Chương 109: Phiên ngoại 4: Hạnh phúc sau hôn nhân

Sau khi kết hôn được hai tuần, Jungkook và Taehyung cùng nhau đi trăng mật. Nhưng lần này lại có thêm rất nhiều vị khách không mời khác nữa.

Luhan đứng từ xa nhìn đến dòng người tấp nập trên đường phố, khó chịu nói, "Cớ sao lại lắm người thế kia? Chúng ta không thể đến nơi khác à?"

Sehun gật đầu, đồng tình nói, "Đúng vậy. Nơi này lắm mùi hơi người(?) quá."

Kai nghe Sehun nói vậy, không nhịn được cười to, "Hơi người?? Cậu có lối suy nghĩ khá khác người nhỉ Sehun?"

Sehun hất đầu, rất tự hào nói, "Tớ là một người rất thông minh, nên bọn người phàm các người đừng quá cố gắng suy nghĩ giống tớ."

Suho ồ một tiếng, khinh bỉ nói, "Cậu có cho tôi một trăm tỷ tôi cũng không thèm cái lối suy nghĩ ngu ngốc của cậu đâu."

Sehun quay mặt sang chỗ khác, liền chạm mắt ngay với Jungkook và Taehyung. Hai người họ lúc này sắc mặt rất không tốt. Sehun rùng mình, giơ hai tay lên, nói, "Tớ không phải là người ra ý kiến đầu tiên nha. Là Kai! Đúng rồi! Là Kai làm! Nó kêu tớ làm đó!"

Sehun cực kì vô sỉ mà đưa tay chỉ về phía Kai, Kai giật mình, vội xua tay, "Làm gì có! Tớ sống thiện lương như vậy sao dám tới phá cuộc trăng mật của hai người được chứ." Rồi Kai chỉ tay về Luhan, gật đầu chắc nịch nói, "Là Luhan! Nó kêu tớ làm! Chắc chắn luôn!"

Nghe Kai nói mình thiện lương, bốn người đồng loạt lắc đầu, dùng ánh mắt ai oán nhìn Suho. Sau khi làm người yêu của Suho, tính tình của Kai đột nhiên trở nên mặt dày cực, đến nỗi cả bọn họ nghe mà cũng muốn đập Kai đến chết đi sống lại.

Suho bĩu môi, hừ một tiếng, bảo, "Tôi phải cưng chiều em ấy chứ! Các người quan tâm làm gì?"

Kai chớp mắt, cười rộ một tiếng, dựa vào người Suho, ngọt ngào nói, "Anh yêu à, anh thật là đẹp trai nha~"

Suho nghe vậy, trong ánh mắt xẹt qua tia tự hào, anh cười nhạt, nói, "Anh là đẹp trai nhất. Còn em là đáng yêu nhất."

Rồi, cuối cùng thì bọn họ cũng hiểu. Cái tính mặt dày hơn cả lốp bánh xe tải của Kai là từ đâu ra. Tất cả đều là do từ tên Suho quá cưng chiều Kai đây này!

Cái gì mà anh là đẹp trai nhất?? Xớ, nếu so với Taehyung/Sehun cũng không bằng.

Cái gì mà đáng yêu nhất?? Xớ, so với Luhan/Jungkook chưa chắc bằng một phần!

Bốn người đồng loạt nhướn mi, rồi đồng thanh, "Cút!"

Kai chề môi, bất mãn nói, "Các người sao có thể ác độc như thế? Nếu đuổi bọn tôi đi rồi... bọn tôi biết đi về phương nào? Nơi này là London, không phải Seoul!"

Luhan chậc lưỡi, giọng điệu khinh thường nói, "Cậu đừng có làm vẻ mất xương sống mà yếu đuối dựa vào một cái bàn mổ cho tớ đi! Thật là muốn đập!"

Kai phồng má, tức giận nói, "Cái gì mà mất xương sống?! Tớ đây là con người, mất xương sống rồi sao tớ sống nổi chứ? Ai là cái bàn mổ cơ chứ?"

