Trần Ngọc Lâm lúc này đầu to như cái đấu, chí ít hắn tưởng tượng là như vậy.
Tiến vào Chủ Thần Không Gian? Trò hề gì vậy? Hệ Thống hồi trước còn đánh cái so sánh, hắn còn nhớ rõ: Thánh Nhân chưởng quản pháp tắc 1 chi đại đạo, 1 cái Hệ Thống bình quân có thể so ra với một cái toàn hệ Thánh Nhân.
Tuy nhiên hồi đó Hệ Thống chưa có nói cho hắn biết còn có Chủ Thần Không Gian, Hệ Thống khác các loại sự tình, hơn nữa dựa vào nó tới nói "đây là một cái dễ khi dễ đối tượng" có thể xem như tên Chủ Thần Không Gian này cũng chỉ là một cái Thánh Nhân.
Chỉ cái rắm.
༄༂ Ngươi suy nghĩ nhiều.༂࿐
Hệ Thống nói:
༄༂ Chúng ta Chủ Thần Không Gian cùng với Hệ Thống lưu các loại hình không thể trực tiếp tác động vào chủ thế giới cùng các thực thể của nó trừ khi là phụ thân dạng ta và ngươi, cần phải thông qua một môi giới mới có thể tác động, bằng không Thiên Đạo sẽ nhận định chúng ta là cùng nó tới đánh nhau. Ta cũng không sợ Thiên Đạo nhưng thế thì phiền lắm, căn bản là không dứt không thôi, thẳng tới khi ta tiến vào Cõi Hư Vô mới xong.༂࿐
༄༂ Cho nên ta mang ngươi đi, vấn đề duy nhất ngươi cần quan tâm là đám thí luyện giả. Yên tâm, ta đã kiểm tra, chỉ có 1 tên Kim Đan, còn lại toàn là Ngũ, Tứ Phẩm tu vi. Không cần lo lắng, dù sao con khôi lỗi kia là cảnh giới ngang Nguyên Anh cơ mà.༂࿐
༄༂ Mà mợ nhà nó, hỏi nhiều cái cọng lông. Đi vào, cổng không gian kết nối thu hồi viên thạch anh kia bị ta ảnh hưởng sẽ không kéo dài quá lâu, lại thêm ta cải biến thông tin từ Tử Vong thành Nguy Cấp liền lại càng khó khăn. Mau mau chuẩn bị.༂࿐
Trần Ngọc Lâm:
- .............
Ngay sau đấy, hắn thoáng cái cảm giác được thân thể của hắn nhiều hơn một tầng đồ vật, trông như thể là da người, hắn lập tức nhận ra đây là tấm da của tên Cự Trùng Chúa Tể kia.
Rất rõ ràng, nếu như Hệ Thống nói nó đã cải biến tạm thời thông tin của viên thạch anh từ Tử Vong thành Nguy Cấp Tánh Mạng, lại cộng thêm nó trải qua cho hắn một lớp da thì rõ rành rành là Hệ Thống muốn cho hắn giả trang tên Cự Trùng Chúa Tể trong nhân dạng này một đoạn thời gian.
Ngay sau đó, Trần Ngọc Lâm cảm giác một trận ánh sáng trắng từ trên trời phun ra, chộp lấy hắn. Hắn chỉ kịp đem mấy người Shuten Douji thu hồi lại rồi mới nương theo ánh sáng bị thu hồi đi mất.
Trong Chủ Thần Không gian, Trần Ngọc Lâm vừa mới tiến vào, tầm mắt hắn liền trước tiên bao quát xung quanh.
Đây là một phiến kim sắc không gian. Lúc này trước mặt hắn là một cái thần điện cực kỳ to lớn, từng cây cột chống đỡ thần điện được tạo thành hoàng kim hay là kim cương gì đó. Những hình vẽ các loài sinh vật, nhân loại, long, thần thánh, các loài sinh vật của nền văn minh thần thoại hết thảy đều được chạm trổ trên đỉnh đầu, giống như đang còn sống.
Thậm chí còn có vài con Long hình vẽ quấn quanh cây cột, làm ra bộ như đang ngủ, nhưng thi thoảng lại ngáp ngáp một cái nữa.
