Đừng nhìn vào cuộc chiến chóng vánh vừa rồi mà kết luận rằng Diệp Phong hoàn toàn áp đảo. Thực ra hắn hoàn toàn tập trung cao độ vào trận chiến.
Việc giấu chiếc phi đao vào đường đi của ngọn lửa để che mất tầm nhìn của Viêm báo cho thấy sức phán đoán và khả năng quan sát kinh người của Diệp Phong. Chỉ trong một chớp mắt hắn đã biến thế bị động thành một liên hoàn sát chiêu hoàn hảo. Đó là khả năng ứng biến vô cùng linh hoạt.
Hơn nữa việc phóng ba chiếc phi đao về ba phía khác nhau đã cho thấy Diệp Phong còn là một người vô cùng cẩn thận. Hắn đã tính trước đường lui của Viêm báo, dù nó có di chuyển sang phía nào cũng phải đối mặt với phi đao. Dù Viêm báo có phá được phi đao đi chăng nữa thì đối mặt với nó chính là lưỡi đao đoạt mạng của Diệp Phong.
Không phải là Viêm báo không đủ mạnh mà đối thủ của nó quá cẩn thận và cơ trí.
Nhìn xác Hỏa viêm báo nằm dài trên mặt đất, Diệp Phong gật đầu hài lòng. Những con yêu thú thế này chính là nguồn thức ăn bổ dưỡng đối với đám người Diệp Phong.
Hắc thúc đã từng nói trong cơ thể của yêu thú đều chứa đựng hồn thạch. Hồn thạch là căn nguyên tinh hoa của yêu thú, nó ẩn chứa sinh mệnh lực và năng lượng cực kì nồng đậm.
Tác dụng của hồn thạch là rất lớn đối với tu sĩ, đặc biệt là đối với những trận pháp giả. Thông thường một số trận pháp đặc biệt có thể sử dụng hồn thạch để gia tăng uy lực, hay như những truyền tống trận đều có thể sử dụng hồn thạch để gia cố và cung cấp năng lượng để truyền tống vượt không gian.
Chính vì sự quý giá của hồn thạch nên giá của nó cũng rất cao.
Nắm trong tay hồn thạch của Hỏa Viêm báo và Mãng Lân Xà, Diệp Phong dường như nhìn thấy con đường kiếm tiền của mình. Hắn không khỏi nở một nụ cười tham tài.
Vết thương trên cơ thể Tiểu Phong đã hoàn toàn lành lại. Tiểu Phong chính là con yêu thú nhỏ mà Diệp Phong đã cứu. Khi vết thương của nó ổn định, Diệp Phong đã muốn thả nó đi thế nhưng con yêu thú này nhất định không chịu đi, luôn theo sát bên người Diệp Phong không rời.
Thậm chí còn biến vai của hắn thành ổ của mình, lúc nào cũng ngồi trên vai hắn. Điều này khiến Ý Lăng vô cùng thích thú, cái tên Tiểu Phong cũng chính là do nàng đặt, khiến cho Diệp Phong kháng nghị mấy ngày trời. Cuối cùng hắn đành phải buồn bã chấp nhận.
Hai người một thú cứ như vậy mà tiếp tục cuộc hành trình.
Những ngày sau đó, Diệp Phong điên cuồng chém gϊếŧ trong vùng rừng rậm này. Thậm chí hắn còn không ngại ngần lao vào giữa thú triều đại khai sát giới.
Thú triều là hiện tượng mà một số lượng lớn yêu thú di chuyển hỗn loạn trong một khu vực rộng lớn. Thường thường khi nhìn thấy thú triều thì tu sĩ sẽ có xu hướng né tránh, bởi lẽ không ai nguyện ý đi gây sự với một đám yêu thú cả.
Tất nhiên quy mô thú triều mà Diệp Phong gặp phải cũng không quá lớn, hắn tự tin có thể đối phó được. Nếu người thường nhìn thú triều là những con yêu thú hung mãnh thì Diệp Phong lại nhìn thú triều như những túi vàng đang di động.
Liên tục một tháng trời, Diệp Phong không ngừng chiến đấu. Có những lúc bị trọng thương rất nặng, nhưng hắn chưa từng bỏ cuộc. Số lượng hồn thạch đang không ngừng tăng lên, chất thành một đống lớn. Chủ yếu là hồn thạch của yêu thú Thủy môn tầng hai, có một số là Thủy Môn tầng ba, bốn, năm.
Việc tích lũy về lượng đã khiến hắn biến đổi về chất. Diệp Phong đã đột phá Thủy môn tầng một và đạt đến Thủy Môn tầng ba.
Thủy Môn cũng là một trong những môn rất quan trọng, nó chi phối vùng xương chậu và đan điền. Tu sĩ đạt đến Thủy Môn sẽ có thay đổi đáng kể, chính là vì liên quan đến đan điền.
Khi khai mở Thủy Môn, đồng nghĩa với việc đan điền được khai mở. Nó là nơi chứa đựng khí lực và sinh mệnh lực của tu sĩ, là bể chứa năng lượng và dòng chảy của sự sống.
Sau khi đạt tới Thủy Môn, Diệp Phong cảm thấy có một dòng sinh khí to lớn chảy trong cơ thể. Khí lực và sinh mệnh lực trong cơ thể vận chuyển mạnh mẽ hơn, dần dần tích tụ trong đan điền.
Chớp mắt đã qua ba tháng, nhóm người Diệp Phong và Ý Lăng đã tới biên cảnh Hỏa Quốc. Hỏa Quốc là một quốc gia tương đối lớn nằm ở phía nam của Trung châu, tiếp giáp với Nam Lĩnh. Diện tích Hỏa Quốc trải dài hai ngàn dặm từ Bắc xuống Nam và ba ngàn dặm từ Đông sang Tây.
Thế nhưng nếu so sánh với Trung Châu thì như muối bỏ bể, nhỏ bé như hạt cát giữa sa mạc. Ở Trung Châu có vô số những quốc gia có diện tích tương đương và vô số những quốc gia rộng gấp mấy lần Hỏa Quốc. Vậy mới thấy Trung Châu rộng lớn đến nhường nào.
Nơi này chính là thành Khâu Nam thuộc Hỏa Quốc, một thành trì trù phú và giàu có.
Từ xa nhìn lại, Khâu Nam Thành được non xanh nước biếc bao bọc và cuộn tròn lại, giống như chốn thế ngoại đào nguyên, phong quang di nhân, cảnh sắc tú lệ.
“Nghe nói bên trong thành Khâu Nam còn có cả cao thủ đã đạt tới Thiên Thần Cảnh tọa trấn. Vị này chính là viện trưởng hiện tại của Thương Mang học viện“ Ý Lăng giải thích
“Muội dường như đã tìm hiểu kĩ về nơi này?” Diệp Phong đáp lời.
“Thỉnh thoảng muội đi cùng cha đến đây để trao đổi một số vật dụng cần thiết. Ước mơ của muội chính là được gia nhập Thương Mang học viện.”