Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Vkook] Thiên Thần Khát Máu

Chương 27

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trường BigHit, Taehyung đang cực kì chán nản, ngồi học mà cứ thở dài, tay chống cằm nhìn ra cửa sổ. Giáo viên thấy vậy thì rất muốn cảnh cáo vài câu, nhưng gia thế Taehyung tất nhiên không tệ nên đành im lặng, vả lại có vẻ Taehyung đang không vui, nếu nói gì thì có khi bị mất việc luôn cũng nên.

Ho Seok ngồi bên cạnh, thấy vậy liền ngứa mắt. Mặc dù Taehyung không phải lần đầu tiên không tập trung trong giờ học như thế này, nhưng đây lại là lần đầu tiên Taehyung không ngủ trong lớp học a. Biểu cảm như vậy thì chắc đang gặp chuyện gì đi.

Ho Seok lay người Taehyung, "Sao thế? Cậu gặp chuyện gì sao?"

Taehyung quay lại nhìn, khuôn mặt khó chịu, "Là chuyện về Jungkook."

Ho Seok nhíu mày, "Jungkook? Em ấy làm sao?"

Taehyung lại yểu xìu nằm xuống bàn. Dáng vẻ đáng thương khác hẳn với vẻ bực dọc hồi nãy.

Ho Seok càng khó hiểu, đột nhiên thấy Taehyung thật mâu thuẫn a. Thấy Taehyung vẫn không chịu nói, Ho Seok hối thúc, "Có chuyện gì? Nói nhanh lên."

"Jungkook vẫn còn mất tích."

Ho Seok thở dài, "Vậy là vẫn chưa tìm thấy?"

Taehyung gật đầu không nói, lại càng buồn phiền, "Tớ hôm qua đến Jeon gia."

Ho Seok im lặng, kiên nhẫn đợi Taehyung nói tiếp.

"Hai bác nói Sehun đã gọi cho họ và bảo Jungkook một tuần sau sẽ về."

Ho Seok nheo mắt, "Tại sao?"

"Tớ cũng không rõ. Chỉ biết là em ấy sẽ nghỉ ngơi ở đó."

Ho Seok kinh ngạc, "Nghỉ ngơi?! Em ấy nghĩ có thể nghỉ ngơi ở đó? Đùa à?!"

Taehyung nhỏ giọng, "Thật đấy."

Hai người im lặng, Taehyung vẫn tay chống cằm nhìn ra cửa sổ, Ho Seok thì cứ suy nghĩ rồi nhíu mày.

Taehyung vốn đã chia tay với Jungkook, nhưng bây giờ lại có vẻ đang lo lắng cho cậu, Taehyung rõ ràng là người nói lời chia tay, tại sao lại có chuyện lạ đời như thế?

Taehyung và Ho Seok đồng loạt thở dài, nhớ lại ngày hôm đó, ngày mà bọn họ nghe tin Jungkook ngã xuống vực, lúc đó Taehyung còn tức điên đến mất kiểm soát.

~.~.~.~.~.~.~

Flashback

"Chết tiệt, tại sao em ấy lại ngã xuống ?!"

Ho Seok nhìn Taehyung đang điên cuồng vùng vẫy, đi tới hỏi tình hình, "Rốt cuộc là tại sao Jungkook lại rơi xuống vực?"

Suho chỉ cười nhạt, "Là tôi đẩy."

Suho thản nhiên như thế, Taehyung càng tức giận, sát khí lạnh lẽo nhanh chóng lan tỏa.

Sehun và Luhan liền cản, Sehun nói, "Bình tĩnh lại, đừng lớn tiếng như thế."

Taehyung bình tĩnh lại một chút, nhưng sát khí vẫn không nguôi.

Luhan nhìn xuống vực sâu thăm thẳm, chỉ còn thấy một màu xanh của lá cây, rõ ràng ở dưới vực là một khu rừng. Jungkook mà rơi xuống bụi cây thì còn hên, nhưng lỡ ngã xuống tảng đá thì sẽ rất nguy hiểm, vả lại nếu có con vật nguy hiểm gì đó ở trong đó, Jungkook sẽ không thể an toàn mà yên ổn.

Càng nghĩ, Luhan càng lo lắng, lòng cảm thấy mất mát, Jungkook như thế nào vẫn là người bạn duy nhất Luhan có, thấy cậu ngã xuống vực nhưng lại không thể làm gì, thật có lỗi với Jungkook.

Sehun thấy Luhan ủ rủ như vậy thì an ủi, "Đừng đau lòng. Lỗi không phải do em, đừng đổ lỗi cho mình. Bây giờ chúng ta hãy đi tìm Jungkook."

Bọn họ chia nhau đi tìm cậu, Luhan thì kêu người tới tìm kiếm, Sehun, Ho Seok và Taehyung cũng gọi mọi người tới. Chỉ duy nhất Suho là vẫn thản nhiên đứng nhìn bọn họ kích động tìm người.

Suho đi qua Taehyung, nói nhỏ, "Cậu là tình nhân của Kook? Xem ra cũng không phải người thường nhỉ?"

Taehyung khựng lại, nhìn Suho càng ngày càng đi xa. Tình nhân của Kook? Là nói Jungkook sao? Anh ta có quen biết với Jungkook? Vậy tại sao lại đẩy em ấy? Còn câu cuối cùng, ý của Suho là gì?

End Flashback

~.~.~.~.~.~.~

Tại nơi của Jungkook.

Jungkook tỉnh dậy, ngoài trời còn chưa sáng, vậy mà Hage và Lykke đều không còn trong nhà nữa.

Jungkook vò tóc, uể oải đứng dậy, rồi đi ra ngoài. Cậu ra sau nhà, cúi xuống ao nước sạch gần đó rửa mặt rồi đánh răng.

Đang đánh răng, một cơn gió lạnh ngắt bay ngang khiến Jungkook lạnh cả người, đã vậy còn thêm nước ở ao cũng không hề mát, Jungkook khó chịu. Sáng sớm mà lại lạnh như vậy, thật không thoải mái.

Jungkook đi tìm hai người kia. Đến một bụi cỏ, nghe thấy tiếng sột soạt của lá cây, Jungkook nhìn xuống, Hage và Lykke đang ngồi chồm hổm, tay Lykke cầm cung tên, Hage đứng bên cạnh quan sát, ánh mắt chăm chú hết sức.

Jungkook hỏi, "Hai người đang làm gì thế?"

Hage đáp, "Sư phụ đang tìm thức ăn ạ."

Jungkook nhìn theo hướng của hai người, có chút kinh ngạc. Thức ăn... là con thỏ kia?
« Chương TrướcChương Tiếp »