Taehyung đứng dậy, nắm chặt tay Jungkook, hai người rất ăn ý cùng nhau xoay người bước đi. Bốn người kia thấy vậy, liền nhanh chóng xách đồ đi theo. Sehun ai oán, "Các cậu đâu thể nào bỏ rơi bọn tớ được chứ!"

Sáu người đi vào một villa thật lớn. Chỉ mới đi tới cửa, thì đã thấy Ho Seok đang đứng đợi ở đấy. Taehyung kinh ngạc hỏi, "Mày sao lại ở đây?"

Ho Seok cười nhạt, đáp, "Có ai đó kêu có trò vui rủ tớ tới đây chơi."

Nói xong, không biết là Ho Seok vô tình hay cố ý, ánh mắt khẽ lướt qua lướt lại bốn người kia. Jungkook không cần tốn thời gian tra hỏi cũng đủ biết thủ phạm là ai, cậu quay đầu, khó chịu nói, "Cái này là tuần trăng mật của tớ!"

Kai chớp mắt, nói, "Thì đâu có ai nói đây là tuần trăng mật của bọn này."

"Thế quái nào các cậu lại tập trung hết ở đây vậy?"

Ho Seok can ngăn, kéo mọi người vào trong, nói, "Mọi người vào đi. Hôm nay Jimin về đây chơi đấy."

Taehyung vui vẻ hẳn lên, "Jimin ư? Em ấy về rồi à?"

Một năm trước, Jimin được đi ra nước ngoài du học. Baekhyun báo tin rằng, nó đã có một người bạn trai tên Lucas - một bác sĩ điển trai, tính tình rất ấm áp và quyến rũ. Bọn họ cũng rất tò mò người đã có thể khuất phục được đứa nhỏ bướng bỉnh này có dáng vẻ như thế nào.

Đi vào trong thì liền thấy Jimin đang ngồi tình tứ cùng một người con trai trẻ tuổi. Khuôn mặt cậu ta góc cạnh rất sắc nét, mái tóc vàng nhạt được chải gọn gàng sáng sủa, hàng lông mày rậm rạp, đôi mắt xanh to tròn sâu lắng, chiếc mũi cao dài, đôi môi mỏng nở nụ cười dịu dàng trông rất thú hút. Thân hình cậu ta cực kì chuẩn người châu Âu.

Thì ra... đây là bạn trai của Jimin - Lucas.

Luhan cười to, thân thiện nói, "Jimin ơi~"

Jimin khẽ giật mình, quay sang thấy Luhan thì liền vui vẻ nói, "Mọi người tới hết rồi? Qua đây ngồi với em nè."

Đợi mọi người ngồi hết lên ghế, Jimin lần lượt giới thiệu, "Đây là Lucas, chồng tương lai của em. Còn đây là Jungkook, Taehyung, Luhan, Sehun, Kai, Suho, Ho Seok, người quen của em."

Lucas cười nhẹ, mùi hương nam tính lan toả, giọng nói trầm ấm vang lên, "Chào mọi người." Lucas nói bằng giọng Hàn cực chuẩn.

Mọi người khách sáo cười hì hì, cũng đáp lại, "Chào anh."

Rồi bọn họ cùng nhau nói chuyện rôm rả.

Ho Seok một mình ngồi đằng xa, nhìn chầm chầm vào nụ cười tự nhiên cứ mãi hiện hữu trên đôi môi của mọi người, anh cười thầm, ngẩng đầu nhìn lên trời cao, khẽ nói, "Yoongi, em thấy chưa? Mọi người... bây giờ đều đang rất hạnh phúc. Vậy nhưng mà... em vẫn chưa quay lại... nhỉ?"

Một cảm giác chua xót vang lên trong lòng Ho Seok, nhớ lại nụ cười của Yoongi, Ho Seok liền tưởng tượng ra y đang ngồi bên mình và mỉm cười.

Thôi thì, nhìn người khác nở nụ cười... cũng rất hạnh phúc mà...

Chỉ là có hơi mất mác khi không thể thấy nụ cười của người ấy một cách chân thật hơn thôi.

== HOÀN ==