Chương 122: Huyết táng thiên viên

Trên thành Lô Vân.

Trần Vũ và thành viên của ba tông, bao gồm tên trung niên mặc giáp Hóa Khí Hậu Thiên đều nhìn cảnh tượng quỷ dị trong bức màn huyết sắc trên bầu trời, vẻ mặt cực kỳ đặc sắc.

- Huyết Táng Thiên Viên? Thứ trong truyền thuyết lại thật sự hiện thế?

Trung niên mặc giáp thở dài, nói.

- Tiền bối, rốt cuộc thì Huyết Táng Thiên Viên là cái gì?

Vài tên đệ tử của ba tông ở xung quanh đều dò hỏi.

Từ lúc bức màn huyết sắc xuất hiện, toàn bộ mặt đất chiến trường đều bị tuyến đường màu máu quỷ dị bao trùm, toàn bộ huyết dịch đều bị một loại lực lượng vô hình hấp thu.

Ầm...

Trên bức màn huyết sắc chợt nổi lên từng đợt sóng gợn, dường như đang reo hò sung sướиɠ vì được uống đủ máu huyết.

- Huyết Táng Thiên Viên là một không gian bí cảnh độc lập thời Thượng Cổ. Nghe nói lúc trước là lâm viên do đại năng giả tạo ra, chuyên bồi dưỡng các loại thiên tài địa bảo, trân cầm dị thú thời Thượng Cổ. Về sau, không biết từ nào, chủ nhân của lâm viên biến mất không rõ tung tích, không gian này rơi vào tay một cường giả Huyết đạo, hắn đã cải tạo gần như toàn bộ lâm viên, cũng không hiểu vì nguyên nhân gì mà cứ mỗi trăm năm hoặc mấy trăm năm, khu vườn này lại cần phải hấp thu một lượng lớn tinh huyết và sinh hồn ở ngoại giới.

Trung niên mặc giáp giải thích.

Thân là Hóa Khí cảnh, hiển nhiên hắn biểu rõ nhiều thứ hơn xa đệ tử của ba tông.

- Hấp thu tinh huyết và sinh hồn? Đây là điều kiện để mở ra Huyết Táng Thiên Viên sao?

Một tên đệ tử Thiết Kiếm môn hỏi.

- Không sai! Cần một lượng tinh huyết và sinh hồn khổng lồ, hơn nữa người bình thường thì không được! Phải là người tu hành, ít nhất là Thông Mạch kỳ hoặc Luyện Tạng kỳ trở lên, từ Hóa Khí cảnh trở lên là tốt nhất. Bình thường, chỉ khi gặp chiến tranh tông môn, đồng thời còn phải là tinh huyết và sinh hồn tươi mới thì mới có thể thực hiện.

Vị trung niên trầm giọng nói.

Mọi người nghe vậy, không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.

Chỉ cần có chút đầu óc đều hiểu. Lần này chiến tranh nổi lên khắp toàn bộ Sở quốc, có lẽ nguyên nhân không hề đơn giản.

Nhất là Cốt Ma Cung còn cố ý thu hẹp phạm vi chiến trường tại phụ cận thành Lô Vân này.

Bởi vì chỉ có tinh huyết và sinh hồn trong một khu vực nhất định, đồng thời số lượng và chất lượng đạt tới một hạn định cụ thể thì mới có thể huyết tế ra “Huyết Táng Thiên Viên”.

Thịch thịch thịch...

Trái tim thần bí trong cơ thể Trần Vũ liên tục nhảy lên, dường như sinh ra một tia cảm ứng thần bí với bức màn huyết sắc trên không trung.

Loại cảm ứng này cũng giống như lúc gặp viên cầu kim loại, tuy nhiên không mãnh liệt bằng.

Lúc này, Cốt Ma Cung và thành viên của ba tông đều ăn ý đình chiến.

Một hồi đại quyết chiến sinh tử thảm liệt đến tận cùng, sắp tới thời điểm mấu chốt thì song phương lại đồng thời đình chiến.

Trần Vũ phát hiện, ánh mắt của các vị trưởng lão, tông chủ Hóa Khí cảnh của ba tông đều tập trung nhìn lên cảnh tượng Huyết Táng Thiên Viên trên bầu trời, vẻ mặt vừa mừng rỡ vừa lo lắng.

...

Vài ngày sau đó.

Ba tông và Cốt Ma Cung đã lặng lẽ rút đi, triệt để ngưng chiến.

Giữa chiến trường dựng lên một cái thạch đài, trên thạch đài đặt vài cái ghế ngồi đơn giản.

