Chương 92: Giải đấu tỉnh – Băng pháp (cuối)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khuynh Cái Như Cố dĩ nhiên không bay lên tại chỗ, cũng không phải bởi phép thuật nào đó.

Giống như có bàn tay khổng lồ vô hình bóp lấy cổ xách anh ta lên, bất lực lung lay một giây ở giữa không trung, tiếp đó bị đập vào tường.

Anh bị treo trên tường, giãy dụa vươn tay nắm lấy cổ mình, hai chân rời mặt đất chỉ có mấy centimet, dùng sức đạp.

Lúc này khán giả mới nhìn thấy, trên cổ Khuynh Cái Như Cố không biết từ lúc nào thì bị quấn một vòng dây thép, chính sợi dây này đã kéo anh treo trên tường.

Đằng sau tường, tay trái Tyler kéo một đầu khác của dây thép, kéo căng nó ra thẳng tắp ——

Vẻ mặt hắn có vẻ buồn chán, giống như mọi khi lúc kết thúc tính mạng kẻ địch.

Nam bình luận viên: “Tôi nhầm, ban nãy đúng là không thấy dây thép thật ——Odin làm lúc nào vậy?”

Nữ bình luận viên cũng nói: “Chắc là lần giao thủ trước đó, cái khác không đủ thời gian để bố trí. Trước đó Odin từng nhiều lần tiếp cận Khuynh Cái Như Cố, sau đó nhiều lần rời đi, dây thép chắc là quấn lên lúc Khuynh Cái Như Cố không chú ý”

Nói đến đây thì thời gian thi đấu đã đến giây thứ hai mươi.

Lúc Khuynh Cái Như Cố bị treo lên, hệ thống phán định anh nhận phải sát thương nghẹt thở cùng mất máu liên tục.

Trong lúc thanh máu của anh còn lại một vạch, Pháp sư rốt cuộc ngoan cường rút chủy thủ bên hông ra, cắt đứt dây thép trên đầu mình, còn sót lại bốn điểm HP cuối cùng.

Nữ bình luận viên: “Ôi, thiếu chút nữa thì! Thiếu chút nữa thì go die (1) rồi, quả đúng là kiểm soát giới hạn máu mà!”

Nam bình luận viên: “…Không đúng, Odin đang làm gì vậy?”

Khi Khuynh Cái Như Cố đang liều mạng nắm chặt thời gian bổ sung phép thuật lá chắn, Odin ở bên kia tường đã thu dây thép về, đối mặt với với một NPC.

NPC là một bé gái năm tuổi, trên tay cầm cái sàng, ngơ ngác nhìn hắn xông vào trong sân nhà mình, một lát sau, bẹp miệng.

Tyler dựng ngón trỏ trước mặt nạ, ý bảo bé đừng lên tiếng.

Cô bé gào to một tiếng: “Ba ơi!” Khóc lóc ném cái sàng, xoay người đi tìm người lớn.

Tyler: “…”

Bậc thầy sát thủ lại đi dọa một cô nhóc bật khóc, sửng sốt một lát, đành phải quay về tiếp tục gϊếŧ người.

Hắn trèo qua tường, không vui vẻ gì lắm rút đoản kiếm cùng chủy thủ của mình ra ——

Từ trên trời giáng xuống, hai Tia chớp liên tục!

Nam bình luận viên: “Trực tiếp phá lá chắn! Phong xa liên! Ba ——“

Còn chưa nói hết, lá chắn pháp sư mới bổ sung của Khuynh Cái Như Cố đã bị phá vỡ!

Bốn điểm HP, có thể chống đỡ được cái gì?

Chủy thủ của Tyler gần như vừa mới đυ.ng tới da Khuynh Cái Như Cố, anh cũng đã hóa thành ánh sáng trắng bay đi!

Hệ thống phán định thi đấu kết thúc, lúc bắn ra giao diện kết toán, hai bình luận viên đều theo bản năng liếc thời gian thi đấu: 21.01 giây.

Bình luận viên: “…”

Khán giả cũng lập tức chú ý tới thời gian khác thường này, trên màn hình chung spam một tràng bình luận nói: “Ha ha ha chắc chắn là do lúc sững sờ với NPC kia rồi. Hai mươi giây là Khuynh Cái Như Cố, một giây là cô nhóc con!”

“Cute chết tui rồi! Chiến Thần dựng ngón trỏ! Đúng là băng sơn nhu tình, ha ha ha ha…”

“Không thể tưởng tượng được Tứ gia cũng là lolicon (2), tui không cô độc rồi (3)!”

“Ván này Khuynh Cái Như Cố bị lừa đúng là thê thảm, bạn không đành lòng nhìn luôn”

“Odin toàn là mưu mẹo, sự tin tưởng cơ bản nhất giữa người với người đi đâu mất rồi!”