Hắn nhìn thấy đầu tiên là 10-13 người đang tụ lại thành từng nhóm 3-4 tên một. Tuy nhiên do có kinh nghiệm từ tên Cự Trùng Chúa Tể kia, hắn liền không có thực tình sẽ tin tưởng những cái đó sinh vật là người: rất có thể cùng Cự Trùng Chúa Tể một dạng, là yêu ma khoác da người.
"Lão đại, ngươi không sao chứ?"
Trần Ngọc Lâm vừa tiến vào Chủ Thần Không gian lập tức co cụm lại thành một khối. Hai người, một nam một nữ tiến tới trước, mở miệng hỏi hắn, rõ ràng ra vẻ ân cần.
Người nữ Trần Ngọc Lâm không biết, nhưng người nam hắn nhìn thấy trong cổ họng có vài cây nấm mọc lan tràn, nếu không phải tu luyện loại hình công pháp kỳ dị nào đó thì mười phần chắc tám là yêu tộc, có lẽ là thực vật loại yêu tộc ký sinh.
Trần Ngọc Lâm híp mắt, trong chớp mắt suy nghĩ, kế đấy hắn hộc ra một ngụm máu đen đặc. Lập tức người nam kia rít lên một tiếng dài:
"Máu? Lão đại từ đâu bị thương? Hơn nữa lại là máu đen, là kẻ nào có thể hạ dược lão đại?"
"Mau đi hối đoái thuốc giải độc cấp 3.. không được, cấp 4 đi."
Người nữ nói, nhìn về phía nam nhân bên cạnh nàng nghiêm trang nói. Trần Ngọc Lâm suy đoán "Thuốc Giải Độc" ở đây hẳn là một loại sinh dược có tác dụng giải hết gần như mọi loại độc, nếu không hai người cũng sẽ không tùy ý đến thế. Dù sao, thuốc giải cũng là có ba phần độc.
Cấp 3 và 4 hẳn là phân chia cấp bậc. Không rõ phân chia như nào.
"Không cần.."
Trần Ngọc Lâm rít lên một tràng, tiếng kêu rất giống với tiếng kêu của Cự Trùng Chúa Tể lúc mới xuất hiện, lập tức phân tán sự chú ý của gã nam và nữ kia.
Lại nói, sự xuất hiện của hắn cũng đồng dạng thu hút sự chú ý của mười mấy người đang ngồi tán loạn trong Chủ Thần Không Gian, tuy nhiên lại có 6 người một mực nhắm mắt tựa hồ như đang ngủ. Trần Ngọc Lâm tạm thời suy đoán những người này hẳn là đang Offline.
"Ta đυ.ng độ một cái vô cùng kinh khủng tồn tại. Thuốc giải độc cấp 4 hẳn là không có tác dụng, có cũng có lẽ không thể hối đoái được."
Trần Ngọc Lâm giả bộ bệnh trạng, phun ra một tràng máu đen. Khác không nói, chỉ riêng cái máu đen này cũng hao tổn tâm thần của hắn: máu + mực đen a. Lại nói diễn xuất có thể coi như không tệ, chí ít lừa gạt qua đám này.
"Nó là gì?"
Nữ nhân quan tâm hỏi, Trần Ngọc Lâm nhìn qua nàng, suy nghĩ một chút rồi nói:
"Nó là một thứ gì đó vô cùng kinh khủng, toàn bộ trùng tộc của ta trong nháy mắt bị độc chết. Thậm chí bản thân ta cũng bị trúng chiêu, hộc..."
Kế đấy, hắn lại phun ra một tràng máu đen. Tuy nhiên nhanh chóng, một âm thanh truyền ra từ chỗ rất sâu bên trong Thần Điện truyền ra, nơi có tồn tại một cái đoàn ánh sáng nhẹ nhàng du tẩu trong không trung. Âm thanh này nói:
[Xin chào người mới tới. Ngươi tới nơi này có việc gì?]
Đám mấy người, kể cả nam nhân cùng nữ nhân đang ở bên cạnh hắn vẫn là hơn mười người đang hoặc là offline, hoặc là hóng chuyện tất cả đều giật mình. Những người đang trong trạng thái Offline thì toàn bộ giật mình tỉnh dậy, nhìn quanh quẩn như tự hỏi chuyện gì đang xảy ra.
Tâm Trần Ngọc Lâm rơi vài tiếng lộp bộp, bị phát hiện rồi. Tuy nhiên, hắn tâm rộng, từ trên tay hắn phun ra hai tấm Hoàng Kim Lưới, loại thiết lập chắc chắn nhất. Hai người này ít nhất cũng có Tam Phẩm đỉnh phong tu vi, còn lại nữ nhân là Cao cấp Ma Pháp Sư, hắn nhìn qua trang phục và khí tức liền biết.