Ba tông và Cốt Ma Cung lần lượt phái ra sứ giả, tiến hành tiếp xúc nói chuyện ở trên thạch đài.

Một ngày nọ, trong một gian điện kiểm tra ở thành Lô Vân.

Mao trưởng lão triệu tập mấy tên đệ tử của mình lại.

Tuy nhiên, năm tên đệ tử của Mao trưởng lão chỉ còn lại bốn người.

Đại đệ tử Tần Phong, Nhị đệ tử Lý Đại Khuê, Tứ đệ tử Thường Hiên, Ngũ đệ tử Trần Vũ.

Còn Tam đệ tử Ngô Vũ thì đã bỏ mạng trên chiến trường.

Trong tràng chiến tranh tông môn quét ngang khắp toàn bộ Sở quốc này, cho dù là môn đồ của trưởng lão thì cũng không thể bảo đảm có thể may mắn sống sót.

Mao trưởng lão vẫn còn tốt, vì những trưởng lão có vận khí kém thì số lượng đệ tử thậm chí tử thương quá nửa.

Trong bốn người, ngoại trừ Trần Vũ ra, ba người khác đều trọng thương, khí sắc không tốt, vẻ mặt mệt mỏi.

- Tần Phong, năm nay hình như ngươi đã hơn 30 tuổi rồi phải không?

Mao trưởng lão hỏi.

- Bẩm sư tôn, đệ tử năm nay 31 tuổi, sắp đến 32, cho đến nay vẫn chưa tấn thăng Hóa Khí cảnh, quả thật hổ thẹn với sự tài bồi của sư tôn.

Tần Phong xẩu hổ nói.

Sắc mặt Mao trưởng lão vẫn như cũ, không hỏi nhiều, ánh mắt dừng lại trên người Nhị đệ tử Lý Đại Khuê.

Dường như trọng điểm chú ý của hắn không phải ở phương diện tu hành.

- Đại Khuê, hình như ngươi đã qua 20 tuổi rồi phải o?

Mao trưởng lão lại nhìn về phía Lý Đại Khuê.

Bốn tên đệ tử đều lộ vẻ nghi hoặc, tại sao Mao trưởng lão lại đột nhiên quan tâm đến vấn đề tuổi tác như vậy?

- Sắp 22 tuổi, qua 2,3 năm nữa sẽ rời khỏi hàng ngũ đệ tử.

Lý Đại Khuê bất an nói.

22 tuổi tu vi Luyện Tạng kỳ, mặc dù không tính là xuất chúng trong tông môn, nhưng cũng không phải kém.

Thế nhưng, so với Tông Thiên Thần chỉ mới 21 tuổi đã tấn thăng Hóa Khí cảnh thì Lý Đại Khuê quả thật nên tìm một cái lỗ để chui vào.

- Đáng tiếc.

Mao trưởng lão than nhẹ, vẻ mặt có chút tiếc hận.

Lý Đại Khuê là ngoại tôn của hắn, ngày thường cũng được hắn chiếu cố ít nhiều.

Cuối cùng, Mao trưởng lão nhìn về phía Thường Hiên và Trần Vũ, vẻ mặt tràn đầy mong đợi.

- Đệ tử vừa mới tròn 17 tuổi.

Thường Hiên nói.

- Đệ tử còn chưa tròn 16 tuổi...

Trần Vũ rụt rè nói.

Luận tuổi tác, hắn quả thật là nhỏ nhất trong sư môn.

Chưa đầy 16 tuổi?

Thanh âm của Trần Vũ khiến đám người Mao trưởng lão, Tần Phong và Lý Đại Khuê đều giật mình.

Cho đến nay, bọn họ đều không hề quan tâm tới tuổi tác của Trần Vũ.

Không ngờ rằng một đệ tử tư chất Bán Linh Thể như Trần Vũ lại có thể tu luyện đến Luyện Tạng kỳ ở độ tuổi này.

- Rất tốt! Hai người các ngươi còn chưa tròn 20 tuổi, vậy mà đều tiến nhập Luyện Tạng kỳ.

Trên mặt Mao trưởng lão thoáng hiện nụ cười.

Ngay lúc bốn người cảm thấy nghi hoặc thì Mao trưởng lão đã nói rõ nguyên nhân.

- Huyết Táng Thiên Viên sắp mở ra. Hai người các ngươi vận khí không tệ, gặp được kỳ ngộ trăm năm khó gặp, đương nhiên, nó cũng đồng thời là một lần khiêu chiến hung hiểm.

Trong mắt Mao trưởng lão chợt lóe tinh quang.