Hai tuyển thủ về lại trên sân khấu.

Khuynh Cái Như Cố thở dài một tiếng, nói: “Tôi đối chiến với Sát thủ cũng không ít, nhưng anh là người mà tôi thấy có chiến thuật tinh xảo nhất”

Anh nói rồi vươn tay.

Lúc ở trên sân thi đấu, Tyler trừ không nói lời nào thì vẫn tuân thủ quy củ, liền bắt tay với anh.

Lúc này, Khuynh Cái Như Cố liền nhân cơ hội hạ giọng nói: “Hy vọng ván tiếp theo không cần nhường, anh dùng hết sức đánh một trận với tôi có được không? Cho dù có thể không đánh tới hai mươi giây, tôi chỉ hy vọng đối thủ dùng thực lực chân chính mà không phải cho tôi thể diện giả dối ——thể diện là tự mình kiếm, không thể do người khác cho”

Tyler nói mà không có biểu cảm gì: “Ờ”

Năm phút sau, máy tính công khai đưa ra bản đồ ngẫu nhiên của ván thi đấu thứ hai: Kính thành trên mặt nước (4).

Bản đồ này, chỉ cần là fan của Tyler thì chắc sẽ không xa lạ, bởi vì đây là lần thứ ba hắn đánh. Bản đồ kính thành này đúng là cực kỳ phức tạp, lần trước Tyler cùng Hoa Xuy Hoa vào bên trong kính thành đánh nhau, quả thực là sự tàn phá nặng nề đối với khán giả, bình luận viên, tuyển thủ, xem xong một ván thì cũng phải đi gặp bác sĩ khoa mắt luôn.

Lần này, lúc hai tuyển thủ vừa được truyền tống vào bản đồ, trong lòng Khuynh Cái Như Cố nghĩ: Ss, hắn đoạt được quán quân giải đấu khu vực hình như là trong kính thành, có thể thấy được là có kinh nghiệm với loại bản đồ này, chưa tới lúc cần thiết thì mình sẽ không đi vào.

Trong lòng Tyler nghĩ: Hết sức?

Hai người cách tầm ba mươi mét nhìn nhau, mãi đến khi thời gian đếm ngược chậm rãi về không.

Thi đấu bắt đầu!

Tyler nháy mắt khởi động, dùng một Tia chớp trực tiếp vẽ ra trên mặt nước ánh sáng lấp lánh đẹp vô cùng!

Tốc độ nói của nữ bình luận viên cũng cực nhanh: “Lại không ẩn thân! Tuyển thủ Odin chắc đã chán phục kích mở màn rồi!”

Nam bình luận viên bổ sung: “Phải nói là hắn chán chiến thuật thông thường! Odin là tuyển thủ không đi theo con đường tầm thường!”

Mới nói đến đây, đã thấy Tia chớp thứ hai của Odin lao đến trước mặt Khuynh Cái Như Cố.

Mà vào lúc này Khuynh Cái Như Cố đã chuẩn bị tốt lá chắn pháp sư cùng phép Băng Phong, chỉ chờ hắn đi tới sẽ trao đổi lần giao thủ đầu tiên.

Tyler đến trước mặt Khuynh Cái Như Cố, đầu tiên là đánh vỡ lá chắn của anh trước, cùng lúc tay trái lại không thể tránh khỏi bị băng sương bao trùm.

Mắt Khuynh Cái Như Cố sáng lên, phản ứng cực nhanh thổi ra phép Băng Phong, muốn nhân cơ hội đóng băng hắn tại chỗ.

Thế nhưng, Tia chớp thứ ba đột nhiên xuất hiện!

Tyler dùng Tia chớp né Băng Phong ngay mặt, trực tiếp đi đến sau lưng Khuynh Cái Như Cố, trở tay đâm sau lưng!

Lần này Khuynh Cái Như Cố cũng có chuẩn bị. Anh biết tốc độ xoay người của mình chắc chắn không theo kịp Ảnh vũ bộ của Tyler, cho nên anh dứt khoát đỡ đòn đâm sau lưng này, đồng thời sử dụng phép thuật thuấn phát ——

Kiếm Trận Hàn Băng!

Nữ bình luận viên trợn mắt há hốc mồm mà nói: “Dữ dội quá! Ván này song phương đều đánh chính diện, đây là thù oán lớn đến nhường nào…”

Nam bình luận viên: “Bản đồ này bên ngoài kính thành quá bằng phẳng, bất luận là ẩn thân hay là cạm bãy đều không có chỗ che giấu, bọn họ nhất định phải đánh trực diện!”

