Chương 4

4 giờ 00, Jungkook tỉnh giấc, nhanh chóng sửa xoạn đồ đạc rồi mở cửa. Mới đưa tay tới cánh cửa, Jungkook nhìn đồng hồ. Mới có 4 giờ 35 phút. Cả người hầu còn chưa đi làm việc.

Chán nản, Jungkook ngồi lên bàn trang điểm. Nhìn mình trong gương, mái tóc màu bạch kim thật khiến cậu ngứa mắt. Vì nó khiến cậu nhớ đến một kỉ niệm.

~.~.~.~.~.~.~

Flashback

Taehyung nhìn cậu, ôn nhu nói." Em đi nhuộm tóc không?"

Jungkook khựng lại, có chút bối rối. Thật ra thì từ nhỏ đến lớn cậu chẳng bao giờ dám đi nhuộm tóc cả.

Thấy vẻ mặt của cậu, Taehyung cười cười rồi dứt khoát đưa cậu vào một tiệm làm tóc nổi tiếng. Jungkook ngạc nhiên, nhưng vẫn im lặng mặc cho anh kéo mình đi.

Sau 2 tiếng, mái tóc cậu từ màu đen chuyển sang màu bạch kim sáng lạn. Taehyung nhìn như si mê vào nó, ánh mắt lại càng trở nên ấm áp nhìn người mình yêu.

Mái tóc bạch kim tôn lên làn da trắng sáng của cậu, khiến cho Jungkook như nổi bật ở đám đông.

Mặc kệ mình đang đứng ở chỗ đông người, Taehyung bá đạo, cúi người xuống hôn hai cái vào môi cậu. Jungkook đỏ mặt, ngượng ngừng đẩy anh ra." Anh làm gì vậy chứ? Có người nhìn mà. Thật quá xấu hổ a."

Mọi người bối rối, biết điều mà né sang chỗ khác.

Da mặt của Jungkook thật mỏng, mới hôn hai cái mà đã đỏ như cà chua. Bất quá... nó rất đáng yêu. Taehyung lại càng yêu cậu.

Thấy cậu ngượng ngùng, Taehyung cười vài tiếng. Tiếng cười trầm ấm của anh như rót mật vào tai Jungkook. Cậu ngẩng đầu, nhìn anh đang cười.

Khi cười, khuôn miệng anh tạo thành một hình chữ nhật, ánh mắt híp lại như sợi chỉ, thật đẹp a.

Jungkook thất thần nhìn anh. Taehyung thấy cậu nhìn mình thì nổi hứng trêu chọc.

"Sao thế? Em thấy người yêu của mình đẹp quá sao?"

"A... làm gì có. Anh đừng có tự luyến như thế."

Jungkook xấu hổ, muốn tìm một cái hố để chui xuống ngay lập tức. Taehyung cười to rồi cúi xuống hôn cậu.

"Jungkook... anh yêu em."

End Flashback

~.~.~.~.~.~.~

Jungkook cười lạnh. Yêu? Nếu anh yêu cậu thì tại sao lại chia tay? Thật nực cười.

Không muốn giữ mái tóc bạch kim này nữa, cậu liền tân trang lại mái tóc của mình.

2 tiếng sau, Jungkook nhìn mình trong gương, hoàn toàn hài lòng với vẻ ngoài của mình.

Mái tóc bạch kim chuyển thành một màu tím nhạt, cùng màu với đôi mắt của cậu. Cậu với kiểu tóc nào cũng đều hoàn hảo đến bất ngờ.( Oa~ thật ghen tị T.T )

Jungkook lấy cây son dưỡng, son lên môi. Đôi môi hồng nhạt trở nên bóng loáng, hấp dẫn mê người.

Nhếch miệng một cái, toàn thân cậu như tỏa ra ánh sáng hào quang. Nhưng ai cũng biết rõ, đó là ánh sáng ở Địa Ngục.

Jungkook cười lạnh, đôi mắt trở nên băng lãnh, nó sâu đến kinh người, khiến ai cũng khϊếp sợ, sát khí tỏa ra nồng nặc. Như một Tu La ở Địa Ngục.

Jungkook lấy cặp, đi xuống. SeungRi và Jiyong đã ngồi dưới sẵn.

SeungRi thấy cậu thì nói. "Con xuống ăn sáng đi này."

Jungkook gật đầu, ngồi xuống ghế. Cúi đầu với hai người như đang chào buổi sáng.

Bữa ăn hoàn toàn giống với bữa ăn tối hôm qua, một sự im lặng lạ lẫm.

"Hôm nay con khai giảng. Chú ý kiềm chế lại."

Jungkook gật đầu. Ăn xong, cậu cúi đầu rồi bước đến trường.

SeungRi và Jiyong nhìn nhau, thở dài.

"Mái tóc của thẳng nhóc chuyển màu rồi."

"Có vẻ thằng nhóc đã quyết tâm hơn. Jungkook thật sự trưởng thành."

"Đúng vậy."

"Haizzzz, càng ngày càng nghiêm trọng."

Hai người bất đắc dĩ, Jiyong đăm chiêu nhìn SeungRi. "Bà xã, nếu có đứa nào dám làm Jungkook tức giận, em nghĩ Taehyung có ngăn cản được không?"

"...Không đâu. Vì em thấy được, Jungkook không yêu Taehyung nữa rồi."

"Sao em biết?"

"Ánh mắt của nó...đã nói lên tất cả."

Một sự tuyệt tình đến nát lòng.