Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Vkook] Thiên Thần Khát Máu

Chương 12

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ánh mắt của Jungkook càng sắc bén, Taehyung nhìn vào mà cũng phải ngạc nhiên. Đôi mắt này... phải nói sao nhỉ? Là một sự đe dọa chăng? Không, không phải. Là một vẻ bình thường thôi chăng? Tất nhiên không! Đôi mắt của cậu như một con đại bàng tàn ác. Thật sự tàn ác!

Con ngươi tím nhạt thâm sâu, nó tối đi nhưng rất khó nhìn thấy. Đôi mắt này khiến ai cũng phải dè chừng, sâu trong đôi mắt giống như có một con dao vậy, nó sẽ đâm tới ai mà nó muốn gϊếŧ. Nó không đe dọa ai cả, nó sẽ trực tiếp khiến người nhìn vào phải run sợ.

Taehyung hốt hoảng, "Jungkook?"

Jungkook cười lạnh, "Anh chia tay tôi rồi mà. Giờ này còn nói chuyện với tôi làm gì?"

Taehyung ấp úm, "Tôi..."

"Anh thích Yoongi! Đúng chứ?"

Taehyung mở to mắt, "Không phải đâu."

"Thế tại sao anh chia tay tôi?"

"A... do vấn đề cá nhân thôi."

Jungkook nheo mắt, "Vấn đề cá nhân? Chắc là do hợp đồng hôn nhân ba mẹ anh kí kết với Min gia đúng không?"

Taehyung nhìn cậu. Jungkook nói tiếp, "Anh nghĩ anh lừa được tôi chắc? Sống trên đời được mười tám năm, tôi cũng biết được tấm lòng của con người rồi. Dù chưa hiểu được rõ nhưng dù sao cũng biết được chút ít. Mà đối với anh đấy, tôi yêu anh hết mười mấy năm nay cũng hiểu được toàn bộ con người anh rồi. Anh là người có chính kiến của riêng mình, anh chia tay tôi chỉ vì yêu Yoongi! Anh cảm thấy thương hại cậu ta! Đúng chứ?"

Taehyung á khẩu, không ngờ được cậu sẽ nói như vậy. Jungkook cười khẩy, "Em trai của anh, nó quá ngây thơ! Nó ngu ngốc quá rồi. Anh hãy mang nó về dạy dỗ lại đi. Kẻo chừng bị tôi lợi dụng đấy."

Sau ba phút, Taehyung mới mở miệng, "Jungkook... tột cùng là em muốn gì ở tôi? Tại sao em lại suy nghĩ đến việc động đến Kim gia?"

"Ha... tôi muốn anh phải hối hận khi rời bỏ tôi! Cả quá khứ, hiện tại và tương lai!"

"Em..."

Jungkook lạnh lùng rời đi. Taehyung kinh ngạc đến nỗi không rời nửa bước, gục đầu nhìn xuống đất, miệng lẩm bẩm, "Không thể nào, đó không phải là Jungkook! Không phải là Jungkook mà mình biết!"

Nhưng Taehyung à, đó mới chính là Jungkook. Một thiên thần khát máu. Một ác quỷ mang gương mặt thiên thần. Một thiên thần mang tâm địa ác quỷ.

~.~.~.~.~.~.~

Tối hôm đó, SeungRi và Jiyong đưa Jungkook tới Kim gia. Mới vào tới cửa, Baekhuyn đã nhiệt liệt chào mừng, Chanyeol cười nhẹ ôm Jiyong như nói xin chào. Jungkook đứng một chỗ, nhìn xung quanh nhận xét. Kim gia cũng không kém Jeon gia chút nào, phòng khách được trang trí bằng những nội thất cực kì đắt tiền và bắt mắt.

Một lúc sau, Taehyung, Jimin, Ho Seok và Yoongi đi xuống. Thấy cậu, bốn người không che giấu vẻ ngạc nhiên, Taehyung có chút trốn tránh cậu vì chuyện hồi chiều.

Baekhuyn kêu bốn người vô ăn tối cùng. Sau khi mọi người đã ngồi xuống ghế, người hầu bắt đầu mang đồ ăn lên.

Jiyong nói, "Haizzzz, mấy ngày nay Dragon cứ bị nhắm mục tiêu mãi. Làm tớ mệt muốn chết luôn đấy."

Chanyeol cười to, "Haha, cậu mà cũng biết mệt? Sức trâu bò như cậu lấy đâu ra mà mệt?"

Jiyong ra vẻ tức giận, "Gì cơ chứ! Cậu thật quá đáng! Thấy bạn bị như vậy mà còn cười được."

Chanyeol nhịn cười an ủi, "Thôi thôi, đừng giận."

Thấy Jiyong trẻ con như vậy, SeungRi chạm nhẹ vai Jiyong một cái, ánh mắt bảo rõ "hãy giữ chừng mực", Jiyong lập tức im phăng phắc.

Jungkook mở miệng, "Dragon đang bị bang X nhắm vào, đúng chứ?"

Jiyong ngạc nhiên, "Hửm?" Mọi người nhìn cậu.

"Dragon là một bang do ba mẹ và hai bác tạo ra. Nó đứng đầu trong thế giới ngầm. Dragon tồn tại khoảng chừng mười mấy năm thôi, tất nhiên là trước khi con sinh ra. Ba bây giờ đang lo lắng vì bang X nhắm vào đúng không?"

Jiyong gật gật đầu. Jungkook nói tiếp, "Nhưng con nói với ba một điều. Dragon đang có gián điệp đấy."

"Ủa? Sao con biết?"

Jungkook chỉ vào vạt tay áo của Jiyong, "Trên vạt tay áo của ba có máy nghe lén kìa."

Jiyong nhìn vào, quả thật là có một máy nghe lén, nó chỉ to khoảng hai đến ba xăng-ti-mét thôi. Jungkook với tới lấy máy nghe lén ra.

Trên máy nghe lén, in rõ chữ "D" trên đó, SeungRi đứng lên, "Ai dám cả gan để máy nghe lén lên người anh?"

Jiyong bối rối, "Anh đâu biết."

Ho Seok nhìn Jungkook, "Sao em biết có máy nghe lén?"

Jungkook chậc lưỡi rồi nói, "Đây là máy nghe lén đặc biệt do Dragon làm ra. Nó có thể phát sáng trong bóng tối, không ai ngu để làm việc đó lên người mình theo dõi, nhưng nếu làm vậy, máy nghe lén này cũng có tác dụng tìm vị trí, họ có thể dễ dàng xác định được vị trí của người mình theo dõi."

Yoongi đặt ra nghi vấn, "Vậy sao bọn tôi không thấy được?"

"Vì nó đã tắt cách đây nhiều phút. Chứng tỏ, người đặt máy theo dõi lên người ba đã biết được một điều gì đó."

Mọi người khó tin, Jungkook nói, "Không ai rãnh rỗi mà nhìn vào vạt áo của người khác đâu. Khi ba ngồi xuống, cái vạt áo đã bị để ra sau lưng, khó để nhìn thấy lắm."

Jiyong hỏi, "Vậy sao con thấy được?"

"Ánh mắt của Jeon gia."
« Chương TrướcChương Tiếp »