Hoàng Kim Lưới được hắn bắn tung ra, chói chặt cả hai người. Trần Ngọc Lâm mười phần sinh long hoạt hổ đứng dậy, một tay rút ra Phệ Huyết Đao, tay kia giơ lên Thất bảo Lưu Ly tháp. Hắn nắm tay trái giơ lên mặt một phát xé toạc lớp da người bị Hệ Thống bao phủ...
Cho nên đây là xé toạc da mặt theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng luôn.
"Ngươi là ai? Lão đại của chúng ta bị ngươi gϊếŧ rồi à?"
Tên nam nhân cây nấm kia bị trói nhưng vẫn gào to mồm. Trần Ngọc Lâm cũng cảm giác mình cần con tin nên không có thèm để ý đến hắn, ngược lại hắn nhìn lướt qua toàn bộ 10 người đang đồng loạt bao vây bản thân.
Mặc dù hắn chỉ là Tứ Phẩm sơ kỳ, chung quanh ngoài Tam - Tứ Phẩm tu vi ra còn có cả những tồn tại sánh ngang Ngũ Phẩm, thậm chí Kim Đan cũng có một cái.
Nhưng toàn bộ đều ngưng trọng nhìn hắn. Không vì gì khác, chỉ vì hắn không được Chủ Thần Không Gian "mời" tới đây mà vẫn có thể xuất hiện tại đây.
Nhưng dường như không có ai não bổ ra một cái khác Chủ Thần Không Gian, cái này Trần Ngọc Lâm hiểu.
"Xin chào, ta là nhân viên hàng không vũ trụ kiểm tra hộ chiếu, các ngươi ở đây ai có VISA du lịch mặt trăng không?"
Trần Ngọc Lâm tay xách Phệ Huyết Đao, cười hỏi. Đằng sau hắn xuất hiện trong luồng hào quang là Shuten Douji, Hoa Điểu Quyển, Bách Diện Thú, Hắc Linh cùng với Slender man. Những cái còn lại liền lưu lại làm trợ quân trong tình thế khẩn cấp.
Lại thêm con khôi lỗi người que trên đầu hắn, hẳn là đủ đánh một hồi.
[Ngươi đến tột cùng đến đây là muốn làm gì? Dường như là tại đang câu kéo thời gian.. Hừm, dường như ta không có cách nào đọc tâm trí... hả? Có cái gì đang tại thôn phệ ta?]
Chủ Thần Không Gian âm thanh đột nhiên biến gay gắt lên. Nó gần như là thét lên về phía hơn 10 vị Thí Luyện Giả:
[Gϊếŧ chết tên kia. Hắn tuyệt đối cùng với bất kỳ cái gì đang phụ thân lên ta là một bọn.]
༄༂ Ngu Ngốc..༂࿐
Cùng lúc này, âm thanh từ Hệ Thống tràn ra, nó lúc này đã chui ra khỏi người Trần Ngọc Lâm, giống như một con sứa với các xúc tu kéo dài ra, bám vào trên mặt đất, trong thần điện, những cây cột, đâu đâu cũng có xúc tu của nó.
Nguyên lai đây mới là hình dạng của Hệ Thống, có lẽ thế. Vì Trần Ngọc Lâm cùng Hệ Thống có một đợt từng nói chuyện qua, Hệ Thống có nói nó là vô hình vô chất đồ vật, không thể miêu tả hình dáng.
Hoặc nên nói, nó là một cái khái niệm, cho nên đây là hình dáng mà hắn tưởng tượng của khái niệm mang tên Hệ Thống.
Hệ Thống nói, giọng chế nhạo:
༄༂ Ngươi không thiết lập hàng rào, không có thiết lập phòng hộ chi tường, thậm chí có vẻ còn không biết được sẽ tồn tại những tồn tại giống như ngươi. Kẻ như ngươi có đi tới Cõi Hư Vô cũng sẽ chỉ làm mồi cho đám Hắc Diệu thôi.༂࿐
༄༂ Mà, hừ, ta cũng không nghĩ ngươi biết được Cõi Hư Vô cùng Hắc Diệu là đám nào, thôi thì lưu lại làm đồ ăn ta đi.༂࿐