Huyết Táng Thiên Viên!

Bốn tên đệ tử đều lộ vẻ mặt kinh sợ.

- Huyết Táng Thiên Viên kia từng bồi dưỡng được rất nhiều thiên tài địa bảo, trân linh kỳ quả, phần lớn là trân bảo đã thất truyền ở ngoại giới. Không chỉ có vậy, trong lâm viên còn lưu lại một ít kỳ bảo dị vật của đại năng, thậm chí truyền thừa thông thiên...

Mao trưởng lão dừng lại một chút, trong mắt đầy vẻ chờ mong và kích động.

Đám người Trần Vũ nghe được đều cảm thấy tâm linh chấn động.

- Lần gần nhất là cách đây 200 năm trước, một tên đệ tử trẻ tuổi tiến nhầm vào Huyết Táng Thiên Viên, ăn được một gốc “Huyết Hồn Thảo” và “Huyết Nguyên Quả”, khiến cho tu vi của hắn đột phá Hóa Khí cảnh trong thời gian ngắn ngủi. Hơn nữa hắn còn mang ra ngoài không ít trân tài như Huyết Linh Tham đã ngoài 500 năm tuổi, khiến giới tông môn Sở quốc dấy lên một hồi gió tanh mưa máu.

Thiên tài địa bảo 500 năm tuổi?

Đám người Trần Vũ đều lộ vẻ khϊếp sợ.

Phải biết rằng, các loại trân tài cứ vượt qua mốc 100 năm thì bất kể dược tính hay giá trị đều tăng gấp nhiều lần.

Thiên tài địa bảo hơn 500 năm tuổi đủ để khiến cường giả Quy Nguyên cảnh cũng phải động tâm.

Thứ này so với “Huyết Hồn Thảo” và “Huyết Nguyên Quả” trong truyền thuyết thì hơi kém hơn một chút.

- Cái này cũng chưa tính là gì. Nghe đồn 300,400 năm trước, một thanh niên ở trong lâm viên gặp được cơ duyên xảo hợp, ký kết khế ước linh sủng với một con Cổ Thú, đồng thời thu hoạch được kỳ ngộ và truyền thừa kinh người, sau đó tu vi một đường thẳng tiến, lúc hắn đạt tới Hóa Khí cảnh đỉnh phong, lại liên thủ với Cổ Thú thì thậm chí có thể đối kháng với Quy Nguyên cảnh.

- Một khi hắn trùng kích Quy Nguyên cảnh thành công, lại có Cổ Thú cường đại trợ giúp, nhất định có thể ngạo thị giới tông môn Sở quốc. Tuy nhiên, cuối cùng hắn bị vài tên cường giả Quy Nguyên cảnh ám toán mà chết, còn con Cổ Thú kia thì cũng bốc hơi biến mất...

Mao trưởng lão tiếc hận nói.

Trong lòng đám người Trần Vũ đều không khỏi chờ mong, thần sắc kích động.

Trong Huyết Táng Thiên Viên này có kỳ ngộ quá lớn, người bình thường nếu được một phần nghìn trong đó cũng đủ để “cá chép vượt long môn” rồi.

- Hiện nay, vài món Bảo Khí cực phẩm, thậm chí Thần Binh trọng bảo đẳng cấp cao hơn, hoặc là công pháp trấn tông cường đại, ví dụ như Nguyên Sát Thần Công,... nghe nói cũng đều có xuất xứ từ Huyết Táng Thiên Viên. So với giá trị của Huyết Táng Thiên Viên thì nội tình của ba tông chúng ta đều không đáng nhắc tới.

Mao trưởng lão cảm khái nói.

- Sư tôn, tại sao lại nói đây là kỳ ngộ của Thường sư đệ và Trần sư đệ? Chúng ta không thể đi vào sao? Ngay cả sư tôn ngài cũng không thể vào ư?

Tần Phong không nhịn được hỏi.

- Không thể.

Mao trưởng lão lắc đầu đáp:

- Huyết Táng Thiên Viên từng bị một đại năng Huyết đạo cải tạo, ý định ban đầu của hắn là hấp thu tinh huyết tươi trẻ mới của ngoại giới để bồi dưỡng một loại trân bảo nghịch thiên, tuổi của mục tiêu càng nhỏ và tu vi càng cao thì hiệu quả càng tốt. Bởi vậy, người tiến nhập Huyết Táng Thiên Viên không bị giới hạn tu vi, chỉ giới hạn tuổi tác.

Giới hạn tuổi tác!

Hai người Lý Đại Khuê và Tần Phong nhìn nhau, vẻ mặt có chút thất lạc.