Hai bình luận viên căn bản không kịp giải thích nhiều thêm một câu, đã thấy mu bàn tay trái của Tyler đóng băng, mà đoản kiếm Khải Ca bên tay phải đã cắt qua không khí rét lạnh, bất thình lình đi đến trước mặt Khuynh Cái Như Cố!

Nam bình luận viên: “Đấu đao!!!”

Kiếm Trận Hàn Băng của Khuynh Cái Như Cố nhắm vào chính là hành động combo cận chiến của chức nghiệp Sát thủ——anh có thể ngăn cản combo, biến combo đơn phương thành đấu đao song phương!

Lúc này chỉ thấy từng luồng từng luồng hàn quang đoản kiếm lóe lên rồi biến mất, như sao băng nhỏ rơi nhanh vào không khí, tất cả đều rơi về phía Khuynh Cái Như Cố.

Mà sau lưng Khuynh Cái Như Cố ngưng tụ thành từng phiến băng thật nhỏ lơ lửng trên không trung. Chúng nó di chuyển theo suy nghĩ của Pháp sư, va chạm thật nhanh với đao quang của đối thủ!

Trong lúc nhất thời giống như là sao băng va chạm với gai băng, ánh sáng vυ"t qua nhanh như pháo hoa rực rỡ, tảng băng nháy mắt vỡ tan thành sương vụ thật nhỏ bắn tung tóe ra ngoài. Cả mặt nước của bản đồ gợn lên vô số con sóng màu xanh, còn chưa kịp lan ra đã bị xáo trộn, giống như mặt hồ trong vắt lóe sáng trong mưa.

Khuynh Cái Như Cố đấu đao nhanh, anh không giống Sát thủ, không cần thường xuyên duy trì sự thăng bằng của cơ thể, lại càng không cần suy nghĩ làm sao để nối liền đao tiếp theo để duy trì được combo. Băng của anh có thể trực tiếp ngưng tụ ở bên cạnh, lấy bất kỳ góc độ nào mà anh muốn bay vụt ra ngoài, va chạm với đao phong của kẻ địch——

Chỉ cần tư duy của anh có thể theo kịp tốc độ này!

Đấu đao giây thứ ba, băng bên tay trái Tyler đang dần dần biến mất, Khuynh Cái Như Cố đã sợ hãi cả kinh.

Bởi vì Khải Ca còn đang biến nhanh, thậm chí càng lúc càng nhanh, nhanh đến làm cho lúc Khuynh Cái Như Cố không thể nào phân tâm suy nghĩ làm sao để phá giải được cục diện đấu đao này thì nó rốt cuộc cũng phát ra tiếng kêu to vui sướиɠ!

Giờ phút này, nữ bình luận viên đang nhìn chằm chằm hệ thống nắm giữ số liệu, kêu lên: “Một giây sáu đao, bảy đao…đã đạt tới tốc độ combo nhanh nhất của kiếm một tay!”

Tốc độ đấu đao nhanh nhất của tuyển thủ Sát thủ, cũng chính là tốc độ cao nhất của tuyển thủ mà Khuynh Cái Như Cố từng thấy.

Sau khi đạt tới tốc độ cực hạn này, ngay cả tảng băng của Khuynh Cái Như Cố cũng phát ra tiếng xé gió bén nhọn lúc đang bay vυ"t, biến động tầm nhìn của anh cũng phát huy đến cực hạn. Lúc đao phong xẹt qua trước mắt đều đang thử thách tốc độ phản ứng nhanh nhất của anh, có khi chỉ còn lại thời gian không phẩy mấy giây để phản ứng, được anh gắng gượng dùng băng đỡ được một đao này.

Lúc này, đại não của Khuynh Cái Như Cố đã ong ong toàn bộ, tất cả tinh lực đều đã dùng để thực hiện trận đấu đao nghe rợn cả người này.

Sau đó trong tầm mắt anh, bỗng xuất hiện một đường cong bất thường——

Chủy thủ Sầm Tịch ra khỏi vỏ!

Một đao này xuất hiện trong kiếm võng của Khải Ca, tựa như Sát thủ ẩn giấu trong thập diện mai phục (5), hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Khuynh Cái Như Cố. Trong lúc anh hoảng sợ đã trực tiếp đi đến trước mặt anh, xẹt qua cổ anh ——

Sát thương đầu tiên trong đấu đao, xuất hiện.

Nó đã báo hiệu thắng bại của trận đấu đao này.

Lúc này, hai tuyển thủ trên sân đều không nghe thấy được tiếng hò hét của bình luận viên: “Tốc độ song đao 9.4 mỗi giây! Đột phá kỷ lục lịch sử! Hơn nữa còn trực tiếp tăng lên mỗi giây 0.2 đao!”

