Chương 28

Jungkook nhíu mày, cảm thấy không đúng. Con thỏ kia rất nhỏ, dáng vẻ cũng rất đáng yêu, mang nó làm thức ăn cũng không tệ đâu, Jungkook tất nhiên không cảm thấy thương xót gì cả, nhưng con thỏ nhỏ xíu vậy sao đủ cho ba người họ ăn?

Jungkook hỏi, "Thức ăn là con thỏ kia sao?"

Hage lắc đầu, "Không phải đâu ạ."

Jungkook tò mò, "Vậy thức ăn là gì? Không lẽ là mấy con thú dữ sao?"

Lykke chỉ vào sau con thỏ, "Chúng ta là ăn nó a."

Jungkook nhìn theo hướng của Lykke, là một con hổ a. Con hổ này mặc dù có khuôn mặt lai mèo nhưng thân hình lại lớn như một con chó trưởng thành, theo hướng nhìn có thể thấy con hổ đang nhắm vào con thỏ, ánh mắt lại như con chim đại bàng đi tìm mồi, miệng gầm gừ vài tiếng nhỏ.

Jungkook lắc đầu, "Đừng ăn nó."

Hage và Lykke liền nhìn cậu, "Tại sao?"

Jungkook để ngón trỏ lên môi, ra dấu im lặng. Hai người kia biết mình thất thố liền im lặng, ánh mắt đề phòng lo lắng con hổ kia đã nghe được tiếng động.

Đúng như vậy, con hổ đã nghe được tiếng của hai người họ, nó nheo mắt nhìn vào ngay trúng bụi cỏ bọn họ đang trốn. Con thỏ thấy con hổ, liền chạy đi. Con hổ có vẻ biết được mình sắp có một bữa ăn còn hoành tráng hơn con thỏ nhỏ bé kia nên nó cũng không đuổi theo con thỏ, từ từ tiến đến bụi cỏ.

Jungkook đứng dậy, Lykke ngăn, "Con muốn làm gì?"

Jungkook đáp, "Tất nhiên là lấy nó làm thú nuôi a."

Hage các Lykke ngạc nhiên, "Hửm?!"

Thấy Jungkook, con hổ gầm gừ đề phòng, nhưng lại không hề lùi lại, con hổ vẫn đứng yên tại vị trí đó.

Jungkook nhếch môi, khi còn khoảng ba bước chân nữa, cậu cúi người xuống, nói, "Muốn làm thú cưng của ta không?"

Giọng nói của Jungkook thậm chí còn lạnh lùng hơn bình thường, nhưng đâu đó trong lời nói lại thể hiện vẻ thích thú và sự uy nghiêm của một vị vua, đôi mắt tím nhạt híp lại nguy hiểm.

Con hổ cảm nhận được luồng khí chất quyền lực của cậu, như tìm được người bạn của mình, con hổ không còn gầm gừ nữa.

Lykke và Hage thấy một loạt chuỗi hành động của Jungkook và con hổ thì không khỏi kinh ngạc. Cậu đã thuần phục được con hổ dữ tợn kia rồi?

Jungkook biết con hổ đã không còn đề phòng với mình nữa, cậu bước lên vài bước, tay chạm nhẹ vào đầu của con hổ, con hổ hơi run lên một chút, Jungkook nói, "Ngươi sẽ là sủng vật của ta. Tuyệt đối không được phản bội ta, nghe chưa?"

Giống như hiểu được, con hổ hú lên vài tiếng coi như lời đồng ý.

Jungkook cười nhạt, "Ngươi sẽ tên là Tae." (Đặt tên chồng a."

Tae hú lên vui mừng, Jungkook gật đầu hài lòng, "Được rồi, bây giờ hãy tìm thức ăn về đây. Hãy thể hiện người xứng đáng với ta."

Tae rất thông minh, nghe cậu nói xong liền chạy đi. Hage và Lykke chậm rãi đi đến chỗ cậu, Hage khó hiểu, "Anh nói gì với nó vậy?"

Jungkook thản nhiên, "Anh muốn nó là thú cưng của anh."

Lykke nhíu mày, "Thú cưng? Tại sao?"

Jungkook trả lời, "Cháu thấy nó có tố chất của một con hổ sát thủ a."

Lykke nghe vậy, lắc đầu, "Sẽ rất nguy hiểm nếu nó quay lại phản bội con."

Jungkook nhún vai, "Vậy thì cháu sẽ gϊếŧ nó thôi."

Hage nghe hai người nói chuyện, đầu óc non nớt không ngừng phân tích, cuối cùng, kết luận của nhóc là... "Anh giỏi quá a. Con hổ kia có vẻ không hung dữ mấy nha." Vẻ mặt Hage đầy tự hào.

Jungkook buồn cười, "Hổ rất hung dữ đấy nhé. Nó sẽ ăn thịt nhóc đó."

Hage bĩu môi, Jungkook cười nhẹ, "Nó tên là Tae. Em có thể coi nó là bạn đấy."

Hage vui mừng, "Thật sao ạ?"

Jungkook gật đầu, Hage đang vui mừng tự dưng lại yểu xìu, "Nhưng mà... anh nói nó sẽ ăn thịt em a."

Lykke cười to, "Tae sẽ không ăn thịt cháu đâu. Nếu Tae ăn thịt cháu, ta cùng Jack sẽ mổ bụng Tae ra để tìm cháu nha."

Hage gật đầu tán thành, "Đúng a. Hai người nhớ phải mổ bụng Tae ra nha."

Tae chạy về, chân kéo một con thỏ về, chính là con thỏ muốn trốn mới nãy. Jungkook cười mỉm, hài lòng cầm con thỏ trên tay đưa cho Lykke.

"Đây làm món phụ đi, món chính thì cháu sẽ đi tìm về cho."

Lykke gật đầu, nhận lấy con thỏ, "Gần đây có một dòng suối giáp với biển, cháu ra đó bắt cá đi."

"Vâng."