- Chỉ cần không vượt qua 20 tuổi thì bất kể tu vi của ngươi là gì cũng đều có thể tiến vào. Mà giới tông môn Sở quốc, đệ tử Luyện Tạng kỳ chưa tới 20 tuổi đã là tinh anh hiếm thấy rồi.

Mao trưởng lão nói xong lại mỉm cười nhìn Trần Vũ và Thường Hiên.

Hiển nhiên, hai người đều phù hợp với yêu cầu.

Đệ tử dưới 20 tuổi của ba tông và Cốt Ma Cung đều rất nhiều.

Thế nhưng, trước 20 tuổi lại có tu vi Luyện Tạng kỳ thì tỉ lệ rất nhỏ. Thông Mạch kỳ cũng không phải là không thể tiến vào Huyết Táng Thiên Viên, nhưng thực lực quá yếu, e rằng khó có thể sinh tồn được.

Nghe vậy, Trần Vũ và Thường Hiên đều lộ vẻ mừng rỡ như điên.

- Tư chất của ta chỉ là Bán Linh Thể, nếu không có đại kỳ ngộ gì, e rằng rất khó tấn thăng Hóa Khí cảnh...

Trần Vũ thầm hạ quyết tâm.

Lần kỳ ngộ này quả là hiếm có, cho dù phiêu lưu lớn đến đâu thì cũng phải cược một lần.

Hắn không chỉ muốn tấn thăng Hóa Khí cảnh, mà sau khi nhìn thấy tình cảnh đại năng Quy Nguyên cảnh chiến đấu, hắn lại càng hướng tới tầng thứ cao hơn.

Hắn nghe thủ tịch đệ tử Tông Thiên Thần từng nói: trước 20 tuổi tấn thăng Hóa Khí cảnh thì sau này mới có hi vọng tấn thăng Quy Nguyên cảnh.

Mà tấn thăng Hóa Khí cảnh đã là cực kỳ khó khăn đối với Trần Vũ.

Muốn tấn thăng Hóa Khí cảnh trước 20 tuổi?

Hi vọng này quá xa vời, trừ phi có kỳ ngộ trên người, giống như hai người trẻ tuổi mà Mao trưởng lão nhắc đến.

...

Ba ngày sau.

Trong một tòa cung điện rộng rãi ở thành Lô Vân, có không ít người tụ tập.

Đám cao tầng Vân Nhạc tông chủ, Mao trưởng lão, Nam Cung trưởng lão, Hạ Vũ tiên tử đều có mặt ở đây.

Bên cạnh đó, càng có nhiều đệ tử trẻ tuổi hơn, phần lớn đều dưới 20 tuổi.

Mà lần này, ngồi ở vị trí đầu là một lão giả tóc trắng mặc áo bào xanh, đôi mắt hắn khép hờ, mà đám cao tầng ở xung quanh thì đều cực kỳ cung kính.

Trần Vũ còn nhớ rõ lão giả áo xanh này là một người trong số những người đối kháng với ký chủ của Âm Thạch Quan.

- Mọi người đã đến đông đủ chưa?

Lão giả áo xanh mở mắt, hỏi.

- Bẩm Thái Thượng sư thúc, Vân Nhạc môn và các thế lực phụ thuộc chúng ta đã tập hợp toàn bộ tân tú Luyện Tạng kỳ dưới 20 tuổi tại nơi này.

Tông chủ cung kính nói.

- Bái kiến Thái Thượng trưởng lão.

Tổng cộng hơn 20 thiếu niên cùng lúc hành lễ, Trần Vũ cũng trong đám người này.

- Không tệ, tổng cộng 26 người. Chiến lực đỉnh cao của ba tông chúng ta mặc dù không bằng Cốt Ma Cung, nhưng đệ tử môn đồ đông đảo, nhân số cộng lại còn nhiều hơn bọn chúng. Đến lúc đó, tranh đoạt trong Huyết Táng Thiên Viên sẽ có ưu thế nhất định.

Lão giả áo xanh cười nói.

- Đúng vậy, Cốt Ma Cung còn sảng khoái hơn chúng ta nghĩ, vậy mà đáp ứng cùng ba tông chia sẻ lợi ích trong Huyết Táng Thiên Viên, để các tân tú tinh anh của song phương cạnh tranh tài nguyên và kỳ ngộ một cách công bằng trong đó.

Vân Nhạc tông chủ có chút quái dị, nói.

- Cốt Ma Cung đáp ứng dứt khoát như vậy, liệu có quỷ kế gì không?

Mao trưởng lão bất ngờ hỏi.