Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vionich

Chương 7: Tại Sao Cô Không Mặc Qυầи ɭóŧ?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tờ hướng dẫn và đơn thuốc Sphene để lại chơi khó Garnet một phen. Anh đặt tờ giấy lên đầu ngón tay, xoay xoay mấy vòng như muốn sắp xếp lại đống chữ nghĩa xấu điên đảo bên trong. Mất nửa ngày trời, anh mới “dịch” được bác sĩ gửi gắm điều gì để nói lại cho Zera.

May thay, Zera có vẻ hiểu rất nhanh những thứ liên quan đến vận động, ngược lại, thuốc thang thì mù tịt. Anh buộc phải đánh dấu các loại thuốc theo màu sắc để cô nhớ.

“Sáng: 2 viên hồng, 1 viên xanh lá. Ch iều: 1 viên xanh lá, 1 viên trắng. Nhớ chưa?”

Như thế này thì Zera hiểu. Ban nãy cứ nói cái gì mà Mê-nha-si…, Can-seo…, cô nghe mà muốn ngất, khỏi tỉnh dậy nữa.

“Ừm, rồi.”

“Các động tác thì thế này, thế này…”

Tới lúc này, Garnet đã nhận ra rằng cô gái tóc tím này không đọc được tờ đơn của bác sĩ không chỉ vì chữ quá xấu mà vì cô hoàn toàn mù chữ. Ngay cả khi anh đọc lên cho cô nghe, Zera cũng bày ra vẻ mặt mờ mịt. Hướng dẫn tập luyện của Sphene có quá nhiều từ ngữ cô không hiểu, Garnet nghĩ thà mình thị phạm động tác cho xong.

“Á…”

Động tác xoạc chân này ác quá trời ác, muốn rách háng luôn rồi. Garnet méo mặt nằm bẹp dí mất một lúc mới đứng lên nổi.

Vật lộn cả ngày, cuối cùng Zera cũng nắm được các bài tập, căn bản là do Garnet múa may quá khó hiểu. Garnet như được thoát nạn:

“Cứ thế mà triển nhé. Mau khỏi còn phục vụ tôi.”

Nhưng trước khi Zera khỏe mạnh bình thường trở lại thì anh chính là người phục vụ.

“Bữa sáng đây.”

“Bữa trưa đây.”

“Bữa tối đây.”

Đã thế, mấy nhu cầu cơ bản của cô gái cũng đến tay anh xử lý.

“Bộ đồ này mặc lâu rồi. Lấy cho tôi bộ khác!”

Thật không biết ai mới là chủ nhân lâu đài này nữa.

“Có mỗi thế này thôi. Mặc đại đi.”

Kết quả của “mặc đại đi” là tiếng thét thất thanh của Sphene khi gặp lại Zera lúc đến tái khám:

“Ôi mẹ ơi?! Tại sao cô lại thả rông thế này?”

Zera ngạc nhiên trước phản ứng quá đỗi khoa trương của bác sĩ tóc xanh. Cô tự nhìn lại mình từ trên xuống dưới - áo sơ mi dài trùm mông, chân đi đôi dép trong nhà. Cô chẳng cảm thấy bản thân có vấn đề gì hết, bèn đáp lại Sphene bằng ánh mắt khó hiểu.

Sphene đã trải qua vô số trận đấu sinh tử nhưng chưa lần nào sốc như thế này. Cô nàng phải dựa vào tường mới đứng vững, nhìn cô gái trước mặt mà cạn lời:

“Sao cô không mặc qυầи ɭóŧ mà lại… hớ hênh như vầy?”

Vẻ mặt Zera hơi khó chịu, rõ ràng là không hiểu gì:

“Gì hả?”
« Chương TrướcChương Tiếp »