Hai mươi phút sau, Jungkook đi ra, tay cầm cái khăn lau tóc.
Khuôn mặt cậu ửng đỏ sau khi tiếp xúc với nước nóng. Làn da càng mịn màng hơn, giống như da của một đứa trẻ sơ sinh. Cậu mặc một cái áo thun và quần dài, rất đơn giản nhưng lại khiến cậu có vẻ đáng yêu hơn mọi khi.
Taehyung nhìn đến ngỡ ngàng, ánh mắt cố định trên cái áo của Jungkook, giọt nước từ trên tóc rơi xuống làm áo ướt một mảng, dính sát vào cơ thể cậu, làm lộ ra cái bụng bằng phẳng đầy thon gọn, xương quai xanh thoắt ẩn thoắt hiện, Taehyung nuốt nước miếng cái ực.
Jungkook bị nhìn thì có chút khó chịu, hắng giọng một cái, "Này, anh không đi tắm à?"
Taehyung cầm đồ và khăn đi vào phòng tắm, bất quá, bước chân lại hơi gấp gáp. Jungkook nhíu mày nghi hoặc, "Anh bị gì vậy?"
Taehyung giật mình, "Ừ thì, thì, thì tôi đi tắm."
Jungkook nhíu mày càng sâu, "Nhưng mà... đó là cửa lan can mà? Anh ra ngoài đó tắm?"
Taehyung quay người lại, khuôn mặt cứng đờ. Thì ra trong khi bước đi, vì không chú ý kĩ nên anh tới chỗ lan can luôn, nếu không nhờ Jungkook nhắc thì có khi anh đi ra ngoài đó tắm(?) luôn cũng nên. Càng nghĩ, Taehyung càng thấy xấu hổ, hai má cũng đỏ lên.
Jungkook thấy vậy, cười nhạt, "Anh đi tắm đi."
Thấy Jungkook không trêu chọc mình, Taehyung thở phào một hơi, chạy nhanh vào phòng tắm.
Jungkook lắc đầu cười khẽ, lầm bầm, "Cũng đáng yêu quá nhỉ."
Jungkook nằm lên giường, lấy điện thoại ra chơi.
Tiếp hai mươi phút nữa, Taehyung đi ra, nước từ tóc rơi xuống làm áo dính sát vào cơ thể anh, làm lộ ra những cơ bụng đầy săn chắc (Chém vãi😂😂), cơ mà, có vẻ Taehyung vẫn còn chút xấu hổ, bằng chứng là trên má anh có một vết đỏ nhạt, chân đi cũng cứng ngắc.
Jungkook nằm xuống giường, "Anh có muốn ngủ không?"
Taehyung nhìn đồng hồ, chỉ mới bốn giờ chiều, mà bữa tiệc nướng kia tới tám giờ tối mới bắt đầu, Taehyung gật đầu, "Ừ."
Jungkook chỉ vào chỗ bên cạnh, "Anh ngủ bên này đi. Tôi sẽ để một cái gối ôm để ngăn cách."
Taehyung cũng không mất lòng, nhẹ nhàng ừ một tiếng, nằm xuống giường.
Jungkook đưa anh một cái mềm, "Hồi nãy tôi mới kêu người mang tới."
Taehyung ngạc nhiên, rồi anh cười mỉm, "Cảm ơn em."
Jungkook gật đầu không nói gì, dựa đầu vào cái gối, nhắm mắt lại, nhanh chóng đi vào giấc ngủ.
Taehyung tắt đèn, cũng ngủ rất ngon.
~.~.~.~.~.~.~
Bảy giờ tối, tiếng cửa phòng Jungkook đột nhiên vang lên, Jungkook nhíu mày, "Ai vậy?"
"Baba và Baekhyun nè."
Jungkook nói, "Cửa không khoá ạ."
Hai người đi vào, thấy Jungkook và Taehyung ngủ cùng một giường sướиɠ rơn người.
SeungRi cười, "Hai đứa ngủ cùng giường nha."
Jungkook vò tóc, "Chứ trong đây có mấy cái giường chứ."
Baekhyun cười xoà, "Thôi được rồi, hai đứa xuống đây chuẩn bị cùng bọn ta đi."
Jungkook nhìn đồng hồ, "Mới bảy giờ, chuẩn bị sớm thế ạ? Còn một tiếng nữa mà."
SeungRi bĩu môi, "Ở đây có mấy đứa? Tới tận gần chín mươi học sinh, con nghĩ phải chuẩn bị trong bao lâu? Không lẽ chỉ cần mười phút chắc?"
Ngoài dự đoán của SeungRi, Jungkook lập tức gật đầu, "Đúng rồi ạ."
SeungRi bốc hỏa, "Không nhiều lời, xuống giúp!"
Jungkook bĩu môi, từ từ rời khỏi giường.
Taehyung mở mắt ra, giọng khàn khàn nói, "Chào bác và baba ạ."
SeungRi cười nhân hậu, "Tae dậy rồi, con xuống dưới cùng chúng ta chuẩn bị nhé."
Taehyung lập tức gật đầu, "Vâng ạ."
Baekhyun nhìn Taehyung, ánh mắt đầy sự khinh bỉ. Taehyung mỗi khi ở nhà đều rất lười biếng, làm việc gì cũng phải nhờ vả lắm mới chịu làm, vậy mà bây giờ SeungRi mới nói một câu mà lại dứt khoát đồng ý. Thật đáng khinh!!
Jungkook thì lại nhìn SeungRi, bĩu môi bất mãn, baba cậu từ khi nào mà biết cái kiểu cười nhân hậu đó thế kia? Thật quá đáng mà!
Sau khi đợi Jungkook và Taehyung rửa mặt xong, bốn người cùng nhau xuống lầu dưới.
Lúc ra sân sau, đã có năm cái bàn dài, mỗi bàn có hai mươi ghế ngồi, còn có cái tấm lót bàn nhìn rất sang trọng.
Bên cạnh đã có sẵn bảy cái vỉ nướng loại to, thịt thì đầy đủ, đèn cũng chiếu sáng, phong cảnh đẹp. Vậy thì còn gì phải chuẩn bị?
Jungkook khó hiểu, "Đã đầy đủ hết rồi mà, vậy còn gì để chuẩn bị?"
Baekhyun trả lời, "Người a."
Taehyung và Jungkook nhìn nhau, "Hả?!"