Trên màn hình chung, bảng tin đã được chia thành bốn phần, thế nhưng mỗi phần vẫn bởi vì tốc độ đổi mới quá nhanh mà hoàn toàn lẫn lộn, biến thành một chuỗi dài pixel đen trắng (6). Khán giả cũng không biết bình luận đang nói cái gì, thế nhưng đều dâng trào cảm xúc mãnh liệt điên cuồng spam bình luận.

Nam bình luận viên kích động nói: “Tôi chưa bao giờ nghĩ tới kỷ lục lịch sử sẽ được phá trên sân thi đấu hôm nay! Sẽ sinh ra trong màn đấu đao giữa Sát thủ cùng Pháp sư! Tuyển thủ Odin quả thực chính là Chiến Thần trong Chiến Thần!”

Nắm lấy thời gian, nữ bình luận viên đồng thời cũng đang nói: “Đấu đao đã gần tám giây, ở giây thứ tư mới bắt đầu dùng song đao, ở giây thứ bảy đã đạt tới kỷ lục cao nhất trong lịch sử, giờ là giây thứ chín, thứ…”

Còn chưa nói xong, bỗng ngừng lại.

Bởi vì, Khuynh Cái Như Cố đã hóa thành ánh sáng trắng bay đi…

Tất cả mọi người nháy mắt ngây ngốc, bọn họ chỉ nhìn thấy ánh sáng lấp lánh ngưng bặt, giống như nghiền chết tất cả cảm xúc mãnh liệt của họ trong một giây đó, không thể nào tiếp tục cuồng hoan.

Bởi vì tốc độ đấu đao quá nhanh, Khuynh Cái Như Cố ở khoảnh khắc đó bắt đầu không thể tiếp tục đấu đao. Theo HP của anh rớt xuống, sau vài giây ngắn ngủi đã trực tiếp chết khi đấu đao, chuyện này cũng không có gì là lạ.

Ván thứ hai kết thúc, thời gian thi đấu mười hai giây.

Trong sân, Odin thuận tiện cất hai thanh vũ khí vào lại vỏ, hít một hơi thật sâu, điều chỉnh hô hấp, một lần nữa truyền tống lên sân khấu.

Khuynh Cái Như Cố cũng được truyền tống lên, thế nhưng còn chưa đứng vững, bất thình lình cả người lại biến mất không thấy đâu.

Toàn trường ồ lên, khán giả dồn dập hỏi thăm: “Sao thế?” “Khuynh Cái Như Cố đâu rồi?” “Anh ấy bị làm sao vậy?!”

Chú thích:

(1) Nguyên văn Cẩu đái “ 狗带 ”: tức “go die”, bắt nguồn từ một đoạn rap của ca sĩ Hoàng Tử Thao. Ý là làm cho đối phương chết đi hoặc biểu thị tuyệt đối không chịu thua dễ dàng.

(2) Nguyên văn Loli khống “loli

控 ”: tiếng nhật là lolicon.

Loli là từ dùng ám chỉ những bé gái xinh xắn, nhỏ nhắn thường hay xuất hiện trong Anime (Còn các bé trai xinh xắn, nhỏ nhắn được gọi



Shota) và

Lolicon là

những người “mê mẫn – cuồng dại” những cô bé

Loli

kia


(3) Nguyên văn Ngô đạo bất cô “ 吾道不孤 ”: giờ tôi đi trên đường không phải cô đơn một mình, ý là có người cùng chung chí hướng làm bạn cùng tôi. Xuất xứ từ “Luận ngữ”: đệ tử hỏi Khổng Tử: nhân giai hữu huynh đệ, ngã độc vô (người ta đều có huynh đệ, mình con thì không). Khổng Tử trả lời: Đức không cô, tất hữu lân (đạo đức không cô độc tất có láng giềng). “Đạo” ở đây là danh từ làm động từ, ý là đi trên đường. Sau này dần dần biến thành theo đuổi, tín ngưỡng.

(4) Có lẽ tác giả đã quên mất tên bản đồ này mà viết thành “Thủy trung cảnh thành” nên mình xin mạn phép đổi lại

(5) Thập diện mai phục “ 十面埋伏 ”: thành ngữ này xuất hiện từ cuộc chiến tranh chấp Cai Hạ (tên đất cổ, nay thuộc vùng Đông Nam huyện Linh Bích, tỉnh An Huy, Trung Quốc, nơi Hạng Võ bị vây và thất bại) giữa Sở Hán. Nghĩa là bố trí binh lính mai mục mười phía để tiêu diệt quân địch. Xảy xa ở Cửu Lý Sơn Từ Châu thị, dựa vào địa thế của Cửu Lý Sơn vậy nên trở thành thập diện mai phục

(6) Pixel đen trắng

TruyenHD