏi, "Cậu không thắc mắc?"
Jungkook nhếch môi, "Trên người cậu, tôi hoàn toàn không thích cái gì cả!"
Người kia im lặng, cũng không phản bác lại lời cậu.
Jungkook nói tiếp, "Thứ nhất, cậu quá mức yếu đuối, vì cậu luôn bị sự hận thù kia chiếm giữ! Thứ hai, cậu còn nhỏ như thế mà lại nói ra những lời nói máu tanh như vậy, chứng tỏ tuổi thơ của cậu cũng không tốt đẹp bao nhiêu. Thứ ba, cậu cứ nhắc đi nhắc lại về chuyện cậu hận bọn họ, điều đó vốn chẳng có tác dụng gì, nó chỉ khiến cậu càng thêm hận bọn họ mà thôi. Và cuối cùng, nếu cậu đã không muốn bị sự hận thù kia chiếm giữ thì cậu chỉ cần đấu lại nó, nếu cậu vẫn chưa thắng..."
Jungkook ngẩng đầu, ánh mắt khẽ xẹt qua tia kiên định, "...Thì điều đó chứng tỏ, cậu quá yếu!"
Lời nói cực kì vô tình, cực kì tàn nhẫn!