“Đi thôi, chúng ta mau vào báo danh.” Nói đoạn, Ý Lăng nắm tay Diệp Phong lôi hắn về phía trước.
Phía trước bọn họ là một quảng trường vô cùng rộng lớn, có khoảng hơn ngàn người đang tụ tập tại đây. Tất cả đều là những thanh thiếu niên với sự nhiệt huyết và hăng hái vô bờ.
“Đông thật.” Diệp Phong cảm khái.
Sau một khoảng thời gian khá lâu, Diệp Phong và Ý Lăng mới hoàn tất thủ tục đăng ký báo danh cho mình.
Vì số lượng người đến đăng ký khá nhiều nên học viện đã chia khu vực thí luyện làm năm, mỗi khu vực sẽ có hai trăm người tham gia khảo hạch.
Diệp Phong và Ý Lăng đều được khảo hạch ở khu vực thứ tư, nó nằm ở phía Nam của khu thí luyện. Đây là một vùng đất bằng phẳng và rộng rãi, hai trăm người đứng trên đó cũng khá thoải mái.
“Diệp huynh, chúng ta lại gặp nhau rồi.” Người vừa lên tiếng là Lý Hàn, điều bất ngờ là hắn cũng khảo hạch ở khu vực này, khiến Diệp Phong cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
“Đúng vậy, Trái đất thật tròn.” Diệp Phong cảm khái.
“Trái đất?” Lý Hàn khó hiểu.
“Khụ…không có gì…” Diệp Phong hắng giọng.
Bên cạnh hắn, Ý Lăng đang che miệng cười. Bởi chỉ có nàng mới hiểu những gì Diệp Phong nói.
Tiểu Phong lúc này vẫn đang nằm ngủ ngon lành trên vai Diệp Phong, cứ như một cao tăng đắc đạo không màng đến sự đời.
Năm khu vực thí luyện tạo thành một vòng tròn bao quanh quảng trường trung tâm. Ở chính giữa quảng trường đó có một đài đá cao nhô lên.
Phía trên đài là một lão nhân tiên phong đạo cốt, đang chắp hai tay ra sau lưng, một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ vô hình lan tỏa ra xung quanh khiến mọi người đều cảm thấy áp lực vô cùng.
“Đó chính là phó viện trưởng của Thương Mang học viện, nghe đồn đã đạt đến Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, chỉ còn một bước nữa là đột phá đến Thiên Thần cảnh” Lý Hàn ở bên cạnh Diệp Phong đang nhìn lên đài cao với một ánh mắt đầy sùng bái.
Diệp Phong cũng vô cùng ngưỡng mộ, nhưng hắn tự tin sẽ có một ngày mình cũng đạt được cảnh giới ấy, thậm chí còn tiến xa hơn.
Phó viện trưởng sau khi nhìn khắp một lượt liền lên tiếng thông báo về thể lệ cuộc khảo thí:
“Thương Mang học viện đã tồn tại từ hàng ngàn năm, cũng đã có rất nhiều cao thủ đi ra từ nơi này. Chúng ta coi trọng chất lượng hơn là số lượng, cho nên khảo thí lần này sẽ rất khắc nghiệt. Nếu ai không đủ can đảm thì hoàn toàn có thể từ bỏ bây giờ” Phó viện trưởng chợt ngưng lại một lát, sau đó phát hiện không có ai muốn rời đi, mới gật đầu rồi nói tiếp:
“Khảo thí lần này sẽ có hai vòng. Vòng thứ nhất các ngươi sẽ phải chống lại đợt tấn công của hai trăm yêu thú, những người không bị thương đến cuối cùng sẽ được thông qua. Vòng thứ hai sẽ là đối kháng với pháp trận tấn công. Tất cả các ngươi sẽ vào trong ngũ hành trận pháp sơ cấp của học viện. Nếu qua hết các đợt tấn công mà không bị thương tích gì sẽ chính thức trở thành môn sinh của Thương Mang học viện. Những trường hợp còn lại sẽ bị loại. Các ngươi đã nắm rõ cách thức khảo thí hay chưa?” Sau khi đã xác định lại một lượt, Phó viện trưởng tiếp tục nói:
“Tốt lắm…Chúc tất cả các ngươi khảo thí thuận lợi.” “Ta tuyên bố, khảo thí chính thức bắt đầu.” Nói xong phó viện trưởng liền ngồi lại ngay trên đài cao, nhắm mắt lại đả tọa mà không để ý gì đến xung quanh nữa.
Diệp Phong vội để Tiểu Phong lại dưới sàn đấu rồi bước vào quảng trường khu vực thứ tư.
Đệ nhất quan: thú triều.
Từng đàn yêu thú đã được thả ra, đủ các chủng loại với các cấp độ khác nhau. Nhưng chủ yếu là các yêu thú cấp độ Kim môn đỉnh phong, thỉnh thoảng có cả yêu thú cấp độ Thủy môn tầng một.
Rõ ràng khảo thí năm nay độ khó vượt xa các năm trước nhiều lần.
Diệp Phong nhìn những con yêu thú đang lao đến chỗ mình, không một chút hoảng loạn nào. Hắn đã từng một mình diệt sát cả một thú triều loại nhỏ, từng này đối với hắn chưa được tính là khó.
Tuy nhiên Diệp Phong không phải là một người ngạo mạn, hắn không muốn bộc lộ tài năng của mình mà chỉ muốn yên ổn tu luyện.
Vì thế hắn luôn giữ tu vi của mình ở mức Kim Môn tầng thứ chín, có điều hắn cũng phải lưu ý không được để bản thân bị thương, nếu không sẽ bị loại.
Thời gian dần trôi, số lượng thí sinh trên các khu vực khảo thí đang giảm dần. Có phó viện trưởng tọa trấn thì sẽ không có ai phải mất mạng, tuy nhiên những người bị loại cũng khá nhiều.
Kết thúc đệ nhất quan, nhân số tham gia đã bị giảm một nửa. Đương nhiên Diệp Phong, Ý Lăng dễ dàng vượt qua được. Ngoài ra còn có Lý Hàn, với tu vi Thủy Môn tầng hai của hắn cũng đã vượt qua.
Năm trăm người còn lại sẽ tiếp tục tiến vào đệ nhị quan: Pháp trận.
Chỉ thấy ở giữa quảng trường, một trận pháp khổng lồ đang chầm chậm xuất hiện. Nó đang không ngừng xoay tròn trên không trung.
Sau khi năm trăm thí sinh còn lại tiến vào trong trận pháp, nó liền phóng ra những luồng ánh sáng khóa chặt không gian bên trong, cách biệt với bên ngoài.
Ngũ hành pháp trận chính là Kim, Mộc Thủy, Hỏa, Thổ. Đợt tấn công đầu tiên chính là trận pháp Kim, vô số những thanh kiếm từ khắp mọi hướng ồ ạt phóng ra.
Chúng đều không có lực sát thương nhưng lại có khả năng đánh dấu trên cơ thể nếu đâm trúng người, những ai bị đánh dấu sẽ coi như bị thương.
Diệp Phong ngưng trọng nhìn vô số bóng kiếm đang lao đến mình, tốc độ của hắn được đẩy lên cao né tránh tất cả.
Sau một nén nhang trận pháp Kim kết thúc, lúc này đã có hơn trăm người nữa bị loại. Tiếp tục đến những trận pháp còn lại, cuối cùng kết thúc đệ nhị quan, số người thuận lợi qua được chỉ vỏn vẹn còn lại một trăm.
Một trăm người trên một nghìn người tham gia, đủ thấy mức độ khó khăn của đợt khảo thí này.